Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Người bên kia cuống quýt bắt đầu công kích, nhưng uy lực công kích viễn trình quá yếu, chỉ khiến tốc độ Lục Ly chậm hơn một ít.
- Thân thể người này làm ra từ cái gì vậy?
Một đám người trợn mắt há hốc mồm, Lục Ly không bị đánh lui, thân thể ngoài y bào rách nát, trên người không có chút thương thế. Thân thể mạnh mẽ đến đáng sợ, khiến rất nhiều người cảm giác nội tâm run rẩy.
Ầm!
Lục Ly vọt đến, một quyền nện lên một người, khi nện ra quyền này, Lục Ly đột nhiên cảm giác huyệt vị toàn thân đều cộng hưởng với nhau. Hắn cảm giác năng lượng mênh mông trong huyệt đạo như sống lại.
Hửm?
Lục Ly ngây ngẩn cả người, mắt to nhìn nắm đấm của mình, ánh mắt trở nên mê mang. Thần niệm hắn đảo qua huyệt đạo, cẩn thận tìm về cảm giác này.
Đó là cảm giác phi thường thần kỳ!
Cảm giác lực lượng toàn thân giống như trăm dòng sông, trong một khắc mình vung nắm đấm, trăm dòng sông này liền vùng dậy. Mấy trăm con sông hóa thành nộ hải kinh đào, muốn bao phủ, muốn phá hủy hết thảy sự vật.
Giữa các cường giả, ngay lập tức có thể quyết định sinh tử!
Phía trước Lục Ly có mười mấy võ giả, lúc này hắn lại ngây ngẩn cả người? Mười mấy võ giả phía trước nhất thời mừng rỡ như điên, mười mấy người cùng hành động, nâng binh khí đến mấy góc độ, đồng thời công kích đến Lục Ly.
Bang bang bang bang!
Từng thanh âm nặng nề vang lên, giống như búa gỗ kích phát ra tiếng vang vọng. Thân mình Lục Ly bị đập lui vài chục bước, nhưng trên người không lưu lại thương thế gì.
- Người nọ là quái vật sao? Thân thể thật khủng bố?
Một đám người hết chỗ nói, vừa rồi bọn họ đều phóng thích ra công kích mạnh nhất, nhung không cách nào tổn thương Lục Ly. Không phải nói Lục Ly chỉ có chiến lực Nhất Kiếp Thiên Thần thôi sao? Lực phòng ngự này sợ là mạnh hơn mặc chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo.
- Con sông, đúng rồi, con sông!
Đôi mắt Lục Ly đột nhiên sáng lên, hắn ngửa mặt lên trời cười to hai tiếng, thân mình phóng nhanh ra. Một người nâng thiết chùy đập mạnh đến, Lục Ly vung tay, nghênh đón ngạo nghễ.
- Cút!
Lục Ly nổi giận gầm lên, lúc này, huyệt đạo toàn thân hắn đột nhiên co rụt lại, sau đó, trong mỗi huyệt đạo đều có năng lượng chảy ra. Tia chớp từ bốn phương tám hướng tụ tập trên nắm tay hắn, nắm tay của Lục Ly đột nhiên sáng lên khi đụng chạm lên thiết chùy, bạch quang vạn trượng.
Bịch!
Giống như va chạm lên một tòa núi lớn, cự hán cầm thiết chùy, bàn tay to bị phá vỡ, thiết chùy của hắn vỡ nát, đầu búa bay nhanh ra như lưu tinh. Nắm tay Lục Ly hóa thành một luồng bạch quang, không ngừng phóng đại trước mắt hắn.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, đầu cự hán chia năm xẻ bảy, óc và máu tươi văng tung tóe, thần tình đám võ giả từ sau tiến tới đều sợ hãi. Lục Ly không nhân cơ hội công kích võ giả này mà ngây ngẩn cả người, thần tình mừng như điên nhìn nắm tay của mình.
- Bách Xuyên Nhập Hải, lực lượng này… thật mạnh.
Cả người Lục Ly sôi trào nhiệt huyết, lực lượng vừa rồi nắm trong tay cảm thấy quá sung sướng, hắn thậm chí cảm thấy có thể một quyền đập nát chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo, có thể một quyền đập chết… Lê thúc!
- Cái này!
Người bốn phía cũng ngây ngẩn cả người, lực phòng ngự của cự hán kia rất mạnh, lại bị một quyền của Lục Ly đập chết, lực lượng của Lục Ly này mạnh thế nào?
- Giết!
Lục Ly bạo rống, không tiếp tục thả ra Hư Không Trùng, thân mình hắn cuồng bạo phóng đi, nắm tay mang theo thanh âm phá vỡ bén nhọn, hung hăng nện lên ngực một người.
Bịch bịch bịch!
Người nọ đang mặc chiến giáp, nhưng hẳn không phải Hồng Linh Thiên Bảo, chiến giáp vỡ vụn từng tầng. Nắm tay của Lục Ly thoải mái đập lên ngực người này, đâm xuyên qua lưng, đấm thành một cái lỗ lớn ngay trên ngực người này.
Bịch!
Rút đi nắm tay, Lục Ly nhìn từ trước đến sau, thân mình người nọ văng tung tóe. Lục Ly tiếp tục cuồng bạo phóng đi, mỗi lần chém ra một quyền, tất có một người bị đập trọng thương hay bị đập chết tươi.
Cũng không phải không ai phản kích, nhưng công kích của bọn họ căn bản không thể tạo thành thương tổn bao nhiêu. Nhiều người như vậy chỉ có công kích của một người lưu lại dấu vết màu trắng sau lưng Lục Ly. Cũng chỉ là dấu vết mà thôi, máu tươi cũng không tràn ra chút nào…
A…!
Người nơi khác bị Hư Không Trùng bao phủ đã bắt đầu kêu gào thảm thiết, quay cuồng, chết đi. Răng nanh của Hư Không Trùng hoàng kim rất sắc bén, võ giả thực lực quá thấp sao chịu nổi?
- Trốn đi…
Bảy tám người bị Lục Ly đập chết, đập thương, đám người còn lại hoàn toàn sợ hãi, điên cuồng chạy trốn khắp bốn phương tám hướng. Lục Ly đang giết hưng phấn, sao có thể để bọn họ chạy thoát?
Hắn phóng ra Hư Không Trùng, khống chế Hư Không đuổi theo năm sáu người. Hắn đuổi theo hướng một người. Tốc độ Hư Không Trùng nhanh hơn hắn, thoải mái đuổi theo năm sáu người đang chạy trốn, kết cục không cần nhiều lời.
Tốc độ Lục Ly đạt đến cực hạn, truy kích bảy tám người bên này, sau khi đuổi kịp, đập ra một quyền, đập không chết thì trước đập bị thương rồi nói sau…
Một thân y bào của Lục Ly rách tung tóe, tóc tai bù xù không chịu nổi, trên người đều là máu, nhưng tất cả đều là của địch nhân. Thoạt nhìn hắn như một dã nhân phát cuồng, hung lệ khí trên người như một con dã thú.
Sau một nén nhang, lần truy kích này đến hơn ba mươi người, toàn bộ đều biến thành thi thể, không ai còn sót lại, toàn bộ bị Lục Ly chém giết sạch sẽ. Hắn còn cảm thấy chưa đã nghiền, thần tình thật hưng phấn, mắt nhìn xung quanh, xác định không còn người sống, hắn bay vụt về, thu về tất cả Hư Không Trùng.
Vù!
Lục Ly thả ra Lê thúc, phất tay nói:
- Dọn dẹp chút chiến trường, thu thập chiến lợi phẩm.
- Hả?
Lê thúc nhìn một thân toàn là máu, bộ dáng tả tơi, chật vật, quan tâm dò hỏi:
- Chủ nhân, ngươi bị thương sao?
- Không có, không phải máu của ta!
Lục Ly phất tay áo, lấy nước lau chùi vết máu trên người. Lê thúc nhíu mày, thần niệm nhìn quét qua, rất nhanh trên mặt đều là vẻ ngạc nhiên.
Lục Ly có thể giết hại ba mươi mấy người, hắn không chút sợ hãi. Hư Không Trùng có thể gặm chết toàn bộ người, nhưng… rất nhiều thi thể rõ ràng không phải do Hư Không Trùng gặm cắn, càng giống như bị người đập chết tươi.