Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ là đầu Thạch Đầu Nhân nổ tung, lại không có nghĩa Thạch Đầu Nhân bị hủy diệt. Thạch Đầu Nhân vung thiết quyền ầm ầm nện đến, bởi vì nắm đấm quá lớn, Lê thúc không cách nào tránh né, chỉ có thể lấy cứng đối cứng.
Ầm!
Đáng tiếc lực công kích của Thạch Đầu Nhân không tính cường đại, chỉ nện bay, khiến Lê thúc hơi tức ngực chút chứ không bị thương.
Hưu!
Lê Thúc vừa bị nện bay, phía dưới hơn mười đạo bóng đen liền bay vụt đến, là từng con Hoang thú rất nhỏ, thoạt nhìn như là chuột chù. Răng chúng sắc bén dị thường, lao thẳng lên người Lê thúc định gặm cắn.
- Hừ!
Lê Thúc hừ lạnh một tiếng, khí lưu màu xanh bên ngoài cơ thể hóa thành từng thanh tiểu kiếm khoái tốc vờn quanh, toàn bộ tiểu thú đều bị đánh bay, không con nào áp sát lại được.
Hưu!
Lê thúc tung người bay vụt lên lên, côn sắt quét ngang nện bay hai tên Thạch Đầu Nhân.
Trong lòng hắn nín một bụng lửa, Lục Ly không dám công khai đối chiến với hắn, chỉ dùng ba loại thủ đoạn giẻ rách này khiến hắn không khỏi phẫn nộ, rống giận quát:
- Lục Ly, là cái gia môn thì quang minh chính đại đi ra đánh một trận, những mánh khoé này chỉ khiến bản tọa xem thường ngươi!
- Đùa!
Rất nhanh, giọng Lục Ly vang lên, lại rất mờ mịt, căn bản không cách nào phán đoán phương hướng chính xác, hắn cười nhạo nói:
- Ngươi là cường giả Nhị trọng thiên, ta chỉ là một tiểu nhân vật Thần Giới. Ngươi đã sống bao nhiêu năm? Lục Ly ta từ lúc ra đời đến nay còn chưa đủ trăm năm, còn là phi thăng từ dưới nhân gian. Chúng ta trước đó hoàn toàn không ngang hàng, quang minh chính đại đối chiến, thế có công bình với ta không? Lời như thế mà ngươi cũng có mặt mũi nói ra được?
- Ách?
Nhất thời Lê thúc không biết nên đối đáp thế nào, lời Lục Ly nói là thực tình, song phương quả thực không ngang hàng, hắn chỉ trích Lục Ly như vậy đúng là rất vô lý.
Chẳng qua cũng chính bởi vì Lục Ly là võ giả vị diện thấp hơn mới khiến Lê Thúc cảm thấy càng biệt khuất. Điều này tương tự như việc Tả Khâu Lộ đi Địa Hoàng Giới, lại bị một tên võ giả Địa Hoàng Giới làm cho mặt mũi mất sạch, Tả Khâu Lộ không phát điên mới là lạ.
Xoẹt!
Bầu trời đột nhiên sáng lên quang mang kinh thiên, tiếp đó quang mang lộn vòng ba lần giữa không trung, cuối cùng hung hăng bổ lên thân Lê thúc. Lê Thúc vừa mới đánh bay hai tên Thạch Đầu Nhân, không kịp tránh né, chỉ có thể ngạnh kháng.
Oanh!
Khí lưu màu xanh ngoài thân Lê thúc bị chấn nát, cả người theo đó bị nện bay, đáng tiếc đòn tấn công từ Lục Ly vẫn chưa thể kích thương hắn. Chỉ khiến nội tạng hắn bị chấn động, tưởng như muốn thổ huyết thôi.
Hưu!
Sau chiêu vừa rồi, thấy không thể kích thương Lê thúc, Lục Ly quyết đoán từ bỏ, thân hình chợt lóe tiến vào bên trong Thần Sơn, sau đó ngồi Thần Sơn bay mất.
Không giết chết được Lê thúc, Diêm Chân chắc cũng không giết được. Hắn không lãng phí thêm thời gian mà chuyển dời ánh mắt sang phía Tả Khâu Lộ và Thụy Dương.
Hắn trước là bay đến gần Thụy Dương, thần niệm quét qua, phát hiện Thụy Dương đã bị Thạch Đầu Nhân đánh cho vết thương chồng chất, người này là thái thượng trưởng lão Thiên Cơ Các, chiến lực không đứng trong top mười Thần Bảng, công kích từ Thạch Đầu Nhân rất cường đại, cộng thêm Hoang thú phối hợp, hắn làm sao chịu nổi?
Cảm thấy có thần niệm khóa chặt mình, trong mắt Thụy Dương lập tức chớp qua một tia hoảng sợ, hắn kêu to nói:
- Lục Ly, đừng giết ta, ta cam đoan sẽ lập tức lui ra U Yến chi địa, không đối địch với ngươi nữa. Ta có thể lập Chủ Thần huyết thệ, ngươi giết ta, Thiên Cơ Các nhất định mời tới đại thế lực Nhị trọng thiên, đến lúc đó ngươi sẽ càng phiền toái.
Xoẹt!
Trả lời hắn là một đạo đao mang kinh thiên, đao mang lộn vòng ba lượt, trùng trùng phách lên thân hắn. Lực phòng ngự của hắn kém xa, thoáng chốc liền bị chém thành hai nửa, chết đến không thể lại chết.
Tính cách Lục Ly thuộc giống lừa, mắng không đi, dọa không chạy. Lấy thế lực sau lưng Thiên Cơ Các ra uy hiếp hắn? Giờ hắn đã chọc Hắc Viêm Điện, chọc thêm một đại thế lực nữa thì đã sao?
Lần này Tả Khâu Lộ dẫn theo chín tên Thần Giới Chí Tôn, hiện tại cả chín người đều đã chết, bằng với đắc tội tất cả tứ đại thế lực siêu thần. Nếu thế lực Nhị trọng thiên sau lưng ba đại thế lực muốn hạ giới, hắn cũng không ngăn được, đương nhiên sẽ không có quá nhiều cố kỵ.
Giết người xong, Lục Ly lập tức về lại trong Thần Sơn, Thần Sơn này là Hồng Linh Thiên Bảo, dù là Lê thúc hay Diêm Chân đều rất khó đánh nát, bởi thế vừa Lục Ly tấn công xong liền tiến vào Thần Sơn, như vậy sẽ càng thêm an toàn.
- Tiếp theo, Tả Khâu Lộ!
Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, Thần Sơn tiếp tục bay về hướng bắc, đầu bên kia Tả Khâu Lộ đang bị Thạch Đầu Nhân và Hoang thú vây công.
Lục Ly để Tiểu Lục triệu tập tất cả khôi lỗi và Hoang thú về đây, mục đích chính là vì câu kéo càng lâu, tranh thủ thời gian cho Huyết Linh Nhi đi cải tạo tăng cường cấm chế.
Tả Khâu Lộ có thể miễn cưỡng ngăn cản Thạch Đầu Nhân và Hoang thú vây công. Vừa rồi hắn cầu cứu không phải là vì e sợ Hoang thú và Thạch Đầu Nhân, mà là sợ Lục Ly đánh lén. Nếu nơi này đã sớm có bố trí, Cửu Tinh Bàn lại hiển hiện Lục Ly ở ngay phụ cận, như vậy Lục Ly tất sẽ tới đánh lén.
Vừa nãy tiếng rống của Thụy Dương truyền đến bên này, tiếp đó chân trời sáng lên đao mang, hắn đều có thể ẩn ẩn cảm ứng được. Hắn biết Thụy Dương chết rồi, cũng biết Lục Ly lập tức sẽ giết đến đây, bởi thế lập tức hô to:
- Lê đại nhân, Diêm công tử mau tới cứu ta, Lục Ly muốn giết ta!
Tiếng rống của hắn vừa dứt, thần niệm Lục Ly đã khóa tới. Tả Khâu Lộ cảm thấy như có một chậu nước lạnh dội xuống đầu, khiến cho toàn thân lạnh toát.
- Tả Khâu Lộ, đừng hô, hôm nay ai cũng không cứu được ngươi!
Tiếng quát băng lãnh như tiếng hô tử thần của Lục Ly vang lên, cả người Tả Khâu Lộ khẽ run rẩy, hắn cắn răng nói:
- Lục Ly, ngươi phải hiểu, ngươi mà giết ta, cừu oán giữa ngươi và Hắc Viêm Điện triệt để kết xuống. Khi đó sẽ là kết cục không chết không thôi, ta có bản mệnh ngọc phù ở Hắc Viêm Điện, ta chết, bọn hắn sẽ điều động càng nhiều cường giả hạ giới, thậm chí sẽ có cả Thiên Thần tam kiếp, lúc ấy để xem ngươi chạy trốn được đi đâu?