Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, hắn biết ba vị Đại Đế ở Tam trọng thiên, một người trong đó là Tử Đế, lúc này di thể Tử Đế còn đang ở trong Thiên Tà Châu. Một người khác chính là Dương Đế, cường giả chém giết Tử Đế, giờ lại biết thêm Mục Đế và cường giả do Thiên Mị hóa hình thành người.
- Không biết cường giả Tam trọng thiên mạnh đến cỡ nào?
Nét mặt Lục Ly tràn đầy cảm khái, trong lòng hắn ẩn ẩn có chút mong đợi đối với Nhị trọng thiên Tam trọng thiên.
Thân là võ giả, trong cốt tủy đều là nhiệt huyết, đều hi vọng xông lên vị diện càng cao, đi kiến thức võ đạo càng thêm đỉnh cấp. Nếu chuyện ở Thần Giới ổn dịnh trở lại, hắn lại chán Thần Giới, có thể đi Nhị trọng thiên Tam trọng thiên xông pha một phen.
- Trước đừng suy nghĩ, xử lý chuyện trước mắt cái đã.
Lúc này còn có hai tên cường giả Nhị trọng thiên không ngừng áp sát tới gần, thậm chí đang không ngừng phá hoại cấm chế trong Cổ Ma tử địa. Đa phần cấm chế trong Cổ Ma tử địa không tính quá mạnh, căn bản không ngăn được Lê thúc và Diêm Chân. Nếu bọn hắn hủy đi toàn bộ cấm chế trong Cổ Ma tử địa, Lục Ly liền không còn bất kỳ thứ gì để dựa vào, chỉ còn nước mặc cho Lê thúc và Diêm Chân tứ xứ truy sát.
Sáu tòa Thần Sơn dung hợp, uy lực tăng lên nhiều, nhưng Lê thúc và Diêm Chân đều có Hồng Linh Thiên Bảo, là bảo vật cùng cấp, Lục Ly muốn dựa vào Thần Sơn đánh giết hai người là điều không thể.
Giờ thứ duy nhất có thể trông cậy vào chính là pháp trận do Huyết Linh Nhi cải tiến.
- Đi!
Lục Ly không dám ngồi im chờ chết, trong Cổ Ma tử địa còn có một ít khôi lỗi và cấm chế, mặc dù những khôi lỗi cấm chế này không tính quá mạnh, nhưng vẫn có thể dùng làm chậm tốc độ phá trận tiến lên của hai người.
- Ừm, mặt tây bắc có một huyễn trận cường đại, có thể khoái tốc chế tạo một ít phiền toái cho bọn hắn ở huyễn trận này!
Đối với cấm chế trong Cổ Ma tử địa, Lục Ly rõ như lòng bàn tay, hắn bay lên Thần Sơn, sau đó nhanh chóng tiến về hướng tây bắc. Lúc đến chỗ huyễn trận, hắn ngạc nhiên phát hiện Lê thúc và Diêm Chân cũng đổi hướng. Xem ra hai người có được bảo vật kỳ dị, có thể truy tung vị trí cụ thể của hắn!
- Được lắm, vốn còn phải dẫn dụ các ngươi tới đây, giờ xem ra không cần!
Lục Ly nhếch môi khẽ cười, tung người bay ra từ trong Thần Sơn, bắt tay bố trí bẫy rập. Dù huyễn trận này không vây khốn được Lê thúc và Diêm Chân, hắn cũng phải khiến cho hai người nếm đủ đau khổ ở bên trong.
- Tiểu Lục, ngươi đi triệu tập tất cả Hoang thú và khôi lỗi trong Cổ Ma tử địa về đây!
Lục Ly một bên bố trí pháp trận mới trong huyễn trận, một bên dặn dò Khí Linh trong Thần Sơn, nghe xong, Thần Sơn lập tức bay đi.
Thần Sơn có thể khống chế hết thảy cấm chế trong Cổ Ma tử địa, kỳ thật nó chính là người thủ mộ Cổ Ma tử địa, có thể điều động tất cả khôi lỗi và Hoang thú.
Rầm rầm rầm!
Lê thúc và Diêm Chân một đường đi tới, một đường phá trận. Mặc dù Cổ Ma tử địa rất lớn, rất nhiều nơi đều có Cổ Thần cấm, nhưng không phải Cổ Thần cấm nào cũng đều cường đại như pháp trận trong Ám Hắc sâm lâm.
Đối với Lê thúc và Diêm Chân mà nói, những pháp trận cấp thấp này đều quá dễ dàng, đến sau thậm chí Lê thú và Diêm Chân không cần động thủ. Lê thúc thả ra Tả Khâu Lộ và tên Thần Giới Chí Tôn còn lại, để bọn hắn đi phá mở pháp trận cấp thấp ngăn đường.
Mặc kệ là pháp trận gì, chỉ cần gặp phải, Lê Thúc đều lập tức hủy đi. Đợi khi toàn bộ pháp trận trong Cổ Ma tử địa bị hủy sạch, Lục Ly còn gì để dựa vào? Không còn cấm chế, tốc độ bọn hắn có thể đạt tới cực đại, Cổ Ma tử địa này chỉ lớn chừng đó, Lục Ly còn có thể chạy được đi đâu?
Oanh!
Tả Khâu Lộ và Thụy Dương, tên Thần Giới Chí Tôn còn lại vẫn chưa hoàn toàn khôi phục thương thế, chẳng qua hai người không dám có lời nào oán giận, liều mạng công kích, một đường phá trận mà đi.
Lúc này bọn hắn đang ở trong một núi lớn, khắp nơi trên núi đều là cấm chế. Thực ra những cấm chế này không ngăn được bọn hắn tiến lên, bọn hắn hoàn toàn có thể lượn vòng tránh đi. Chỉ là Lê thúc không muốn làm vậy, mà muốn hủy đi hết thảy cấm chế gặp phải trên đường.
Tả Khâu Lộ không ngừng phóng thích công kích, đánh tan tành hết thảy xung quanh, hủy đi mọi cấm chế thăm dò ra được. Đánh suốt hơn một canh giờ, ngọn núi đã bị nện cho nát nhừ, khắp nơi là một mảnh lang tạ.
- Đi!
Lê Thúc thăm dò một phen, sau đó phất tay dẫn ba người bay đi, vượt qua núi cao, trước mặt hiện ra một mảnh sa mạc, trên sa mạc có rất nhiều núi đá, tuỳ tiện liếc qua liền có thể nhìn thấy trong những núi đá kia cũng có cấm chế.
- Hủy hết đống núi đá kia đi!
Lê Thúc hạ lệnh, Tả Khâu Lộ và Thụy Dương khẽ biến sắc. Núi đá không ít, nếu cứ đánh tiếp thế này, sợ là phải oanh một hai ngày mới xong.
Lệnh của Lê thúc, hai người không dám làm trái, lập tức bay lên công kích. Những núi đá kia quả nhiên có cấm chế, mỗi lần oanh đi qua, núi đá lại sáng lên bạch quang, sau đó bên ngoài núi đá có khí lưu vờn quanh, Tả Khâu Lộ và Thụy Dương công kích nhưng không thể lập tức hủy đi.
Cũng may cấm chế trong núi đá không tính quá mạnh, sau ba bốn lần công kích, núi đá liền bị đánh nát. Lê thúc và Diêm Chân ngồi xếp bằng trên mặt đất, trực tiếp nhập định nghỉ ngơi, để mặc Tả Khâu Lộ và Thụy Dương hành sự.
Cửu Tinh Bàn thăm dò thấy vị trí Lục Ly tuy có thay đổi, nhưng khoảng cách vẫn không tính quá xa, chỉ cần Lục Ly còn ở trong Cổ Ma tử địa, hai người liền sẽ một mực truy tung theo, đến khi nào hủy đi hết thảy cấm chế trong này mới thôi.
Núi đá quanh đây quả nhiên rất nhiều, hai người đánh suốt một ngày một đêm mới dẹp hết nước. Trong lúc đó Diêm Chân xuất quan một lần, nhìn Cửu Tinh Bàn, xác định Lục Ly không di động liền cũng yên lòng.
- Đi!
Lê Thúc phất tay, bốn người xông ra sa mạc, vừa đi ra Diêm Chân liền mở miệng nói:
- Cửu Tinh Bàn hiển hiện Lục Ly cách đây không xa, khoảng cách chỉ chừng mấy ngàn dặm, chúng ta chuẩn bị tùy thời khai chiến!