Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nửa canh giờ sau, Lục Ly tay nắm Hàn Phong chiến đao, cắn răng tiến về phía trước, hắn cũng muốn nhìn xem cụ thể là Yêu Ma gì mà có thể khiến hắn chết đi ngay trong ngày đầu tiên?
Một trăm mét, ba trăm mét, năm trăm mét!
Bốn phía vẫn yên tĩnh đến đáng sợ, Lục Ly chỉ nghe được tiếng bước chân của chính mình, lẫn với đó là tiếng tim đập thình thịch. Xung quanh lặng ngắt như tờ, không cảm giác được khí tức bất cứ sinh linh nào.
Sa sa sa!
Lại đi thêm ba trăm mét, trên trời đột nhiên hiện ra một đạo hồng quang, chiếu rọi xuống khiến khắp nơi trở nên yêu dị lạ thường, cỏ dại bốn phía cỏ dại chợt động, như gió thổi qua ruộng lúa, tất cả cỏ dại theo đó đung đưa. Khiến Lục Ly kinh nghi chính là, thần niệm hắn quét quanh, bốn phía vẫn không thấy có bất cứ sinh linh quái vật nào.
- Không đúng...
Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, mắt nhìn về phía bên trái bụi cỏ, đợi khi thấy được từng bóng đen nho nhỏ, nét mặt hắn lập tức như gặp đại địch.
Không có bất kỳ khí tức nào, không có bất kỳ âm thanh nào, thậm chí không có bất kỳ khí tức sinh linh nào, những bóng đen kia cứ thế vô thanh vô tức tới gần. Bóng đen thoạt nhìn như là hồn thể, thân thể còn không ngừng ba động, ngoại hình giống người, dáng dấp mặt mày lại rất hung ác, nhìn vô cùng khủng bố.
Trên trời không ngừng lấp lánh hồng quang, cổ dại bốn phía thì lại tán phát hoàng quang, bên trong cỏ dại toát ra từng Quỷ Ảnh màu đen, chứng kiến cảnh tượng này, đổi thành bất cứ ai đều sẽ cảm thấy rùng mình.
Lục Ly không sợ Lệ Quỷ, hắn cũng không tin thế giới này có Quỷ, cùng lắm chỉ là chút tàn hồn mà thôi. Người sống còn không sợ, tàn hồn sau khi chết thì có gì phải sợ? Tiện tay diệt đi là được.
Sở dĩ Lục Ly như gặp đại địch là bởi những Quỷ Ảnh này nhìn không giống tàn hồn, mà càng giống tồn tại nào đó nằm giữa thực thể và hư thể. Điểm này có vẻ tương tự Hư Không Trùng, loại quái vật như thế rất khó chơi, rất khó giết. Nếu không cách nào đánh giết những quái vật này, một khi bị vây lại, vậy thì rắc rối to.
Lục Ly dừng bước, chủ động thối lui ra sau, hiện tại quái vật xuất hiện chưa nhiều, chỉ hơn mười con. Lục Ly phải nghĩ cách đánh chết những quái vật này, nếu không căn bản không cách nào đi tiếp.
- Hưu!
Những quái vật kia nhẹ nhàng lướt đến, hình thể chúng rất nhỏ, hệt như người tí hon, bọn chúng rõ ràng có chân, lại cứ lơ lửng lướt tới. Bởi thế nhìn không khác gì Lệ Quỷ, miệng chúng không ngừng mở ra đóng lại, nhưng không phát ra bất kỳ thanh âm nào, chính bởi thế lại càng có vẻ khủng bố. Hồng quang màu đỏ màu trên trời rọi xuống, giao xoa với ánh sáng vàng từ dưới phát lên, khiến bầu không khí nơi đây càng thêm phần quỷ dị.
- Đi!
Lục Ly khống chế mấy ngàn vạn Hư Không Trùng bao phủ tới, nếu Hư Không Trùng có thể gặm chết những Quỷ Ảnh này, vậy liền vạn sự đại cát, hắn có thể xông thẳng mà đi, nhẹ nhõm vượt qua tầng thứ nhất.
Rất rõ ràng, hắn lại nghĩ nhiều...
Hư Không Trùng bay qua, trực tiếp đâm xuyên đám Quỷ Ảnh kia, hiện tại những Quỷ Ảnh này cũng là hư ảnh, Hư Không Trùng căn bản không cách nào tấn công.
Hây!
Lục Ly phóng thích Sát Đế quỷ trảm, một đạo đao mang kinh thiên gào thét bay đi, lộn vòng ba lần giữa không trung, trùng trùng bổ lên một bóng đen trong đám. Lúc này bóng đen kia đang đứng yên bất động, rõ ràng bị thiên địa uy áp trấn trụ.
Chỉ là trấn trụ mà thôi
Đao mang gào thét bổ xuyên qua thân Quỷ Ảnh, trùng trùng chém xuống, chặt nát một mảnh cỏ dại, mặt đất cũng bị đánh ra một đạo khe rãnh sâu không thấy đáy.
Đám Quỷ Ảnh khoái tốc bay tới, Lục Ly đành phải giật lùi ra sau, hắn vỗ ra hai chưởng, phóng thích Không Gian Giảo. Không gian ba động khuếch tán mà đi, song vẫn cứ xuyên qua thân Quỷ Ảnh chứ căn bản không thể kích thương chúng.
Thần lực, Sát Đế chân ý, hỏa vũ mưa kiếm từ Thần Sơn...
Lục Ly dùng một lượt tất cả các sát chiêu, nhưng hết thảy đều vô dụng với Quỷ Ảnh. Lục Ly lùi trở về, đằng sau là vách núi, hắn không thể lui được nữa, trừ phi bay lên, vượt qua vách núi.
Chỉ là cao không nơi này nhìn có vẻ rất quỷ dị, Lục Ly không dám bay lên. Hắn ánh mắt lấp lánh, đầu óc cấp tốc chuyển động nghĩ cách ứng đối. Nếu những thứ này đều là hư ảnh, vậy liệu công kích linh hồn có kích thương được chúng không?
Lục Ly không quá đặc biệt am hiểu công kích linh hồn, lúc ở nhân gian từng học qua một lúc, hiện tại cường độ linh hồn của hắn cũng tạm được. Thế là bèn thử một phen, trên trán bắn ra một thanh đao nhỏ màu vàng, vút ra đâm về phía bóng đen!
Hưu!
Không ngoài Lục Ly dự liệu, đao nhỏ màu vàng đâm xuyên thân thể Quỷ Ảnh, không để lại bất cứ thương tổn nào. Trong lòng hắn không khỏi âm thầm kêu khổ, Lê thúc làm việc như cứt, đi nghe ngóng thông tin mà đến cả thuộc tính quái vật trong này cũng không điều tra cho rõ ràng. Nhiều người như vậy xông qua được tầng thứ nhất, chắc phải hiểu rất rõ về quái vật nơi này, chí ít sẽ có phương hướng để hóa giải...
Quỷ Ảnh vọt tới từ ba hướng, tốc độ tương đương Lục Ly, giờ đã không thể nào tránh được nữa rồi. Lục Ly đành phải đợi cho đám quỷ quái này tới gần, xem chúng tấn công thế nào để nghĩ cách phản kích.
Xuy xuy!
Từng đạo xé gió vang lên, lợi trảo của đám Quỷ Ảnh phá không lao đến, hung hăng chộp tới Lục Ly. Lục Ly thấy được trên lợi trảo của ba, bốn con hiện ra hắc quang, linh hồn chợt khẽ chấn động.
Quả đúng như hắn dự đoán... những Quỷ Ảnh này là tồn tại nào đó nằm giữa thực thể và hư thể, có thể tương hỗ chuyển đổi. Lúc này móng vuốt chúng lóe lên hắc quang, đều biến thành thực thể, lúc tấn công dẫn lên tiếng rít ghê người.
- Tốt!
Lúc này, trong lòng Lục Ly đã tự tin phần nào, hắn vung lên Hàn Phong chiến đao, quét ngang về phía những móng vuốt kia, đồng thời hạ lệnh cho Hư Không Trùng, để Hư Không Trùng gặm cắn móng vuốt.
Ầm!
Hàn Phong chiến đao bổ lên móng vuốt, cảm giác như bổ lên Hồng Linh Thiên Bảo, kéo ra từng đạo tia lửa, chiến đao theo đó bắn ngược ra sau. Những lợi trảo này lại chỉ rách chút da, khả năng phòng ngự cường đại đến đáng sợ.