Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không đâu!
Lục Ly phất tay áo nói:
- Ta chỉ phóng một con, chúng ta trước đừng trở về, ở đây xem thử một thời gian rồi nói sau.
Vù!
Lục Ly thả ra con Hư Không Trùng ám kim kia. Hư Không Trùng trở thành hư thể, trực tiếp xuyên thấu qua rừng rậm.
Sau khi Hư Không Trùng tiến vào trong, lập tức kinh động Mộng Ma Thú bên trong, một con Mộng Ma Thú hiển lộ ra, Lục Ly truyền âm hạ lệnh với mẫu trùng, để Hư Không Trùng ám kim này tận tình gặm cắn.
Hư Không Trùng ám kim nhảy vào cơ thể từng con Mộng Ma Thú, khiến Lục Ly và Trần trưởng lão, ba võ giả trấn áp khiếp sợ là Hư Không Trùng nhảy vào một con Mộng Ma Thú, chỉ cần một hơi thở, con Mộng Ma Thú lập tức biến thành sương máu, xương cốt, lông da cũng không còn!
- Thời gian một hơi thở…
Trần trưởng lão dùng thần niệm tập trung lên con Hư Không Trùng ám kim này. Động tác gặm cắn vừa rồi của Hư Không Trùng này hắn thấy rõ ràng. Tốc độ quá nhanh, không thể tưởng tượng.
Bịch bịch bịch!
Từng con Mộng Ma Thú biến thành sương máu, Hư Không Trùng bay nhanh như chớp. Chỉ cần tiến vào trong cơ thể Mộng Ma Thú, kỳ thú kia lập tức biến thành sương máu.
- Mạnh thật!
Trần trưởng lão âm thầm líu lưỡi. Ba võ giả trấn thủ lại biến sắc, nghĩ nếu con trùng này tiến vào trong cơ thể bọn họ, bọn họ có khi nào biến thành một đám sương máu như Mộng Ma Thú không?
Một con, mười con, một trăm con!
Hư Không Trùng có khí tức sinh mệnh, cho nên không ngừng hấp dẫn Mộng Ma Thú tới gần. Một con Mộng Ma Thú bị gặm cắn, Lục Ly lại càng nhăn mày.
Cho đến khi cắn nuốt năm trăm con Mộng Ma Thú, Hư Không Trùng ám kim này vẫn không có dấu hiệu phân chia. Xem ra Mộng Ma Thú bình thường vô dụng với Hư Không Trùng ám kim, có lẽ cắn nuốt một vạn con cũng sẽ không phân chia.
Tiến hóa Hư Không Trùng là một đạo lý, Hư Không Trùng cắn nuốt thân thể Ác Ma, cắn nuốt bao nhiêu cũng không tiến hóa. Máu huyết trong cơ thể Ác Ma không đạt đến yêu cầu tiến hóa của Hư Không Trùng.
Như vậy, máu huyết trong cơ thể Mộng Ma Thú không đạt đến yêu cầu phân chia của Hư Không Trùng ám kim, nếu không đã sớm phân chia rồi.
Lục Ly cũng không quá sốt ruột, hắn vẫn lạnh lùng, ước chừng qua nửa canh giờ, Hư Không Trùng cắn nuốt hơn hai ngàn Mộng Ma Thú vẫn không phân chia, Lục Ly khống chế Hư Không Trùng bay trở về.
Ưm!
Ba võ giả trấn thủ nơi này lập tức lui về, như tránh né rắn rết, Lục Ly thu vào Hư Không Trùng ám kim, ánh mắt nhìn Trần trưởng lão, truyền âm nói:
- Trần trưởng lão, Mộng Ma Vương nơi này nhiều lắm phải không? Ta phỏng chừng chỉ có Mộng Ma Vương mới có thể làm con trùng này phân chia!
Mộng Ma Vương cũng không nhiều, Mộng Ma Vương cũng cần tiến hóa. Trong mấy chục vạn Mộng Ma Thú mới xuất hiện một con Mộng Ma Vương.
Tầng thứ hai Trấn Yêu Tháp thường xuyên có người xông quan. Tuy không phải thường xuyên có người xông quan, xông quan cũng không nhất định phải đánh chết Mộng Ma Vương. Nhưng vẫn không ngừng có Mộng Ma Vương bị giết, Mộng Ma Vương trong tiểu thế giới này cũng không nhiều.
- Ngươi từ từ đến đây, ta tra xét thử!
Trần trưởng lão nghĩ nghĩ, dặn dò, sau đó chạy ra ngoài cấm chế, thổi về phương xa. Lục Ly không biết Trần trưởng lão phải đi bao lâu, cho nên dò hỏi ba người kia:
- Tiểu thế giới này lớn bao nhiêu?
- Rất lớn!
Một người cung kính hồi đáp:
- Nếu chúng ta phi hành, muốn dịch chuyển một lần, ít nhất mất nửa tháng.
A a!
Mấy người này đều là Nhị Kiếp đỉnh phong, bọn họ đều cần nửa tháng, Trần trưởng lão cũng mất bảy tám ngày. Lục Ly nghĩ nghĩ, rồi ngồi xếp bằng tại chỗ, vừa tu luyện vừa chờ đợi.
Quả nhiên, ước chừng qua bảy này, Trần trưởng lão mới trở về, hắn nhíu mày, thở dài truyền âm nói:
- Lục Ly, cũng không có quá nhiều Mộng Ma Vương. Ta dò xét thử, tổng cộng chỉ hơn hai mươi con, phải lưu lại ít nhất mười con làm gốc, nếu ngươi muốn cắn nuốt, ta chỉ có thể cho ngươi mười con.
- Mười con Mộng Ma Vương?
Trên mặt Lục Ly lộ vẻ vui mừng, mười con Mộng Ma Vương hẳn cũng đủ phân chia ra rất nhiều Hư Không Trùng ám kim rồi? Không nói nữa, chỉ cần phân chia ngàn con Hư Không Trùng, đã đủ giúp chiến lực Lục Ly tăng lên nhiều.
Lục Ly vội vàng thỉnh cầu Trần trưởng lão dẫn đi tìm Mộng Ma Vương. Trần trưởng lão cũng không lập tức ra ngoài, lấy ngọc phù màu vàng kỳ dị đưa Lục Ly, nói:
- Ngươi cầm ngọc phù này, Mộng Ma Thú bình thường sẽ không công kích ngươi.
Hả?
Lục Ly nhìn ngọc phù màu vàng mấy lần, phát hiện trên ngọc phù có thần văn kỳ dị, có hơi giống thần văn trên loan đao Hồ trọc đầu. Hắn tò mò hỏi:
- Thần văn này đến từ đâu?
- Đây là thần văn Thiên Vân Tiên Tử tự mình khắc!
Trần trưởng lão cười nói:
- Những thần văn này có công dụng trấn áp yêu ma, là khắc tinh của yêu ma!
- Thần văn thật thần kỳ!
Lục Ly âm thầm ngạc nhiên, đi theo Trần trưởng lão ra bên ngoài. Hắn cầm ngọc phù màu vàng trong tay, Mộng Ma Thú quả nhiên không dám đến gần, hắn cảm giác ngạc nhiên, vừa chạy theo Trần trưởng lão, vừa dò hỏi:
- Trần trưởng lão, nhưng thần văn này là gì? Vì sao có năng lực thần kỳ như thế?
- Thần văn thiên đạo!
Trần trưởng lão giải thích:
- Trong thế giới mênh mông của chúng ta, có rất nhiều nơi kỳ dị. Trời cao tự nhiên hình thành vài thần văn thiên đạo. Những thiên đạo này có năng lực kỳ dị. Có cường giả tìm hiểu thần văn, cũng vì chính mình khắc trận, đồng thời, trong thần văn kỳ thật cũng ẩn chứa đạo và lý thiên địa. Tìm hiểu đạo và lý, có thể hình thành thần thông cường đại.
- Tác dụng lớn nhất của thần văn là khắc lên vũ khí. Rất nhiều binh khí của cường giả, trên đó đều khắc thần văn cường đại. Một vài cường giả chỉ tế luyện thần binh đã mất mấy vạn năm, còn có thần giáp, nếu có thể khắc lên thần văn cường đại, lực phòng ngự sẽ tăng lên nhiều.
- Đương nhiên, người hiểu được khắc thần văn vẫn quá ít. Đây đều là người chí cường, tiên tử chúng ta cũng chỉ là mới nhập môn. Đại Đế Tam Trọng Thiên mới thật là cường giả, bọn họ có vài người đã tế luyện binh khí đến cực hạn, luyện thành Đế Binh Chí Tôn. Cho dù bọn họ không ra tay, Nhất Kiếp Thiên Thần bình thường cầm binh khí của bọn họ, cũng có thể đánh chết Tam Kiếp Thiên Thần!