Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy toà thần miếu mới là khu vực quan trọng nhất, chỉ là căn bản chưa từng có ai đến được bên kia.
- Thanh Diễn, ngươi biết hai tòa Thần Sơn kia ở đâu không?
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi dò hỏi, rốt cuộc Lăng Thanh Diễn cũng quen thuộc tình huống bên này hơn hắn.
- Theo như ta tính toán!
Lăng Thanh Diễn hẳn cũng đã sớm nghĩ tới vấn đề này, lập tức đáp nói:
- Hai tòa Thần Sơn kia chắc là ở khu vực hạch tâm, đây cũng là nơi Đại Đế Yêu Tộc bố trí sẵn, hắn sẽ không để người dễ dàng được đến cả năm tòa Thần Sơn. Muốn có được Hồng Linh Thiên Bảo này, nhất định phải xông vào khu vực trọng yếu nhất.
Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng cũng tán đồng. Nếu Đại Đế Yêu Tộc đã bố trí nhiều cấm chế, lưu lại nhiều trọng bảo như vậy, khẳng định sẽ không để người dễ dàng được đến bảo vật mạnh nhất của mình. Không xông vào khu vực hạch tâm, không mạo hiểm thì sao giành được thu hoạch lớn nhất, thế là bèn tiếp tục dò hỏi:
- Ngươi biết khu vực hạch tâm ở đâu không?
- Biết, ngươi đi theo ta!
Lăng Thanh Diễn thoáng tăng tốc, đi trước dẫn đường, thân hình nàng phiêu dật như gió, vóc dáng yểu điệu tôn lên đường cong vô cùng hoàn mỹ, từ đằng sau có thể thấy được bờ mông nở nang của nàng, nhìn vô cùng động người.
Lục Ly và Lăng Thanh Diễn từng hoan hảo qua, chỉ là đến sau vướng bận nhiều chuyện, mãi không có cơ hội thân mật thêm lần nữa. Lúc này hai người đơn độc ở chung, hắn lại đi theo phía sau nàng, nhìn vóc dáng hoàn mỹ kia, Lục Ly không khỏi có chút nóng lên.
- Hì hì!
Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Lục Ly, Lăng Thanh Diễn quay đầu khẽ cười nói:
- Đại nhân của ta, giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung. Nơi này vô cùng nguy hiểm, đợi vượt qua nguy cơ rồi, ngươi muốn thế nào, nô gia đều thỏa mãn ngươi.
- Khụ khụ!
Lục Ly lúng túng ho khan, trừng Lăng Thanh Diễn một cái nói:
- Còn không phải con * ngươi quá mê người.
- Ngươi đây là đang khen ta hay đang mắng ta?
Lăng Thanh Diễn lần nữa cười nhẹ một tiếng, sóng mắt lưu chuyển, khiến Lục Ly nhìn mà trong lòng không khỏi lần nữa rung động. Ở Thần Giới, Lục Ly gặp qua vô số mỹ nữ, nhưng ở phương diện dụ hoặc nam nhân, Lăng Thanh Diễn là lợi hại nhất. Nàng không vận dụng mị thuật, hay là cố ý câu dẫn, hoàn toàn là dựa vào khí chất phát ra từ cốt tủy.
- Đi thôi!
Lục Ly ổn định lại tâm thần, hắn rất rõ ràng giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung, mặc dù hắn chiến lực cường đại, nhục thân cường hoành, nhưng cấm chế nơi này rất khủng bố, nhất thời không cẩn thận có thể bị nhốt lại hoặc chết đi bất cứ lúc nào.
Lăng Thanh Diễn không trêu chọc Lục Ly nữa mà chuyên tâm đi đường, trong tay nàng hiện ra một tấm địa đồ, cứ thế dẫn theo Lục Ly không ngừng vòng quanh. Lục Ly hoàn toàn tin tưởng Lăng Thanh Diễn, cái gì cũng không quản, một mực theo nàng tiến tới.
Vòng quanh chừng ngày rưỡi, Lục Ly không biết lúc này mình đang ở thậm, thậm chí không biết phương hướng thế nào. Lăng Thanh Diễn rốt cục cũng ngừng lại, chỉ về phía trước nói:
- Nhìn thấy phiến rừng rậm nơi xa kia không? Nơi đó chúng ta gọi là Ám Hắc sâm lâm, theo như ghi chép của gia tộc chúng ta, chỉ cần đi qua phiến rừng rậm này liền tính là tiến vào khu vực hạch tâm Cổ Ma tử địa.
Mắt Lục Ly thoáng híp lại, nhìn phiến rừng rậm nơi xa, hắn không cảm nhận được bất kỳ khí tức sinh mệnh cường đại nào trong khu rừng. Chẳng qua hắn vẫn không dám có chút nào khinh thường, bởi vì Lăng Thanh Diễn ngừng lại trước sâm lâm, chứng tỏ khu rừng này hẳn phải cực kỳ nguy hiểm.
Hắn vội dò hỏi:
- Nói qua về phiến rừng rậm này xem, cụ thể thì có nguy hiểm gì?
- Cây và rắn!
Trên mặt Lăng Thanh Diễn hiện rõ vẻ kiêng sợ, nói:
- Cây ở đây có thể nhốt người, hẳn là đều được gia trì cấm chế, rất khó để hủy đi. Một khi bị cây vây nhốt, ta đều không trốn ra được. Chẳng qua cây chỉ có thể nhốt người thôi, thứ thực sự nguy hiểm là rắn ở trong đó.
- Rắn?
Lục Ly không khỏi có chút hiếu kỳ, nhướng mày hỏi:
- Bên trong có rắn cấp bậc Hoang thú Vương phẩm?
- Không phải Vương phẩm, nhưng còn khủng bố hơn cả Vương phẩm!
Lăng Thanh Diễn giải thích nói:
- Rắn nơi này không lớn, loại nhỏ thậm chí chỉ bằng chừng ngón tay, nhưng tốc độ lại cực nhanh, hơn nữa còn rất giỏi ngụy trang. Nếu bọn chúng bất động, ngay cả thần niệm như chúng ta đều không thể phát giác ở được. Nơi này có hai loại rắn, một loại tấn công nhục thể, có kịch độc, răng đặc biệt sắc bén, một khi bị cắn, kịch độc sẽ cấp tốc thẩm thấu vào trong thần lực, khiến thần lực ngươi hỗn loạn, còn có thể ăn mòn huyết nhục. Một loại rắn khác thì có thể trực tiếp hóa thành hư ảnh, gặm nhấm linh hồn ngươi...
- Chậc chậc!
Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, nghe vậy, dù là hắn đều cảm thấy không rét mà run. Cây có thể nhốt người, rắn có thể ngụy trang, còn chia làm hai loại, một loại tấn công nhục thân, một loại tấn công linh hồn, đúng là khiến người khó mà phòng bị.
Trong đầu Lục Ly tưởng tượng ra cảnh, một người xông đi vào, đám cây to kia lập tức tấn công. Khi vừa giãy thoát khỏi đại thụ, rắn giấu ở trên cây liền từ bốn phương tám hướng bắn đến, một bộ phận trong đó còn vọt thẳng vào trong linh hồn...
- Lục Ly, ta từng tới qua nơi này ba lần, nhưng mỗi lần đều phải lập tức lui ra!
Lăng Thanh Diễn cười khổ nói:
- Bằng vào năng lực của ta, căn bản không vào được chỗ này, ngươi có nắm chắc không? Nếu không nắm chắc, vậy thì đừng mạo hiểm!
- Có nắm bắt phần nào!
Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói:
- Rắn kia hẳn không phá nổi phòng ngự của ta, còn về công kích linh hồn thì càng không cần lo lắng. Bởi thế ta chỉ cần nghĩ cách thoát khỏi đại thụ liền có thể đi qua phiến rừng rậm này.
Hiện tại nhục thân Lục Ly mạnh đến cỡ nào, chính bản thân hắn đều không biết, rắn nơi này tuy khủng bố, nhưng không khả năng còn sắc bén hơn cả răng Tiểu Bạch được.
- Ngươi vào trong Thiên Tà Châu đi!
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi khua tay nói:
- Ta xông vào Ám Hắc sâm lâm này thử xem!
Ám Hắc sâm lâm rất lớn, diện tích hẳn phải tới mấy vạn dặm.