Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chủ nhân, ngươi đi trước, Độn Thú tam tinh này còn chưa giết được ta, ngươi đào tẩu trước, lát nữa ta đuổi theo sau!
Lê thúc rống to, sóng cả hắn bổ ra không kích thương được Độn Thú, song vẫn đẩy lui Độn Thú chừng vài dặm. Lê thúc liên tục vung vẩy trọng kiếm bổ xuống nước biển, không ngừng kích lên sóng cả vạn trượng, ầm ầm khuếch tán khắp xung quanh.
Mục đích của Lê thúc rất rõ ràng, chính là tạm thời ngăn cản hải thú tới gần, tranh thủ thời gian cho Lục Ly ngồi Thần Sơn bay đi. Sau đó hắn sẽ không cần cố kỵ nữa, có thể toàn lực đào tẩu.
Ục ục!
Hải thú phát ra tiếng kêu quỷ dị, miệng rộng lần nữa mở ra, chỉ là lần này lại phun ra cột nước. Cột nước như quang trụ, tốc độ quá nhanh, Lê thúc căn bản không kịp phản ứng, thoáng chốc liền bị cột nước đánh trúng.
Phốc!
Lê thúc cảm giác như bị một ngọn núi nện trúng, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một búng máu tươi. Cả người bị đánh bay, hơn nữa còn nghiêng nghiêng bay chếch lên, hắn lập tức bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán, phải biết trên cao không chính là không gian sóng triều, lấy thực lực hắn mà bị không gian sóng triều đánh trúng, tuyệt đối sẽ tử vong ngay lập tức.
Hắn vội vàng cường hành lật người, trọng kiếm trong tay vung vẩy, định chặt đứt cột nước. Chỉ là Độn Thú phía dưới du tẩu cực nhanh, đã tới dưới thân Lê thúc, sau đó lại há mồm phun ra cột nước.
Ông!
Thấy vậy, Lục Ly vội vàng khống chế Thần Sơn khoái tốc biến lớn, sau đó lấy tốc độ như tia chớp vọt đến dưới thân Lê Thúc, giúp hắn chặn lại cột nước.
Ông!
Thần Sơn bị cột nước đánh trúng, lập tức phát ra quang mang sáu màu, đồng thời cũng bị cự lực va chạm hất lên.
- Lê Thiên, vào đây!
Lục Ly truyền âm đi ra, kẻ sau lại lắc đầu nói:
- Chủ nhân, ngươi đi trước, linh trí Độn Thú này rất cao, thủ đoạn chắc cũng nhiều, nếu muốn cùng đi, e là chúng ta đều đi không được.
Lê thúc giãy thoát khỏi hấp lực từ Thần Sơn, cả người như du long trượt ra một đường cong lượn vòng đi xuống. Trong tay hắn xuất hiện một lá cờ, cờ xí này là Hồng Linh Thiên Bảo, chẳng qua không phải binh khí tấn công, chỉ là bảo vật phụ trợ chiến đấu.
Tay Lê Thúc khẽ rung, cờ xí tự động biến thành một Ma Thần khổng lồ, Lê thúc hất tay lên, Ma Thần điên cuồng vọt tới, như là xúc tu bạch tuộc.
- Đi mau!
Lê thúc lần nữa quay đầu về phía Thần Sơn gầm thét, Lục Ly nghĩ nghĩ, cuối cùng đành phải điều khiển Thần Sơn bay đi. Chiến lực hắn yếu thua Lê Thúc một chút, hình thể Độn Thú này lại lớn như vậy, Quỷ Trảm chắc không phá nổi phòng ngự của nó.
- Phòng ngự?
Lục Ly bay đi hơn mười dặm, trong lòng đột nhiên khẽ động, hắn có một loại công kích có thể bỏ qua thủ đoạn phòng ngự, trực tiếp công kích vào trong cơ thể kẻ địch.
Hư Không Trùng!
Lục Ly quyết định thử xem, hắn lao ra từ trong Thần Sơn, phóng thích Hư Không Trùng, Lục Ly hướng về phía Độn Thú đang đối chiến với Lê thúc ở nơi xa:
- Đi, gặm ăn nó!
Hưu!
Mấy ức Hư Không Trùng lập tức bay đi, Độn Thú đảo mắt nhìn qua, lại có vẻ không mấy để ý. Miệng nó phun ra từng đạo thủy kiếm, những thủy kiếm này bất ngờ hóa thành thực chất, biến thành từng thanh lợi kiếm thực sự, không ngừng vọt tới Lê thúc.
Phanh phanh phanh!
Lê thúc bị ức vạn thủy tiễn đánh trúng, những thủy tiễn này quá nhiều quá nhanh quá dày đặc, Lê thúc căn bản không tránh hết được, chỉ còn nước ngạnh kháng. Người hắn không ngừng bị đánh trúng, mặc dù không bị kích thương, thân thể lại liên tục bị đánh lui, liên tục bị đẩy bắn lên trời.
Độn Thú này rất thông minh, biết cao không vô cùng nguy hiểm, chỉ cần đánh võ giả lên trời, đối phương tất chết không nghi ngờ. Nó không ngừng phun ra thủy tiễn, Lê Thúc căn bản không cách nào ngăn cản, thân thể từng chút từng chút di động lên cao không.
Hư Không Trùng bay đến, Độn Thú vẫn chẳng hề để ý, toàn bộ Hư Không Trùng đột ngột biến thành hư thể, sau đó tiến vào trong thân thể Độn Thú.
Cục cục!
Độn Thú đột nhiên hú lên quái dị, trong mắt hiện lên một tia thống khổ và phẫn nộ. Miệng rộng đóng lại, mắt nhìn về phía Lục Ly, hai tai giật giật, rõ ràng muốn quay sang tấn công Lục Ly.
Ông!
Ngay khi Độn Thú đảo mắt nhìn sang, Lục Ly kịp có phản ứng, thân hình chợt lóe tiến vào trong Thần Sơn. Một giây sau, vô số thủy tiễn gào thét lao đến, liên tục đánh lên Thần Sơn.
Ục ục!
Độn Thú không ngừng quái khiếu, đuôi lớn vung ra từ trong nước biển, phẫn nộ nện xuống, dẫn lên sóng biển cuộn trào, bọt nước bắn tung toé, tầng tầng không gian theo đó ba động không ngừng.
Hưu!
Lục Ly điều khiển Thần Sơn bay về phía Lê thúc, cường hành thu Lê thúc vào trong Thần Sơn, sau đó tiếp tục khống chế Thần Sơn bay về nơi xa. Thần Sơn rất nặng, miễng cưỡng gánh được công kích từ thủy tiễn của Độn Thú.
Xoẹt!
Độn Thú giơ đuôi lên cao cao, nhắm thẳng Thần Sơn trùng trùng vỗ xuống, thoáng chốc, Thần Sơn bị đánh bay hơn mười dặm. Tiếng truyền âm của Khí Linh Tiểu Lục vang lên:
- Chủ nhân, công kích của cự thú này rất cường đại, đừng để nó đánh tiếp, nếu không Thần Sơn sẽ bị nện tan!
Xát...
Lục Ly không khỏi có chút lo lắng, Thần Sơn gánh không được công kích từ Độn Thú, một khi bị đánh nát tách rời, hắn liền không còn nơi bảo vệ. Đến lúc đó đừng nói đuôi cự thú, dù chỉ đối mặt thủy tiễn, hắn cũng có khả năng bị đánh thành tổ ong vò vẽ.
- Chủ nhân, thả ta ra, ta trụ được, ngươi đi mau!
Lê thúc thấy thần sắc đó của Lục Ly liền đoán được tình hình bên ngoài, hắn quát khẽ nói:
- Chủ nhân, yên tâm, côn trùng ngươi phóng ra chính đang gặm nhấm Độn Thú, ta sẽ có cơ hội đào tẩu.
- Được rồi!
Lục Ly đành phải thả Lê thúc ra, vừa lúc Độn Thú lần nữa vung vẩy đuôi đánh tới. Lê thúc giơ lên trọng kiếm trùng trùng đón đỡ, lần nữa rống quát:
- Đi!
Hưu!
Lục Ly không chút ngập ngừng, cấp tốc điều khiển Thần Sơn hóa thành một đạo lưu tinh vọt về nơi xa, rất nhanh đã tan biến trong biển rộng mênh mông.
- Lê Thiên có thể đào tẩu được ư?
Trong lòng Lục Ly rất mê mang, nếu Lê thúc bị độn thú đánh giết, hắn vừa không mang địa đồ, chiến lực lại yếu, liệu có thể một mình trốn được đến Thiên Ma Đảo ư?