Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phù phù phù!
Mấy trăm con quạ đen bay tới, vây quanh Lục Ly. Nhiệt độ xung quanh chợt cao lên, Lục Ly cách mấy trăm trượng cũng cảm giác cực nóng. Nhưng quạ đen lại không dám tiến công? Lục Ly giơ ngọc phù trong tay lên, quạ đen này lập tức kinh sợ thối lui.
Lục Ly hơi yên tâm, xem ra những yêu ma này đều là yêu ma bình thường, nếu không sẽ không sợ hãi ngọc phù Thiên Vân Tiên Tử luyện chế. Lục Ly phóng ra ít Hư Không Trùng hoàng kim bay đến chỗ quạ đen. Hắn xem thử Hư Không Trùng hoàng kim có cắn nuốt những con quạ đen này hay không.
Ách...
Hắn rất nhanh ngạc nhiên, bởi vì Hư Không Trùng hoàng kim vừa đến gần quạ đen, ngọn lửa màu đen bên ngoài cơ thể quạ đen liền bùng cháy, Hư Không Trùng bị bốc cháy một vùng, chỉ một thời gian đã bị đốt diệt.
- Hư Không Trùng là hư thể mà!
Lục Ly âm thầm líu lưỡi, ngọn lửa này ngay cả hư thể cũng đốt diệt được, yêu ma quả nhiên tà dị, những ngọn lửa này không đơn giản.
- Thử xem!
Lục Ly nghĩ nghĩ, thả ra Hư Không Trùng ám kim, nội tâm hắn treo lơ lửng, nếu Hư Không Trùng ám kim cũng bị đốt hủy, lòng hắn sẽ đau không thôi.
Tốc độ Hư Không Trùng ám kim rất nhanh, nháy mắt đã xông ra ngoài, thân mình chợt nhảy nhanh vào cơ thể một con quạ đen. Sắc mặt Lục Ly vui mừng, ngọn lửa của quạ đen còn chưa đốt chết Hư Không Trùng ám kim.
- Bùm!
Con quạ đen kia bị cắn nuốt thành sương máu, ngọn lửa màu đen tắt ngúm. Nhưng Hư Không Trùng ám kim vẫn chưa phân chia, Lục Ly hơi thất vọng.
- Tiếp tục cắn nuốt!
Lục Ly ra mệnh lệnh với Hư Không Trùng ám kim. Hư Không Trùng ám kim không ngừng chớp động, xuyên thấu qua từng con quạ đen, mỗi một hơi thở cắn nuốt một con quạ đen, phi thường hung hãn.
Phụ cận có mấy trăm con quạ đen, rất nhanh đã bị cắn nuốt hơn phân nửa, quạ đen còn lại vậy mà không đào tẩu, hiển nhiên linh trí không cao. Trong thạch lâm không có quạ đen bay đến, nội tâm Lục Ly cũng không có phân chia, một lần cũng không có.
Đợi sau một lát, tất cả quạ đen đều bị cắn nuốt, Lục Ly cắn răng mang theo Hư Không Trùng đi vào thạch lâm, nhìn xem bên trong còn có quạ đen không? Nếu có, có lẽ Hư Không Trùng có thể phân chia.
Hừ!
Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang thật mạnh, giống như tiếng sấm đình, vang vọng trong đầu Lục Ly:
- Cút ngay, dám vào thạch lâm, giết không tha!
Lục Ly ngừng cước bộ, chân mày cau lại, trong thạch lâm còn có người? Xem ra quạ đen này vừa rồi bị hắn khống chế? Có người tu luyện tà thuật trong thạch lâm?
- Quên đi...
Lục Ly đến đây tìm kiếm yêu ma, cũng không phải tìm người đánh nhau. Nếu người này bị giết một đám quạ đen vẫn không ra tay, hắn cũng không đáng liều chết với người này.
Hắn xoay người rời đi, vòng qua thạch lâm, đi ra xa xa. Hắn cũng không biết, hắn vừa rời đi, trong thạch lâm bước ra một lão giả gầy guộc, tóc tai bù xù như kẻ điên.
Trong mắt người này sáng ln6 lục quang, nhìn chằm chằm phương hướng Lục LY ở xa xa, thì thào:
- Trùng? Lần trước Hồ trọc đầu không phải gặp một thiếu niên thả trùng sao? Chẳng lẽ là người này!
Khặc khặc!
Lão nhân điên gầy vung tay lên, trong thạch lâm bay ra vài con quạ đen, những quạ đen này không giống trước, hình thể rất nhỏ, hơn nữa là bán trong suốt, không có chút hơi thở.
- Đuổi theo người nọ, đừng để hắn phát hiện!
Lão nhân gầy vung tay lên, vài con quạ đen gào thét đi, lão nhân dạo một vòng tại chỗ, lẩm bẩm nói
- Có lẽ có thể lợi dụng tin tức này, đi lừa Hồ trọc đầu một phen, để hắn cho pháp ta vào bảo địa, quan sát thần văn một lần.
Vù!
Lão nhân gầy giống như một con chim to, lướt qua, nhảy vào trong sương mù đen, rất nhanh biến mất ở phương xa.
Hửm?
Lục Ly vừa mới chạy ra ngoài trăm dặm, hắn đột nhiên quay đầu lại nhìn không trung, phía sau đều là sương mù đen, hắn không thấy rõ cái gì. Lục Ly nhìn vài lần, sắc mặt lạnh lùng, sau khi hắn từ trong bí cảnh Hồng Mông khắc Đại Đạo Chi Ngân vào người, lực cảm giác luôn thật nhạy cảm. Phía sau có vài con quạ đen ẩn núp trong sương mù đen theo dõi hắn, thật dễ dàng bị hắn phát hiện.
- Hư Không Trùng đi đi, xử lý mấy con quạ đen kia, muốn theo dõi ta? Hừ!
Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng ám kim gào thét ra, mấy con quạ đen trong sương mù đen muốn chạy trốn, lại bị Hư Không Trùng dễ dàng đuổi theo, thoải mái gặm cắn.
Lục Ly hừ lạnh hai tiếng, gầm lên nói:
- Ta mặc kệ ngươi là ai! Chớ chọc ta, nếu không ta khiến ngươi chết không chỗ chôn.
Thanh âm Lục Ly truyền đi rất xa, nhưng lão nhân điên gầy kia cũng không nghe thấy, bởi vì hắn đi phương hướng khác rồi. Lục Ly hô một tiếng, sau khi không thấy trả lời, quay đầu đi về phía xa.
Hắn không dám chạy vào trong chỗ sâu núi lớn. Y tiểu thư nói bên trong có thể có Yêu Ma Vương, Lục Ly chỉ có thể đi náo loạn bên ngoài, tìm kiếm yêu ma. Hắn chạy ra ngoài mấy trăm dặm, liên tục dò xét hơn mười tòa núi lớn, hắn lại gặp yêu ma. Đây là một đám yêu ma như vượn khỉ, trên đầu có lông dài xanh biếc, lưng có hai cánh, ánh mắt nhiễm bạch quang, răng nanh sáng lên, biểu tình dữ tợn, thoạt nhìn thật khủng bố.
Yêu ma vượn khỉ không phải một con mà là một đám, rậm rạp đông đúc trong sơn cốc. Lục Ly tới gần sơn cốc, kinh động đám yêu ma vượn khỉ, lập tức bị yêu ma vây công.
Nhưng mà...
Những yêu ma này rõ ràng không phải yêu ma cao cấp, bởi vì hắn cầm ngọc phù trong tay, những yêu ma này không dám đến gần, chỉ không ngừng la hét ngoài trăm trượng, phát ra thanh âm khiến người ta sởn cả gai ốc.
Ô ô...
Một con yêu ma từ xa, nhìn chằm chằm Lục Ly, rống to vài tiếng. Hắn bay lên trời cao, toàn bộ lông màu xanh biếc trên đầu đều dựng đứng lên, còn ly thể, hóa thành hàng vạn hàng nghìn châm dài, phóng tới Lục Ly.
Con yêu ma này vừa công kích, yêu ma còn lại đều noi theo. Bộ lông bọn họ đều dựng đứng, phóng tới Lục Ly từ bốn phương tám hướng. Tốc độ rất nhanh, chớp mắt Lục Ly cảm giác như bị mưa to bao phủ.
Vù!
Lục Ly cũng không dám dùng thần khí siêu phẩm chống lại. Công kích của yêu ma này cảm thấy thật sắc bén, chiến giáp này sẽ bị xuyên thủng.