Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại đệ tử của Lão Yêu Ma quá âm độc, không một lần giết chết kẻ xâm nhập, muốn cho kẻ xâm nhập cả đời bị nhốt chết ở đây.
“Huyết Linh Nhi thay đổi đại trận, đại trận tự động khởi động, hút hết bọn họ vào thạch miếu, tiếp đó truyền tống đến đây, nhốt cả đời?”
Lục Ly suy đoán một phen, mắt lóe tia sáng. Thiên lao này đối với bọn họ là chết chắc, nhưng với Lục Ly thì có một cơ hội sống. Bởi vì hắn có Huyết Tiên Đằng, Huyết Tiên Đằng có một loại thiên phú thần thông, có thể khống chế pháp trận. Bản thân Huyết Linh Nhi cũng nói, cho nó một khoảng thời gian, nó có thể tham ngộ thần văn.
Chỉ cần tham ngộ thấu thần văn ở đây, đến lúc đó Huyết Linh Nhi thay đổi thần văn, vậy hắn liền có thể dễ dàng đi ra ngoài. Cho nên, nơi này đối với nhóm người Lão Sơn Thúc là tử địa, đối với hắn lại là đường sống.
- Ha ha ha ha!
Nghĩ đến đây, Lục Ly cất tiếng cười to. Tiếng cười quanh quẩn ở bên trong, có loại cảm giác khiến người sởn gai ốc.
Ngốc Đầu Hồ giận dữ, trầm giọng quát:
- Lục Ly, lỗi tại ngươi hết! Nếu không tại ngươi thì chúng ta đã không bị nhốt chết ở đây!
- Tiểu tử!
Ly Hỏa Đạo Nhân cũng tức tối rống lên:
- Nếu cho ta ra ngoài, lão đạo nhất định lột da của ngươi, rút gân của ngươi, khiến ngươi hối hận làm người!
- Ha ha ha!
Lục Ly lại lần nữa cười to, nói:
- Ta hiện tại cách các ngươi chỉ có vài trăm thước, các ngươi hiện tại có thể đến giết chết ta. He he, ta còn trẻ tuổi, thọ nguyên dài hơn các ngươi nhiều, ta sẽ nhìn các ngươi một đám chết già, một đám biến thành hài cốt, một đám thân thể sinh giòi...
Lời của Lục Ly khiến một đám người tức giận suýt hộc máu. Nhưng mỗi người bị nhốt riêng một nhà tù, bọn họ làm gì được? Chẳng lẽ chửi tay đôi với hậu sinh như Lục Ly?
Lão Sơn Thúc dẫn đầu im lặng, không tiếp tục nói nhiều, ra không được thì nói nhiều cũng vô nghĩa, lo nghĩ biện pháp phá vỡ lao tù còn hơn.
Thêm một điều nữa, nếu nơi này là Yêu Ma Cung thì chỗ này có một Yêu Ma Vương, tuy sức chiến đấu không bằng Lão Yêu Ma nhưng cũng cực kỳ khủng bố, nếu ồn ào kinh động Yêu Ma Vương thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Nghĩ đến đây, Lão Sơn Thúc ra tiếng nhắc nhở:
- Chúng ta rất có thể ở Yêu Ma Cung ngầm, Yêu Ma Vương mới có lẽ ở gần đây. Mọi người đều đừng nói chuyện, đừng gây động tĩnh lớn, nghĩ biện pháp phá giải thần văn, trốn ra ngoài rồi tính tiếp.
Mọi người ngoan ngoãn ngậm miệng, ngay cả Lục Ly đều không dám lên tiếng nữa, kinh động Yêu Ma Vương thì cả đám chết hết. Lão Sơn Thúc nói không sai, lo nghĩ biện pháp phá vỡ thần văn là trên hết.
Lục Ly ngồi xếp bằng, hắn trầm ngâm giây lát, truyền âm cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, ngươi đã cắn nuốt hết hai loại tinh thạch chưa?”
Huyết Linh Nhi đáp lại:
“Còn chưa, mới cắn nuốt được một nửa.”
Lục Ly truyền âm:
“Bây giờ ngươi hãy gác hết mọi chuyện lại, lo cắn nuốt hết tinh thạch rồi tính, xem thử có thể tiến hóa thêm một lần nữa không.”
“Biết!”
Huyết Linh Nhi hành động, vươn ra từ Thần Thi, bắt đầu luyện hóa từng viên tinh thạch. Lục Ly ngồi xếp bằng nửa canh giờ, thấy bốn phía không có bất cứ động tĩnh thì yên lòng, xem ra nơi này tạm thời không có nguy hiểm, chẳng qua không phá vỡ thần văn thì không ra ngoài được.
Lại rảnh rỗi ngồi nửa canh giờ, Lục Ly cảm giác có chút áp lực, nơi này quá đen ngòm, hơi thở cũng đặc biệt khiến người rất khó chịu. Lục Ly dứt khoát vào trạng thái cảnh giới Mộng Huyễn, tiếp tục tham ngộ băng sương kiếm ý, xem thử có thể dung hợp với Sát Đế Quỷ Trảm không.
Hư Không Trùng không đáng tin cậy, muốn giết Tam Kiếp Thiên Thần cần tăng sức chiến đấu của chính mình lên. Cường giả Nhị Trọng Thiên có quá nhiều báu vật, con cháu của đại gia tộc phỏng chừng đều có báu vật trấn áp trùng cổ.
Đám người Lão Sơn Thúc bận rộn nghiên cứu thần văn, đối với lão quái vật như bọn họ thì nghiên cứu mấy năm chỉ như qua trong chớp mắt. Vì vậy bên trong thiên lao đặc biệt yên lặng, không có bất cứ âm thanh, ngẫu nhiên có người lấy ra báu vật chiếu sáng cẩn thận quan sát thần văn trên hàng rào sắt.
Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt đã qua nửa tháng, Lục Ly tu luyện nên không cảm giác được thời gian trôi qua, bị Huyết Linh Nhi truyền âm đánh thức:
“Chủ nhân, đã luyện hóa toàn bộ tinh thạch xong rồi, rất đáng tiếc... không có tiến hóa!”
Lục Ly mở mắt ra, khe khẽ thở dài truyền âm nói:
“Ngươi hãy tham ngộ thần văn lúc trước ghi khắc, tranh thủ tham ngộ thần văn của địa lao này, nghĩ biện pháp phá vỡ thần văn, giúp ta thoát khốn.”
Năm tháng như thoi đưa, tựa ngựa chạy.
Chớp mắt ba tháng qua đi, nhóm người Lục Ly, Lão Sơn Thúc mất tích cũng không có dẫn tới xao động quá lớn. Bên Thiên Vân Sơn không có bất cứ phản ứng, dù sao ai cũng không biết Lục Ly mất tích.
Gia chủ Vu gia đến một chuyến, mang theo mấy trưởng lão trong gia tộc, nhưng chỉ tra xét một phen, cũng không có bất cứ hành động. Hắn đã từng thử đi vào thạch miếu, nhưng không thành công, lần này càng là không dám dễ dàng hành động. Lão Sơn Thúc thọ nguyên sắp hao hết, hắn không thể nào vì vậy mà mạo hiểm.
Vu Phi Tường bị mang về, trực tiếp cấm túc, hơn nữa gia chủ còn hạ lệnh nhốt trăm năm, khiến hắn bình tâm lắng đọng lại, miễn cho cả ngày gây chuyện thị phi, mang đến mầm họa cho Vu gia.
Thời gian ba tháng đối với nhóm người Lão Sơn Thúc là quá ngắn, trong địa lao đen thui kia vô cùng yên lặng. Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Lão Đạo luôn nghiên cứu thần văn, hai người vốn rất thích thần văn, giờ phút này gặp thần văn ở đây phức tạp như vậy, khiến hai người rất hân hoan. Nếu như có thể cảm ngộ thấu, chẳng những có thể trốn thoát, không chừng còn có thể khiến Thần Lực của họ tăng nhiều.
Thần văn là dấu vết đại đạo để lại trên thế gian, một vài người có thể tham ngộ đại đạo từ trong thần văn. Thần văn không chỉ có thể khắc họa trên binh khí, còn có thể khắc trên chiến giáp, thậm chí trên cơ thể. Yêu Ma khắc họa thần văn cường đại trên tay, khiến cánh tay trở nên cứng rắn không gì phá nổi, chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo đều có thể bị xé rách.