Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vèo!
Lục Ly cuồng bạo phóng đi, chiến đao trong tay tiếp tục chém ra, hắn giải phóng tất cả Hư Không Trùng màu vàng sậm trên người, đàn sâu che chở hai bên, tập kích Yêu Ma đến gần.
Khi Hư Không Trùng được thả ra, Tu La Lão Nhân lại nhìn qua, trông thấy Hư Không Trùng đâm vào người Yêu Ma, Yêu Ma lập tức đau đến mức lăn lộn. Nhưng Tu La Lão Nhân không lộ vẻ khen ngợi, cường giả đều không ủng hộ những bàng môn tà đạo như vậy, tăng lên sức chiến đấu của bản thân mới là lẽ phải, nhờ cậy ngoại vật kỹ xảo không phải đường ngay.
Lục Ly dựa vào Sát Đế Quỷ Trảm mở đường, khiến Hư Không Trùng bảo hộ hai bên cùng hậu phương, hắn không ngừng phá vòng vây mà đi, mười mấy giây sau biến mất ở phương xa.
Tu La Lão Nhân yên lòng, càng ra ngoài thì vòng vây Yêu Ma cấp bậc càng thấp, Yêu Ma mạnh nhất đều ở trong Lão Yêu Sơn, nếu Lục Ly có thể phá vòng vây ra ngoài thì có thể thành công chạy trốn.
Tu La Lão Nhân bắt đầu tập trung đối phó Yêu Ma Vương, mấy chục vạn năm rồi hắn không ra tay, hoạt động gân cốt cũng tốt, mấy chục vạn năm nay đã tham ngộ rất nhiều sát chiêu, hắn muốn thử từng cái.
Bùm bùm bùm!
Bên Lão Yêu Sơn bên kia không ngừng truyền đến nổ vang, cự ly càng lúc càng xa, Lục Ly không ngừng phá vòng vây, khu vực trung tâm Yêu Ma Sơn có rất nhiều Yêu Ma. Đến lúc sau, Hư Không Trùng màu vàng sậm của Lục Ly đều tách rời ra, hắn đành thu Hư Không Trùng màu vàng sậm vào, thả Hư Không Trùng màu hoàng kim ra, tuy rằng sức tấn công không bằng Hư Không Trùng màu vàng sậm, nhưng cũng có thể quấy nhiễu Yêu Ma tới gần.
Cấp bậc Yêu Ma ở chỗ này càng lúc càng thấp, cơ thể cường đại của Lục Ly có thể ngăn chặn. Hắn như trút được gánh nặng, cũng không có dừng lại bồi dưỡng Hư Không Trùng màu vàng sậm, một đường lao ra ngoài.
Có mấy nghìn con Hư Không Trùng màu vàng sậm, tất cả đều tách rời ra, chờ khi hoàn thành thì số lượng lên đến gần vạn con. Nếu Hư Không Trùng màu vàng sậm có thể đánh lén giết võ giả thì gần vạn con đã đủ. Nếu không thể đánh lén giết, số lượng nhiều chưa chắc có ích.
Lão Sơn Thúc xuất hiện khiến Lục Ly ý thức được nguy cơ, nơi này cách Thiên Lượng Sơn quá gần, tốt nhất nên sớm rời xa. Phỏng chừng Tu La Lão Nhân rất nhanh cũng sẽ rời đi, đến lúc đó nếu như gặp cường giả Tam Kiếp khác của Thiên Lượng Sơn thì không chừng Lục Ly sẽ chết tại đây.
Một điều quan trọng nhất!
Lục Ly cực kỳ khao khát muốn học Tiêu Dao Bộ, nghe nói bộ pháp này là tuyệt kỹ thành danh của cung chủ Chúng Sinh Cung một trong ba mươi sáu thế lực lớn, chứng minh bộ pháp này rất nghịch thiên. Hơn nữa mấy chục vạn năm qua Tu La Lão Nhân từng bước hoàn thiện, khiến nó trở nên càng thêm khủng bố.
Nhị Trọng Thiên không thể tùy ý phi độ hư không, nếu như có thể tham ngộ loại bộ pháp này, Tu La Lão Nhân nói trong Nhị Trọng Thiên không có chỗ nào không thể đi. Đến lúc đó trừ cường giả trong Tam Kiếp đỉnh phong có tốc độ khá nhanh ra, những người khác đều đuổi không kịp.
Từ những phán đoán này, Tiêu Dao Bộ là một loại bộ pháp cực kỳ nghịch thiên, là thần thông giữ mạng rất cường đại, đáng tin hơn Hư Không Trùng nhiều. Bộ pháp nghịch thiên như vậy, Lục Ly tự nhiên muốn lập tức trở lại tham ngộ.
Còn chưa lao xuống Yêu Ma Sơn thì Lục Ly đã gặp một người, một bóng người như hồ ly siêu tốc bay tới, im hơi lặng tiếng, lặng lẽ xuất hiện phía trước Lục Ly.
Lục Ly cầm trong tay chiến đao Hàn Phong lấp lánh sắp chém ra, người kia từ xa đã trầm giọng quát:
- Lục đại nhân, đừng ra tay, người mình, ta thuộc Thám Báo Đường của Thiên Vân Sơn!
Người kia trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài, thần niệm của Lục Ly quét qua, phát hiện mặt trên có hai chữ Thiên Vân, giống ngọc phù mà Thiên Vân Tiên Tử cho hắn, mặt trên mơ hồ có hơi thở độc đáo.
Lục Ly thu hồi chiến đao, người kia bay vọt tới, quỳ một gối xuống nói:
- Lục đại nhân có thể an toàn thoát hiểm thật là tốt quá, Tiên Tử và Trần trưởng lão đều rất nhớ mong đại nhân. Trần trưởng lão sai ta ở đây canh chừng, nếu đại nhân đi ra lập tức đưa về.
Trong lòng Lục Ly ấm áp, phất tay nói:
- Đi, đi thôi, xuống núi, trở lại!
Thám báo đi đằng trước dẫn đường, hắn quen thuộc tình hình Yêu Ma Sơn hơn Lục Ly nhiều, mang theo Lục Ly quẹo trái rẽ phải, một đường chẳng những không gặp phải bất cứ Yêu Ma, cũng không gặp ai.
Xuống núi, Lục Ly không ngừng nghỉ, phất tay nói:
- Đi, đi đường vòng, về Thiên Vân Sơn.
Thám báo khó hiểu hỏi:
- Tại sao phải đi đường vòng? Lục đại nhân, từ chỗ này đi thẳng là phương hướng Thiên Vân Sơn.
Lục Ly giải thích rằng:
- Bên này sẽ đi qua Thiên Lượng Sơn, ta và Thiên Lượng Sơn có chút ân oán, sẽ sản sinh rất nhiều phiền phức không cần thiết.
- Đại nhân không cần lo lắng!
Thám báo vẻ mặt tự hào nói:
- Hiện tại đại nhân cho dù đi Thiên Lượng Sơn, cho Vu Quỳnh Hoa một trăm lá gan cũng không dám động vào đại nhân. Hơn nữa Vu Quỳnh Hoa và tất cả cường giả Vu gia hiện tại không ở trong Thiên Lượng Sơn.
- A?
Lục Ly kinh ngạc hỏi:
- Tại sao?
- Bởi vì Tiên Tử ra tay!
Thám báo kể lại sự tình xảy ra trong khoảng thời gian trước, sau đó là Đại Ma Vương xuất chinh, triệu tập cường giả Thiên Ma Đảo đi hết, bây giờ Thiên Lượng Sơn không có cường giả.
- Tiên Tử cường đại như vậy?
Lục Ly bị dọa. Hắn biết Thiên Vân Tiên Tử nhất định là cường giả, không ngờ rằng cường đến nước này, khiến Vu Quỳnh Hoa rụt vòi, còn phái người đi tìm hắn? Trói Vu Phi Tường đưa lên Thiên Vân Sơn, tương đương với ở trước mặt cường giả Thiên Ma Đảo, đưa mặt qua cho Thiên Vân Tiên Tử tát.
- Tiên Tử có ở Thiên Vân Sơn không?
Một bên chạy nhanh, Lục Ly một bên hỏi thăm.
Thám báo suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Chắc không ở, Tiên Tử hẳn là đi theo Đại Ma Vương xuất chinh. Lần này Đại Ma Vương rất tức giận, quyết diệt một, hai thế lực lớn.
- Đại Ma Vương quá bá khí!
Lục Ly âm thầm cảm khái, hắn từng nghe sự tích của Đại Ma Vương, là nữ nhân mà có bá khí như Đại Ma Vương thì hiếm như lông phượng sừng lân.