Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ách!
Lục Ly không khỏi căng thẳng, Lê Thúc lại khoát tay, không nói nửa lời, nét mặt đầy vẻ tự tin.
- Chuyện này ta không giúp được!
Quả nhiên, nam tử râu quai nón không khiến Lê thúc thất vọng, hắn nhún vai nói:
- Nếu ngươi muốn chúng ta tạo thuận lợi thì phải đi cầu Đại Ma Vương. Quy củ Đại Ma Vương định ra, chúng ta không dám làm trái, hay là ta đưa ngươi đi Thiên Ma Cung, để ngươi gặp mặt Đại Ma Vương?
- ...
Nét mặt bọn Diêm Hồng trầm xuống, quan hệ giữa Đại Ma Vương và ba mươi sáu đại thế lực trước nay luôn không tốt, tính cách lại kiệt ngạo không thuần, chẳng biết nể mặt ai. Diêm Hồng đi Thiên Ma Cung e là sẽ thành một cỗ thi thể khiêng đi ra.
- Vị bằng hữu này!
Diêm Hồng mềm giọng nói:
- Vậy ngươi muốn thế nào mới có thể để chúng ta đi vào chém giết hai người này? Cứ đưa điều kiện đi!
- Đầu tiên, ta không phải bằng hữu ngươi!
Nam tử râu quai nón cười nói:
- Thứ nữa, hai người này đã tự nguyện gia nhập Thiên Ma Đảo, từ nay sẽ là người của chúng ta. Bởi thế ngươi muốn giết chết bọn họ, vậy chỉ có một cách, đó là xông lên, giết chết chúng ta hoặc vượt qua chúng ta, cường hành đánh chết hai người.
Diêm Hồng lần nữa trầm mặc, nam tử râu quai nón đợi một lúc, lát sau mới bực bội nói:
- Ta nói này Diêm Hồng, ngươi tốt xấu cũng là nhân vật có tên có tuổi có Nhị trọng thiên, gì mà cứ nhăn nhăn nhó nhó như đàn bà vậy? Tới đi, lưỡi búa của ta đã đợi lâu lắm rồi, vào đây chiến một trận, chỉ cần thắng ta, ngươi muốn làm gì cũng được. Nếu ngươi còn bất động, ta liền thả hai người bọn họ vào đảo!
Ngữ khí nam tử râu quai nón hết sức nhẹ nhàng, trong lòng Diêm Hồng lại càng ngập ngừng bất định. Nghe nói người Thiên Ma Đảo đều là kẻ điên, hơn nữa cường giả Thiên Ma Đảo đều không lên Thiên Thần Bảng, ai cũng không biết chiến lực thực tế như thế nào. Vạn nhất hắn không giết được người này, không giết được Lục Ly thì sao? Đến lúc đó còn phải bị Thiên Ma Đảo truy sát.
Quy củ Thiên Ma Đảo rất rõ ràng, nếu người ba mươi sáu đại thế lực bước chân lên, lại không gia nhập Thiên Ma Đảo, lập tức giết không cần luận.
- Liều mạng!
Ánh mắt Diêm Hồng chớp qua một tia quyết tuyệt, không giết được Lục Ly, hắn về lại Hắc Viêm Điện, khả năng chết sẽ rất cao, đã thế không bằng liều một phen, vạn nhất giết được Lục Ly, sau đó đào tẩu thành công thì sao?
- Giết!
Diêm Hồng bạo hống, trong mắt không ngừng bắn ra quang mang màu vàng, phóng thích hơn mười đạo công kích linh hồn khóa chặt nam tử râu quai nón. Đồng thời với đó, hắn tung mình vọt tới, vạch ra một đường cong, trường thương lấp lánh quang mang, ý đồ một kích miểu sát Lục Ly.
- Ha ha!
Nam tử râu quai nón bật cười, cự phủ trong tay nhẹ nhàng vung lên. Phong vân biến sắc, tiếng gió ghê người, không gian bốn phía cũng theo đó rung động. Một hư ảnh lưỡi búa cự đại ngưng tụ giữa trời, không chút dấu hiệu bổ lên đầu Diêm Hồng.
Ầm!
Cả người Diêm Hồng bị nện bay, thân mình còn đang giữa không trung, trong miệng đã cuồng phún máu tươi, mặt mũi be bét máu thịt, chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo hiện lên che chắn, thế mà đầu hắn vẫn thiếu chút bị đánh nát.
Xùy!
Nam tử râu quai nón lần nữa vung lên cự phủ, hư ảnh lưỡi búa từ trời giáng xuống, lần này là quét ngang nhắm đến hơn ba mươi tên võ giả Chiến Đường đang vọt tới, quá nửa số này lập tức bị chặt đứt ngang hông, nhẹ nhàng như cắt dưa thái rau.
- Phủ Ma? Mau lui ...
Diêm Hồng kinh hãi kêu lên, thân hình hóa thành một đạo hồng quang như tên nhọn giật lùi ra sau, lao thẳng xuống dưới biển, nháy mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Hưu!
Số võ giả Chiến Đường Hắc Viêm Điện còn lại dồn dập tháo chạy, lặn xuống đáy biển không thấy tăm hơi. Nam tử râu quai nón không hạ lệnh truy sát, thậm chí những người còn lại đều không công kích, chỉ lẳng lặng đứng nhìn nam tử râu quai nón biểu diễn.
- Phủ Ma?
Mắt Lê thúc khẽ lóe sáng, nét mặt phấn chấn hẳn lên, hắn đoán được nam tử là cường giả, lại không ngờ là người đứng đầu trong mười đại sát tướng dưới tay Đại Ma Vương.
Năm đó Đại Ma Vương dẫn theo mười đại sát tướng san bằng ba thế lực siêu cấp, nhờ đó Đại Ma Vương và mười đại sát tướng đều dương danh Nhị trọng thiên, chỉ là trước đây hắn chỉ nghe qua tên tuổi Phủ Ma, hôm nay mới được gặp mặt chân nhân.
- Lê Thiên gặp qua Phủ Ma đại nhân, đa tạ đại nhân cứu mạng!
Lê Thiên thành thật khom lưng hành lễ, Lục Ly cũng hồi thần, vội khom lưng theo:
- Đa tạ đại nhân cứu mạng.
Nam tử râu quai nón phất phất tay nói:
- Nếu các ngươi đã tự nguyện gia nhập Thiên Ma Đảo, vậy từ nay là người một nhà. Đây là việc trong phận sự chúng ta, quy củ Thiên Ma Đảo thế nào các ngươi biết cả rồi chứ?
Lục Ly ngơ ngác chớp chớp mắt, Lê Thiên nhỏ giọng giải thích nói:
- Gia nhập Thiên Ma Đảo sẽ có ba con đường để đi, đầu tiên là trở thành đảo quân. Hai là được đến huy chương đảo dân, chỉ là một người cần giao lên một trăm Thần Nguyên Kim, có được huy chương sẽ được đảo quân che chở, an toàn hành tẩu trên đảo. Ba là trở thành đảo chúng bình thường, trên đảo trừ đảo quân ra, những người còn lại đều có thể ra tay với ngươi.
Lê Thiên vừa giải thích, Lục Ly lập tức hiểu, chỉ là vẫn không giấu được nghi hoặc:
- Thần Nguyên Kim là gì?
Lê Thiên nói:
- Là thần nguyên cô đọng mà thành, một viên Thần Nguyên Kim tương đương trăm ức thần nguyên.
- Cái này!
Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, hắn không thiếu thần nguyên, nhưng một trăm Thần Nguyên Kim tương ứng với vạn ức thần nguyên, hắn sao mà cầm ra được? Sớm biết tới Nhị trọng thiên còn cần thần nguyên, hắn đã chuẩn bị sẵn ở U Yến chi địa rồi.
Hắn ngượng ngùng hỏi:
- Lê Thiên, ngươi có hai trăm Thần Nguyên Kim không? Trong túi ta chỉ có trăm ức thần nguyên...
- Không có!
Lê Thiên cũng rất lúng túng, lắc đầu nói:
- Thần nguyên trước kia đều giao lên Hắc Viêm Điện, không lâu trước đây mới đổi một kiện Thần khí Hồng Linh Thiên Bảo, giờ chỉ còn mười mấy ức thần nguyên!
- Được rồi, nếu đã không có Thần Nguyên Kim, nhìn bộ dạng các ngươi chắc cũng không muốn gia nhập thành đảo quân, tự cầu đa phúc đi!