Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hoặc là chủng tộc kỳ dị, trời sinh đã có thân thể mạnh mẽ, nếu không căn bản không thể tăng cường thân thể đến mức độ khủng bố trong khoảng vài thập niên như vậy.
Lục Ly là nhân loại, hắn lưu lạc đến Thiên Vân Sơn, còn kém chút bị Dương thống lĩnh xử lý, vậy khẳng định không phải đệ tử gia tộc siêu cấp gì.
Cho nên… dựa theo tư duy, Lục Ly căn bản không thể có thân thể cường đại như thế!
- A!
Một người đột nhiên kêu lên thảm thiết, đánh thức mọi người. Hư Không Trùng bắt đầu gặm cắn thân thể người này, Lục Ly cũng chuyển động, giống như mũi tên nhọn xông ra ngoài.
Hắn cũng không phải đi công kích mà chạy đi rất nhanh, vừa không ngừng phóng thích Hư Không Trùng. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, mấy trăm vạn Hư Không Trùng hoàng kim đã được thả ra ngoài, bao phủ ba mươi người.
A…
Chuyện còn lại càng dễ làm, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, một đám người quay cuồng, thống khổ hét lớn, còn bị lôi điện công kích, trong miệng, trong mắt, trong tai tuôn ra máu tươi. Có người tay chân bị chém đứt, biến thành một viên thịt cầu quay cuồng trên đỉnh núi, còn bị lôi điện bổ trúng, toàn thân run rẩy…
Máu tươi nhiễm đỏ đỉnh núi Tích Lôi Sơn, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai. Tiếng sấm như lôi chớp, Tích Lôi Sơn cảm giác biến thành địa ngục. Có người tìm Lục Ly liều mạng, nhưng rất nhiều lần đánh trúng Lục Ly, chỉ có thể đẩy lui Lục Ly nửa thước, đến mảnh da cũng không bị tróc ra.
- Ưm… lực phòng ngự hẳn sắp đạt đến Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong!
Lục Ly vẫn không đánh trả, mặc cho nhóm người này công kích, hắn chỉ muốn thí nghiệm chút lực phòng ngự. Kết quả khiến hắn thật vừa lòng, dựa theo suy đoán của hắn, cho dù là Nhị Kiếp Thiên Thần phi thường lợi hại, muốn giết chết hắn dễ dàng, cũng dường như không có khả năng.
Hắn bây giờ chỉ luyện hóa một nửa Hồng Mông Khí, chờ toàn bộ Hồng Mông Khí đều được luyện hóa, Nhị Kiếp Thiên Thần hắn căn bản không cần để mắt đến, không ai có thể giết chết hắn.
- Tình huống gì?
Nơi này nhiều người phát ra tiếng hét thảm như vậy, khiến đám người Lão Cung dưới chân núi Tích Lôi Sơn nhìn nhau. Ba mươi người xông lên lâu như vậy, không chỉ không ai trở về, còn truyền đến nhiều tiếng kêu thảm thiết? Đã xảy ra chuyện gì rồi?
- Đi xem!
Con ngươi Lão Cung lạnh lùng, không thể đợi nữa. Đợi lát nữa đám người Dương thống lĩnh trở về, bọn họ phải tốc chiến tốc thắng, giết chết Lục Ly rồi lập tức thối lui.
Tám người như cuồng long bay vụt lên, ngay lập tức xông lên đỉnh núi Tích Lôi Sơn. Thần niệm của bọn họ trào ra thủy triều, tra xét khắp nơi, hình ảnh tra xét cũng khiến tám người biến sắc.
Ba mươi người ngã vào trong vũng máu, có người bình thường đã chết, một nửa người còn lại sống không bằng chết. Rất nhiều người tay chân đều bị cắt đứt, có người nửa người bị chém đứt, nội tạng rơi vãi lung tung…
Lục Ly lạnh lùng đứng một bên, lông tóc không hư tổn nào, khuôn mặt bình tĩnh, đám người lão Cung nhìn thấy mà nội tâm phát sợ!
Hửm?
Đám người lão Cung xông lên, khiến Lục Ly cảm thấy áp lực. Khí tức tám người này rất mạnh, có ba người có thể sánh bằng với lão Long mở sòng bạc dưới Trấn Yêu Tháp, tám người này có uy hiếp với hắn.
- Đi!
Lục Ly không dám dừng lại, thân mình phóng đi như mũi tên, không kịp thu lại Hư Không Trùng. Trước khi đám người Lão Cung chưa kịp phản ứng, nhảy vào trong Truyền Tống Trận một chiều, biến mất ở đỉnh Tích Lôi Sơn.
- Truyền Tống Trận một chiều?
Lão Cung liếc mắt đã nhìn thấu, con ngươi hắn vừa chuyển, trầm quát:
- Loại Truyền Tống Trận này cũng truyền tống không được xa, Lục Ly khẳng định sẽ bỏ chạy về phía Thiên Vân Sơn, chúng ta đuổi theo!
Nếu Lục Ly không trốn, đám người lão Cung còn có thể chần chờ, nhưng Lục Ly vừa trốn, đám người lão Cung đều cảm thấy hắn đang sợ hãi, bọn người lão Cung tự nhiên sẽ không buông tha cho hắn.
Hơn nữa, Lục Ly truyền tống rời đi, phải là đi dã ngoại, không ở địa giới Tích Lôi Sơn và Thiên Vân Sơn. Cho dù bọn họ đuổi giết thế nào, trên nguyên tắc cũng không vi phạm quy tắc. Thiên Vân Sơn tiên tử có thể quản chuyện Thiên Vân Sơn, nhưng không thể quản hết chuyện Thiên Ma Đảo đi? Thiên Ma Đảo ngoài thành trì, khắp nơi còn lại đều có thể khai chiến, đây là quy củ Đại Ma Vương tự định ra.
Tám người như cuồng long phóng đi, đuổi về phía Thiên Vân Sơn, đuổi được hơn mười dặm, lão Cung đột nhiên ngừng lại, nói với lão giả tóc tím:
- Lão Triệu, ngươi đi triệu tập mấy trăm người tản ra lùng bắt, cẩn thận Lục Ly chơi trò kim thiền thoát xác. Chúng ta đuổi lên Thiên Vân Sơn, cho dù Lục Ly tạm thời không đi Thiên Vân Sơn, hắn cuối cùng khẳng định sẽ trở về. Các ngươi tản ra lùng bắt xung quanh, một khi phát hiện hắn, lập tức sẽ truyền tin cho chúng ta.
- Được!
Lão Triệu hơi gật đầu, lão Cung nghĩ thật chu đáo, lỡ như Lục Ly không bỏ chạy về phía Thiên Vân Sơn, hắn triệu tập người, cũng có thể lùng bắt đến. Hắn xoay người bay về phía mấy trăm võ giả đang khai chiến, lão Cung mang theo sáu võ giả chạy đi như điên.
Lão Triệu rất nhanh đến chiến trường khai chiến, mấy trăm võ giả bên này đang đấu võ, ngươi tới ta đi, đánh đến bất diệc nhạc hồ. Nhưng đều không vận dụng đại chiêu, chỉ là công kích bình thường nhất, thoạt nhìn thật dọa người.
Đám người Dương thống lĩnh đều lui về, phía Tích Lôi Sơn truyền đến động tĩnh, bọn họ đều cảm nhận được, cho nên vội vàng chạy trở về.
- Còn đánh cái rắm, dừng lại!
Lão Triệu phất tay, phẫn nộ quát:
- Mười người các ngươi, lần lượt mang đi mấy chục người, tản ra tìm kiếm Lục Ly, sau khi tìm được Lục Ly, trước tiên bóp nát ngọc phù báo cho ta biết!
Lão Triệu lấy ra mười tấm ngọc phù, chỉ vào mười người, hạ lệnh. Người bên này dừng công kích, thần tình kinh ngạc, không nghĩ tới lại để Lục Ly chạy thoát?
- Đi!
Vừa nghe thấy Lục Ly, tất cả mọi người bùng nổ, mười người đều mang theo mấy chục người phóng như điên khắp bốn phương tám hướng. Lão Triệu vốn định đuổi theo mọi người, sau đó hắn lại nghĩ, việc lùng bắt này dường như nhiều thêm một người cũng không thay đổi gì nhiều lắm? Đôi mắt hắn chuyển hướng đến Hắc Sơn Cung.
Sau nửa canh giờ, trong Hắc Sơn chạy ra ngoài hơn hai ngàn người, chia làm mấy chục đại quân cổ đại, phóng đi bốn phương tám hướng.