Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau hai canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Chủ nhân, đúng vây, đây là hình ảnh ghi khắc hoàn toàn dựa vào linh hồn của ngươi, không chút kém biệt!
- Xem ra là ta suy nghĩ nhiều rồi.
Lục Ly hơi gật đầu, đại đạo chi ngân này là ý chí ẩn chứa trong thiên địa, thể hiện áo nghĩa của thiên địa pháp trận, nếu có thể dễ dàng khi nhớ, sẽ không lợi hại như vậy.
Lãng phí một ngày, Lục Ly chỉ thu được một bức họa ghi chép tệ hại…
- Hiện tại làm sao đây?
Lục Ly hơi u sầu, Hồng Mông Khí không thể hấp thu, Thiên Địa Đạo Ngân không thể ghi nhớ. Hắn cảm ngộ một hồi cũng không có thu hoạch gì, xem ra trong thời gian ngắn, muốn tìm hiểu nội dung trong đại đạo chi ngân là vô cùng khó khăn.
Hắn mở to mắt nhìn tiểu thiên địa này, nhìn thấy làn sương mù máu tím bồng bềnh, nội tâm đột nhiên cảm khái:
- Nơi này giống như một lò luyện, nếu ta cũng có bảo vật lò luyện, nói không chừng có thể hấp thu Hồng Mông Khí!
- Lò luyện? Lò luyện! Cơ thể của ta có thể biến thành một lò luyện!
Thân thể và linh hồn của Lục Ly đột nhiên run lên, hắn nhớ đến một chuyện, hắn từng ghi khắc pháp trận trong cơ thể, dùng hấp thu lôi điện. Thân thể hăn hiện tại còn có một Tụ Lôi Pháp Trận, hắn hoàn toàn không sợ hãi lôi điện, còn có thể chuyển hóa lôi điện thành năng lượng trong cơ thể.
Một khi đã như vậy…
Hắn hoàn toàn có thể nghĩ biện pháp ghi nhớ đại đạo chi ngân vào thân thể mình, để thân thể hắn biến thành một lò luyện, sau đó hấp thu tất cả Hồng Mông Khí vào cơ thể.
Trong cơ thể Lục Ly có ghi chép một Tụ Lôi Pháp Trận, sau khi có trận pháp này, hắn không còn e ngại lôi điện nữa, ngược lại vô cùng khát vọng gặp lôi điện cường đại, bởi vì lôi điện có thể khiến thân thể hắn trở nên cường đại rất nhanh.
Hồng Mông Khí thoạt nhìn phi thường đặc thù, Lục Ly đã thử mọi cách đều không thể hấp thu. Nghĩa là không dùng biện pháp đặc thù là không thể hấp thu Hồng Mông Khí. Nếu Lục Ly có thể ngưng tụ đại đạo chi ngân trong cơ thể, vậy thân thể hắn sẽ biến thành bí cảnh Hồng Mông, Hồng Mông Khí có thể hấp thu thoải mái.
Trận văn của pháp trận là có sẵn, có thể ngưng tạo bắt chước, nhưng Lục Ly trước kia lợi dụng lực lôi điện ngưng tụ Tụ Lôi Pháp Trận, hiện tại không có lôi điện, không có lực ngoại bộ làm sao ngưng tụ?
Nội tâm Lục Ly hơi rối rắm!
Thời gian của hắn không có nhiều lắm, chỉ có thể vào đây một tháng, Thiên Ma Đảo một năm chỉ có thể phái mười người lại đây. Cho dù mặt mũi Thiên Vân Tiên Tử lớn thế nào, năm nay hắn khẳng định không có biện pháp tiến vào lần nữa. Thậm chí nếu lần này hắn không có thu hoạch gì, có lẽ về sau cũng sẽ không có cơ hội tiến vào nơi này nữa.
Một tháng đã trôi qua hai ngày, thời gian còn lại Lục Ly chỉ có thể ghi khắc đại đạo chi ngân vào trong thân thể? Sau khi khắc thì có thể hấp thu Hồng Mông Khí không?
Hắn không chút nắm chắc!
Nói cách khác, nếu Lục Ly phải thử khắc đại đạo chi ngân, sẽ phải đánh cuộc một lần. Thua cuộc hắn sẽ lãng phí một cơ hội tốt, cược thắng sẽ có thu hoạch phi thường lớn.
Trong lòng Lục Ly không có tự tin, hắn cảm thấy khả năng ghi chép thành công phi thường thấp, không đến ba thành. Đầu tiên nơi này không có lôi điện, không có ngoại lực làm sao ghi khắc pháp trận. Thứ hai, Huyết Linh Nhi đã ghi chép đại đạo chi ngân, lại chỉ có thể khắc ra hình ảnh, không thể khắc ra thần vận. Lục Ly sợ đến lúc đó, cho dù ghi chép thành công cũng chỉ là một cái thùng rỗng, không thể hấp thu Hồng Mông Khí.
Đánh cuộc hay không?
Lục Ly trở nên rối rắm, hắn trầm mặc suốt nửa canh giờ, cuối cùng hạ quyết tâm.
Hắn quyết định cược một lần!
Cho dù thua, nhiều nhất hắn cũng sẽ không được cái gì, nhưng cũng không mất cái gì. Một khi thành công, hắn có lẽ sẽ có được chỗ tốt vô tận, khiến chiến lực của hắn tăng vọt lên.
Nếu đã quyết định, Lục Ly sẽ không còn nghĩ nhiều nữa, hắn tiến vào trạng thái cảnh giới mộng ảo, vừa tu luyện thần lực, vừa bắt đầu thôi diễn tự vấn, kiểm chứng, xem thử làm sao ghi khắc đại đạo chi ngân vào trong thân thể.
Đầu tiên là khắc pháp trận thì cần ngoại lực, ngoại lực này đến từ đâu? Trong bí cảnh Hồng Mông không có cái gì, muốn lôi điện là không thể nào, trừ phi có thể hấp thu Hồng Mông Khí. Nếu Lục Ly có thể hấp thu Hồng Mông Khí, hắn đã sớm bắt đầu hấp thu, cũng sẽ không cần phiền toái như vậy khắc đại đạo chi ngân.
Cho nên chỉ có một biện pháp, đó là triệu tập năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt vị, khiến Tụ Lôi Pháp Trận hóa thành lực lôi điện, sau đó ghi khắc vào trong cơ thể.
Lục Ly cũng không mạo muội thử nghiệm, mà bắt đầu suy tính, cẩn thận kiểm chứng. Mặt khác, hắn bắt đầu thôi diễn, phải khắc đại đạo chi ngân vào bộ vị nào của cơ thể. Phải biết rằng đại đạo chi ngân có hơn ba ngàn, vật này không thể tùy tiện khắc là hữu dụng, đây là công trình phi thường rườm rà.
Thời gian trôi qua từng ngày, trong nháy mắt đã trôi qua tám ngày!
Khi nữ tử mặc lục bào tu luyện gần Lục Ly mở mắt, nàng liếc mắt nhìn Lục Ly, khẽ lắc đầu than nhẹ, dùng giọng nói chỉ có bản thân nghe được, thở dài:
- Tiến vào mười ngày, không hấp thu được chút Hồng Mông Khí nào? Giống như cũng không cảm ngộ đặc biệt gì? Tiến vào thuần túy là lãng phí cơ hội mà…
Sau khi nữ tử mặc lục bào thở dài, tiếp tục nhắm mắt lại, nàng cũng không hấp thu Hồng Mông Khí, Hồng Mông Khí bên ngoài thân thể cũng chưa biến hóa, cũng không biết nàng có cảm ngộ được bên trong hay không.
Thời gian lại trôi qua mười ngày, nữ tử mặc lục bào tỉnh lại đúng lúc, nàng liếc mắt nhìn Lục Ly, con ngươi trong suốt như thu thủy của nàng giống như nhìn thấu thân thể của Lục Ly. Lần này, ánh mắt nàng lộ ra tia kinh ngạc, kinh nghi thì thào:
- Hắn đang làm cái gì? Không nghĩ biện pháp hấp thu Hồng Mông Khí, không nghĩ biện pháp cảm ngộ đại đạo chi ngân nơi này, giống như… đang cải tạo thân thể? Đang khắc cái gì kỳ quái trong thân thể mình sao? Hắn muốn biến mình thành quái vật?