Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2474 - Chương 2461: Thượng Long Đảo

Bất Diệt Long Đế Chương 2461: Thượng Long Đảo

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Không ai nói chuyện, cũng không ai loạn động, quân kỷ vô cùng sâm nghiêm, có lẽ là bởi uy vọng Lâm thống lĩnh quá cao, khiến tất cả mọi người không dám làm loạn.

Rốt cục trong tế đàn hiện ra hai đạo nhân ảnh, hai người này vừa xuất hiện, lập tức khiến bầu không khí trong quảng trường ngưng trọng thêm mấy phần. Rất nhiều người trong tay lấp lánh quang mang, lấy ra binh khí, tràn đầy giới bị.

- Hả?

Trong tế đàn, Lục Ly và Lê Thúc vừa mới truyền tống tới, thần niệm Lục Ly tuỳ ý quét qua một phen, lập tức bị trận thế trên đảo dọa sợ.

Mấy ngàn người vây quanh bọn hắn, khí tức ai nấy đều là Thần Giới Chí Tôn, Thiên Thần nhị kiếp cũng có chừng mười tên. Riêng Lâm thống lĩnh mang đến cho hắn cảm giác khủng bố nhất, tưởng như muốn ngạt thở đến nơi.

- Hết thảy có ta!

Lê thúc khẽ kéo tay Lục Ly, đồng thời tiến một bước ra trước, ngước mắt nhìn về phía Lâm thống lĩnh nói:

- Lâm Duệ thống lĩnh tại hạ Lê Thiên, là thống lĩnh Hắc Viêm Điện!

- Hắc Viêm Điện?

Nghe được ba chữ này, trong quảng trường lập tức sát khí bạo tăng, nếu không phải Lâm thống lĩnh không hạ lệnh, chúng nhân e là đã sớm ùa lên, xé xác Lục Ly và Lê thúc.

- Ta biết ngươi!

Lâm thống lĩnh khẽ nhấc tay, toàn trường lập tức yên tĩnh lại, khóe miệng hắn nhếch lên ý cười giễu cợt, nói:

- Ngươi là người Hắc Viêm Điện, tại sao lại không đi tế đàn truyền tống của Hắc Viêm Điện các ngươi, thế này chẳng phải chủ động đưa tới cửa chịu chết?

Tròng mắt Lê thúc khẽ chuyển, chắp tay nói:

- Tế đàn truyền tống bên kia bị hủy, ta có việc gấp trở về bẩm báo điện chủ, bởi thế đành phải mượn tạm tế đàn truyền tống của các ngươi. Nếu có chỗ nào mạo phạm, còn mong Lâm thống lĩnh lượng thứ nhiều hơn.

- Được rồi, đừng đóng kịch nữa!

Lâm thống lĩnh giễu cợt nói:

- Đã thành Hồn Nô của người khác rồi, còn đứng đấy giả vờ giả vịt, để chủ tử ngươi đi ra nói chuyện, giờ ngươi không có tư cách đối thoại với ta. Hừ hừ, đúng là mất mặt người Nhị trọng thiên.

- Hả?

Lời Lâm thống lĩnh không lưu chút tình diện nào, khiến sắc mặt Lê Thúc đại biến, sát cơ trong mắt tăng vọt, hệt như lão hổ bị giẫm phải đuôi.

- Trừng cái gì mà trừng?

Lâm thống lĩnh cười lạnh nói:

- Đừng nói binh khí ngươi đã cho người khác, trên người cũng đang bị thương, dù ngươi ở trạng thái đỉnh cao nhất cũng không thắng được ta. Ngươi đừng không tin, sáu ngày trước bản thống lĩnh vừa mới khiêu chiến Dương Cương, đồng thời thành công giết hắn!

Ha ha ha!

Võ giả quanh bốn phía bạo phát tiếng cười vang, trong mắt toàn là vẻ trêu chọc giễu cợt, ý vị khiêu khích hết sức rõ ràng, như thể chỉ mong Lê thúc làm loạn, như thế bọn hắn mới tiện ra tay đánh giết.

- Dương Cương?

Lê Thúc biến sắc, sát khí trên người dần tan biến, thay vào đó là vẻ nhục nhã không cách nào che đậy.

Hắn biết rõ Dương Cương, bởi vì trước đó không lâu hắn mới khai chiến qua với người này, đáng tiếc bị đánh bại. Nếu lời Lâm thống lĩnh nói là thật, vậy hắn quả thực không phải đối thủ của Lâm thống lĩnh.

- Lê Thiên!

Lục Ly đột nhiên lên tiếng, còn đưa tay vỗ vỗ vai Lê Thúc, bước ra trước chắp tay nói:

- Tại hạ Lục Ly, tham kiến Lâm thống lĩnh.

Lâm thống lĩnh đã biết Lê Thúc là Hồn Nô của mình, như vậy chuyện ở Thần Giới chắc người này cũng biết, đã vậy hắn không thể không ra mặt. Rốt cuộc hắn đến Nhị trọng thiên là ôm theo tâm thái chịu chết, lúc này đã không quản được quá nhiều, thế nên thái độ có vẻ rất bình thản.

- Ha ha!

Lâm thống lĩnh đánh giá trên dưới Lục Ly một lượt, gật đầu nói:

- Tiểu tử, ngươi được lắm, dám đắc tội Thần Nữ chúng ta, còn dám ngồi tế đàn truyền tống của chúng ta để đến Nhị trọng thiên, ngươi nghĩ chúng ta không dám giết ngươi?

- Lâm thống lĩnh quá xem trọng ta!

Lục Ly khẽ cười một tiếng, thần sắc hờ hững nói:

- Nếu không phải cùng đường mạt lộ, ta tuyệt đối sẽ không tới Nhị trọng thiên. Chuyện Thần Giới chắc Lâm thống lĩnh đã biết, hẳn cũng đoán được tại sao ta lại đến Nhị trọng thiên? Nếu có thể được sống an lành, ai lại nguyện ý điên bái lưu ly? Phải không, Lâm thống lĩnh.

- Đừng kể khổ với ta!

Sắc mặt Lâm thống lĩnh chuyển lạnh, nói:

- Ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là gia nhập Thượng Thanh Cung chúng ta, chuyện Hắc Viêm Điện, chúng ta gánh giúp ngươi. Hoặc là, ta xử tội ngươi tự tiện xông vào địa giới Thượng Thanh Cung, đánh chết hai ngươi.

- Lâm thống lĩnh!

Lê Thúc gấp, vội tiếp lời:

- Giết chúng ta các ngươi chẳng được lợi lộc gì. Ngược lại thả chúng ta đi, chúng ta còn có thể giúp các ngươi đối phó Hắc Viêm Điện. Các ngươi với Hắc Viêm Điện là tử thù, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, đúng không nào?

- Câm mồm!

Lâm thống lĩnh đột nhiên quát mắng:

- Một tên phản đồ Hắc Viêm Điện như ngươi, làm gì có tư cách nói chuyện với ta? Còn lắm lời, ta trực tiếp xử lý ngươi!

- Ngươi...

Lê Thúc giận tím mặt, nếu không phải xung quanh có mấy ngàn người, chiến lực Lâm thống lĩnh lại cường đại, lúc này e rằng hắn đã sớm động thủ.

- Được rồi, Lê Thúc, không cần nhiều lời!

Lục Ly khoát tay, bình thản nhìn Lâm thống lĩnh nói:

- Ta chọn cách thứ hai, trước đó ta đã từng cự tuyệt qua Thần Nữ các ngươi. Thượng Thanh Cung các ngươi bá đạo như vậy, không nói đạo lý như vậy, gia nhập các ngươi, ta cảm thấy rất mất mặt. Muốn giết cứ giết, dù sao tới Nhị trọng thiên ta cũng không có ý định còn sống đi về.

- Hỗn xược!

- Chán sống!

- Lâm thống lĩnh, giết hắn!

Lục Ly chọc giận đám đông xung quanh, ai nấy sát cơ tăng vọt, binh khí trong tay sáng lên. Một tên nhà quê Thần Giới lại dám phách lối như thế, lại dám coi rẻ Thượng Thanh Cung, bọn hắn há có thể nhịn?

- Ngươi muốn chết? Vậy ta thành toàn cho ngươi!

Trong mắt Lâm thống lĩnh cũng chớp qua phẫn nộ, nửa thân trên xích lõa sáng lên từng đạo hào quang màu vàng sậm, hệt như từng con rắn nhỏ du tẩu quanh người, trong tay hiện ra một chiếc cự phủ, trực tiếp bổ tới trán Lục Ly.

- Chủ nhân!

Lê thúc vội vàng, muốn đi ra giúp Lục Ly ngăn trở một kích này. Lục Ly lại bá đạo vung tay lên, ngăn cản Lê thúc xông tới, chính hắn lại không nhúc nhích, cứ vậy đứng đấy trơ mắt nhìn cự phủ bổ về phía mình.

Bình Luận (0)
Comment