Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly và Tây Lai yên ắng chờ đợi, Tây Lai một mực dõi mắt nhìn về hướng Thời Không Thành, bọn hắn chỉ cách Thời Không Thành chừng ngàn dặm, tối nay ánh trăng rất sáng, ẩn ẩn có thể thấy được tòa cự thành nơi xa.
- Đến rồi!
Lúc nửa đêm, Tây Lai kinh hô một tiếng, Lục Ly mở mắt nhìn lại, mơ hồ thấy được bên phía Thời Không Thành có ánh sáng lóe lên, như là đang có cháy lớn.
Hưu!
Lát sau, một viên đạn tín hiệu phóng vút tận trời cao, nổ tung giữa không trung, tỏa ra như là pháo hoa, chiếu sáng nửa góc trời.
Trên mặt Tây Lai lộ ra hỉ sắc, quay sang Lục Ly gật đầu nói:
- Trinh sát xác định trong thành không có Thần Giới Chí Tôn ẩn núp.
- Tốt!
Lục Ly triệt để yên tâm, ánh mắt chợt lóe, hạ lệnh:
- Ngươi triệu tập trinh sát giám sát tình hình xung quanh, có biến thì lập tức phóng đạn tín hiệu cảnh báo, ta đi Thời Không Thành.
- Vâng!
Tây Lai lĩnh mệnh, sau đó như chợt nhớ ra điều gì, nói:
- Đại nhân cứ việc đồ sát, vừa rồi người của chúng ta trong thành hẳn đều đã tử trận, hiện tại trong thành toàn là người Thời Không Phủ!
- Được rồi!
Lục Ly đằng không bay lên, khí tức trên thân tràn ngập ra, không chút kiêng dè phóng thẳng vào trong thành.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Lục Ly xuất hiện, kinh động đến rất nhiều ám tiêu, vô số đạn tín hiệu cảnh báo phóng lên không. Phía Thời Không Thành lập tức kịp có phản ứng, bên ngoài thành trì sáng lên một vòng quang mang hộ tráo màu xanh da trời, úp ngược lên đầu thành trì.
- Ha ha!
Lục Ly cười lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, lao tới phía trên Thời Không Thành. Thần niệm hắn quét vào trong thành, phát hiện mấy nơi trong thành bùng lên ánh lửa, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
- Nhìn xem, người kia là ai?
- Người kia? Sao giống Lục Ly vậy?
- Không sai, chính là Lục Ly, Lục Ly đánh tới!
- Nhanh... truyền tin cho phủ chủ, nhanh, nhanh!
Người trong thành nhìn thấy một thanh niên tóc trắng lơ lửng giữa trời, ai nấy lập tức hô lên kinh hãi. Khí tức Lục Ly tràn ra, thân hình nho nhỏ lại khiến người cảm giác như là một con Cự Long, còn khủng bố hơn cả Hoang thú Vương phẩm, khí huyết nồng đậm như thái sơn ép tới khiến rất nhiều người trong thành không thở nổi.
Đám trưởng lão Thời Không Phủ không khỏi hoảng loạn, bọn Tả Khâu Lộ đi U Yến chi địa, hai vị sứ giả Hắc Viêm Điện đều đi. Bọn hắn vốn tưởng không bao lâu nữa liền có thể nghe được tin Lục Ly bị giết, không ngờ mới rời đi mấy ngày, Lục Ly lại tìm tới cửa.
Ông!
Một mật trận truyền tin đặc thù sáng lên, rõ ràng là đưa tin cho Tả Khâu Lộ. Sau khi bay tới, Lục Ly mãi vẫn không động thủ, chính là muốn chờ cho bọn hắn đưa tin, mục đích chuyến này của hắn là để đám người Tả Khâu Lộ quay về.
- Huyết Linh Nhi!
Hắn quát khẽ một tiếng, Thần Thi xuất hiện trong hư không ngay bên cạnh, tiếp đó, bên trong Thần Thi, một hư ảnh dây leo màu máu hiện ra, đâm xuống dưới mặt đất.
Thời Không Phủ mới tu kiến không lâu, đại trận nơi này khẳng định không mạnh, lấy năng lực Huyết Linh Nhi phá trận chắc là dễ như trở bàn tay. Quả nhiên, chỉ sai nửa nén hương Huyết Linh Nhi liền truyền âm tới:
- Chủ nhân, trận này bình thường, có cần phá không?
Hàn Phong chiến đao hiện ra trong tay Lục Ly, trên thân tràn ngập sát khí, quát khẽ nói:
- Phá trận!
Ông!
Lục Ly vừa dứt lời, quang mang hộ tráo ngoài thành chợt sáng ngời, tiếp đó trực tiếp nổ tung ra như bọt khí.
- Thành phá, phá...
Trên mặt đám trưởng lão Thời Không Phủ hiện đầy vẻ chấn kinh và nghi hoặc, bọn hắn vốn tưởng rằng hộ tráo ngoài thành chí ít có thể chống đỡ được một hai ngày, rốt cuộc pháp trận này là do cường giả bố trận được Thần Tượng Tông mời tới bố trí, lại không ngờ chỉ nháy mắt đã bị phá tan.
Trong thành có mười mấy vạn quân sĩ, một ít Đại Năng Thần Giới, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng có mười mấy tên, đây là lực lượng sau cùng của Thời Không Phủ. Cỗ lực lượng thực ra cũng tương đối đáng kể, nhưng đối mặt với Lục Ly, tất cả đều không tâm tư đâu mà phản kích.
Đây chính là Lục Ly!
Bằng sức một người trấn áp đại quân Ác Ma, bằng sức một người đánh giết Vưu Tinh Đại Đế, bằng sức một người xoay chuyển thế cục, là mãnh nhân sức ngăn sóng dữ. Đừng nói chút người bọn hắn, e là tất cả Thần Giới Chí Tôn của Thần Giới có kéo về đây cũng không ai dám ra tay với Lục Ly.
- Bịch!
Một tên trưởng lão hèn nhát phản ứng cực nhanh, trực tiếp quỳ gối xuống đất, phủ phục, lớn tiếng quát khẽ:
- Lục đại nhân, xin tha mạng.
Một tên trưởng lão vừa quỳ, không ít quân sĩ lập tức kịp có phản ứng, sợ hãi quỳ xuống, lớn tiếng hô to:
- Đại nhân tha mạng.
Lúc Tả Khâu Lộ và đám Thần Giới Chí Tôn lần đầu tiên bắc thượng, trong lòng rất nhiều người thực ra đã rất sợ hãi. Bọn hắn nghĩ đến nếu ngày nào Lục Ly đánh tới, bọn hắn phải nên làm gì?
Bây giờ có tên trưởng lão kia đi trước làm gương, đối mặt Lục Ly bọn hắn lại đều cảm giác như đối mặt một tòa núi cao nguy nga, không có nổi một tia chiến ý, chỉ biết quỳ gục xuống đất thỉnh cầu tha mạng.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người không quỳ, nhất là đám trưởng lão. Bởi vì cảm quan của bọn hắn đối với Lục Ly trước nay luôn rất không tốt, trước kia Lục Ly đã từng giết chết Tả Khâu Nhung Tả Khâu Viêm, bọn hắn xem Lục Ly như tử địch, đến sau Lục Ly quật khởi, trong lòng bọn họ không khỏi lo lắng Lục Ly sẽ tranh đoạt địa vị quyền thế của Thời Không Phủ...
Một tên trưởng lão cắn răng quát lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi muốn làm gì? Ngươi dám làm loạn, liền sẽ thành là tử địch của Thời Không Phủ chúng ta. Chúng ta và ba đại thế lực siêu thần còn lại cùng khí liên cành, người đối địch với Thời Không Phủ chúng ta, vậy chính là đối địch với tứ đại thế lực siêu thần, chính là đối địch với đại thế lực sau lưng chúng ta!
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, trong tiếng cười toàn là vẻ đùa cợt, hắn mắt lạnh liếc nhìn đám trưởng lão kia, nói:
- Là địch? Có phải đầu ngươi bị lừa đá không? Lúc Tả Khâu Lộ dẫn theo mười tên Thần Giới Chí Tôn đánh tới U Yến chi địa, ngay từ thời khắc đó chúng ta đã là tử địch. Tả Khưu Long nhà các ngươi chẳng phải cũng bị ta giết?