Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nử tử mặc lục bào và Lục Ly đứng song song, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Lưu thống lĩnh, tò mò truyền âm hỏi:
- Lục Ly, Lưu thống lĩnh nói thầm với ngươi cái gì vậy?
Khóe miệng Lục Ly cong lên, truyền âm nói:
- Không nói cho ngươi, nếu ngươi muốn biết, cho ta một trăm Thần Nguyên Kim!
Xì…
Nữ tử mặc lục bào không nhịn được phát ra thanh âm cười nhạo, truyền âm nói:
- Ngươi cho rằng ta ngu ngốc sao? Tình huống trong bí cảnh Hồng Mông bổn tiểu thư rõ như lòng bàn tay, còn cần hỏi ngươi?
Hắc hắc!
Lục Ly mỉm cười, không để ý đến nữ tử này nữa, sau khi đi ra khỏi tòa thành, Lí thống lĩnh mang theo hai người đi vào một tòa thành, trước một tế đàn truyền tống, dặn dò lần cuối:
- Hai người các ngươi nhớ kỹ, các ngươi chỉ có thể đi vào một tháng, ở bên trong không được động võ. Nếu hủy diệt một kiện đồ vật nào bên trong đều sẽ bị giết chết. Khi đi ra, các ngươi lập tức ngồi xếp bằng cảm ngộ, biết hay không?
- Đã biết!
Lục Ly và nữ tử mặc lục bào đều chắp tay hành lễ, Lí thống lĩnh mang theo hai người bước vào Truyền Tống Trận. Một luồng bạch quang hiện lên, ba người đi đến một thế giới nền đất thật kỳ dị, đây là một cái hang thật lớn, phía xa có hồ nham thạch nóng chảy, rất nhiều nơi đều bốc lên khói đen. Nhiệt độ nơi này thật cao, cao đến mức Lục Ly cũng cảm thấy khó chịu.
- Đi theo ta!
Lí thống lĩnh nhẹ nhàng đứng lên, bao vào trong hồ nham thạch nóng chảy. Lục Ly và nữ tử mặc lục bào đuổi theo. Sau khi đi đến hồ nham thạch nóng chảy, Lí thống lĩnh chỉ vào phía dưới, nói:
- Nhảy vào hồ nham thạch nóng chảy này, các ngươi sẽ được truyền tống vào trong bí cảnh Hồng Mông.
Nữ tử mặc lục bào dường như từng đến nơi này, không có chút ngoài ý muốn nào, Lục Ly hơi kinh ngạc, thư thái bước đi theo phía sau, nơi thần kỳ nhất định sẽ ở nơi kỳ dị.
Vù!
Nữ tử mặc lục bào xung trận trước, trực tiếp nhảy vào trong hồ nham thạch nóng chảy, thân mình lóe lên biến mất. Lục Ly chắp tay với Lí thống lĩnh, thân mình phóng vào hồ nham thạch nóng chảy. Khi tiến vào nham thạch nóng chảy, hắn cảm thấy nóng bức khó nhịn, toàn thân giống như bùng cháy. Nhưng sau một lát, một lực lượng thật lớn bao phủ lấy hắn, hắn cảm giác thiên địa chuyển động, thân mình như bị hút vào trong một hắc động.
Vù!
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lục Ly cảm thấy bàn chân đạp lên thực địa, hắn cũng không vội mở mắt, mà cảm ứng bốn phía, thần niệm trải rộng, tra xét tình huống.
Thần niệm hắn quét qua khắp nơi, phát hiện không gian chỗ hắn rất nhỏ, phạm vi chỉ khoảng ngàn dặm, bên trông không có cái gì, không có núi, không có nước, không có cây cối, không có động vật, ngoại trừ một tế đàn truyền tống và hai người thì không có sinh linh gì.
Nơi này càng giống như bên trong một quả trứng gà.
Không gian hình trứng, bên trong tràn ngập sương mù màu tím. Ở giữa không gian có một lão giả đang ngồi xếp bằng. Lão giả kia râu tóc bạc trắng, rủ xuống chạm đất, khí tức sinh mệnh cực kỳ già nua, cảm giác như một người sắp cạn kiệt thọ nguyên. Thực lực của lão giả này rất cường đại, Lục Ly cảm thấy ít nhất là Tam Kiếp Thiên Thần.
Sau khi Lục Ly tiến vào, ánh mắt lão giả cũng không mở ra, giống như một người đang ngủ, hoàn toàn không phản ứng lại Lục Ly. Nữ tử mặc lục bào ngồi xếp bằng tu luyện trên mặt đất, cũng không để ý Lục Ly tiến vào.
Lục Ly mở mắt nhìn quét khắp nơi, cũng rất nhanh ngồi xếp bằng trên mặt đất. Hắn hít sâu một hơi, cảm giác thoải mái từ đầu đến chân. Linh khí nơi này còn nồng đậm hơn đỉnh núi Thiên Vân Phong gấp mấy lần, tốc độ tu luyện tại đây khẳng định nhanh như tia chớp.
Lục Ly cũng không vội vã tu luyện.
Tu luyện thần lực không phải mấu chốt, tuy linh khí thiên địa nơi này nồng đậm, nhưng tốc độ tu luyện ở đỉnh núi Thiên Vân Phong cũng không chậm hơn bao nhiêu, chỉ hao phí thời gian nhiều hơn một chút.
Lưu thống lĩnh vừa rồi truyền âm cho Lục Ly, tu luyện ở đây cần chú ý hai điểm, một là hiểu được Thiên Địa Đạo Ngân nơi này, hai là hấp thu Hồng Mông Khí.
- Sương mù màu tím này chính là Hồng Mông Khí sao?
Lục Ly vẫy vẫy tay, làn sương mù màu tím nơi này thoạt nhìn thật đặc thù, khiến cả không gian có cảm giác hơi mông lung, cho nên nơi này được mệnh danh là bí cảnh Hồng Mông?
- Trước tu luyện thần lực thử xem!
Lục Ly nhập định, vận chuyển công pháp hấp thu linh khí thiên địa, đồng thời, thần niệm của hắn bắt đầu cảm ứng tình huống bốn phía.
- Quả nhiên thật nhanh!
Thần lực vận chuyển trong cơ thể như nước suối tuôn ra, tu luyện ở đây nhanh hơn Lục Nguyệt Phong nhiều, ít nhất gấp hơn trăm lần.
Tu luyện gần nửa canh giờ, Lục Ly liền ngừng lại. Hắn đến đây không phải tu luyện thần lực, hắn vừa rồi vẫn luôn cảm ứng, phát hiện khi tu luyện, sương khói màu tím bốn phía không cao dao động và biến hóa gì, hắn xác định sương khói màu tím này là Hồng Mông Khí.
- Phải làm sao mới có thể hấp thu Hồng Mông Khí?
Nội tâm Lục Ly chuyển động, Lưu thống lĩnh cố ý dặn dò, cộng thêm bí cảnh Hồng Mông này cũng có tên là “Hồng Mông”, thật rõ ràng, Hồng Mông Khí phi thường trân quý, rất có ích với tu luyện của võ giả.
Xẹt!
Lục Ly mở miệng hút khí, nhưng Hồng Mông Khí bốn phía căn bản không thể hấp thu, tiếp tục di động bên người Lục Ly. Lục Ly trầm ngâm một lát, thần lực trong cơ thể vận chuyển, rất nhanh lưu động trong cơ thể, còn vận chuyển theo một loại quy luật đặc thù. Nếu người ngoài có thể nhìn thấy kinh mạch của hắn, sẽ cảm giác trong cơ thể Lục Ly hiện giờ biến thành một luồn xoáy nước.
- Không được! Đều không được!
Sau năm canh giờ, Lục Ly vô lực ngừng lại, hắn thử nghiệm bảy tám loại biện pháp, toàn bộ đều không được. Hồng Mông Khí giống như một nữ thần lạnh lùng, vô luận Lục Ly chọc ghẹo thế nào cũng bất động, im lặng trôi nổi trong không gian.
Lục Ly cũng không buồn bực, nếu Hồng Mông Khí có thể tùy tiện hấp thu, Lưu thống lĩnh sẽ không cố ý dặn dò. Hắn trầm ngâm một lát, quyết định trước tìm hiểu Thiên Địa Đạo Ngân trong bí cảnh Hồng Mông, nhưng cũng không được thu hoạch gì.