Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngày thứ hai, ba hòn đảo bắt đầu huyết chiến, cuộc chiến thiên đảo phỏng chừng sẽ liên tục một khoảng thời gian dài, máu tươi vô tận sẽ nhuộm đỏ tám tòa thiên đảo.
Đại Ma Vương lần thứ tư xuất chinh, trước sau mất thời gian một năm ba tháng, hơn sáu nghìn võ giả đi theo, chỉ còn gần ba nghìn trở về. Nhưng thành quả chiến đấu huy hoàng, hủy diệt tám thế lực lớn, hoàn toàn đóng dấu uy danh vô thượng của Đại Ma Vương.
Ngày thứ năm từ khi Đại Ma Vương trở về, Lục Ly xuất quan.
Cũng không phải bởi vì hắn Tiêu Dao Bộ đại thành, mà là hắn bị Lưu trưởng lão đánh thức. Thiên Vân Tiên Tử trở về, muốn gặp hắn.
Lục Ly ra khỏi phòng, đi hướng đại điện, trong đầu luôn suy nghĩ một vấn đề, có nên nói việc Tu La Lão Nhân? Lát nữa Thiên Vân Tiên Tử chắc chắn sẽ hỏi thăm, nếu không nói, Thiên Vân Tiên Tử đối xử với hắn quá tốt, nếu nói, sợ Tu La Lão Nhân trách tội.
Vào đại điện, rẽ vào thiên điện, Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra được, hắn khom người vái chào:
- Chào Tiên Tử, chúc mừng Tiên Tử đắc thắng trở về!
- Ha ha!
Thiên Vân Tiên Tử tâm trạng dường như khá tốt, phát ra tiếng cười rồi hỏi:
- Lục Ly, ngươi có thể thoát khốn trở về khiến ta rất vui mừng, trong Yêu Ma Cung nguy cơ trùng trùng.
Thiên Vân Tiên Tử tuy rằng không hỏi, nhưng lộ rõ ẩn ý, tự nhiên là hy vọng Lục Ly kể tình huống trong Yêu Ma Cung.
Lục Ly mím môi, khom người nói:
- Đa tạ Tiên Tử, ta cũng chỉ là hơi may mắn, cơ duyên tình cờ xông ra. Ưm, mấy người trưởng lão của Thiên Lượng Sơn, Ngốc Đầu Hồ còn bị nhốt trong địa lao Yêu Ma Cung, chỉ có mình ta trốn thoát.
Cuối cùng Lục Ly vẫn không khai ra Tu La Lão Nhân, không nói rõ cụ thể trải qua những gì, chỉ kể sơ.
Thiên Vân Tiên Tử không hỏi nhiều, nàng trầm mặc giây lát nói:
- Còn ba năm là đến cuộc chiến thiên tài, ngươi có tin tưởng đánh chết Vân Khai Nguyệt không?
- Trước mắt vẫn chưa có!
Lục Ly chưa giết được Tam Kiếp Thiên Thần, dựa vào Hư Không Trùng màu vàng sậm chắc chắn không đủ sức, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Nhưng lại cho ta một khoảng thời gian, hẳn là sẽ có một ít nắm chắc, ít nhất... Vân Khai Nguyệt không thể giết chết ta!
- Ưm, vậy ngươi tu luyện tiếp đi, Hồng Mông bí cảnh xảy ra một ít vấn đề, thời gian ngắn vào không được!
Thiên Vân Tiên Tử hơi có chút tiếc nuối nói:
- Có cần gì khác cứ nói với Trần trưởng lão.
- Tiên Tử!
Lục Ly không có rời đi, ngược lại khom người nói:
- Có lẽ mấy tháng sau ta cần ra ngoài một chuyến, ưm, rời đi Thiên Ma Đảo, ta muốn đi tìm một ít kỳ ngộ. Ta bảo chứng với người, trong vòng ba năm tuyệt đối trở về, sẽ không chậm trễ cuộc chiến thiên tài.
- Được!
Thiên Vân Tiên Tử không chút suy nghĩ, truyền lời:
- Ở bên ngoài cẩn thận chút là được, thám tử Diêm Hồng chắc còn chưa rút lui, ngươi cẩn thận đừng để bị người của Hắc Viêm Điện giết.
- Đa tạ Tiên Tử, ta sẽ cẩn thận.
Lục Ly khom người lui xuống. Hắn mới ra ngoài thì Trần trưởng lão xuất hiện, cười tươi vỗ vai hắn:
- Tiểu tử, khá lắm, vào Yêu Ma Cung mà còn ra được, tiểu tử nhà ngươi đúng là tuổi con mèo, có chín cái mạng.
- May mắn mà thôi!
Lục Ly giấu cả Thiên Vân Tiên Tử thì vốn không định nói cho Trần trưởng lão. Hắn trò chuyện vài câu với Trần trưởng lão, Trần trưởng lão rất muốn hỏi bóng hỏi gió nhưng bị qua loa đánh trống lảng, không nói cụ thể tình huống trong Yêu Ma Cung.
Trò chuyện một lúc, Trần trưởng lão thấy không hỏi ra được đành thôi. Lục Ly trở lại thành bảo của mình, sau khi đi vào hắn phát hiện một người mất tích đã lâu, Y tiểu thư trở về.
“Trùng hợp vậy?”
Lục Ly nghi ngờ nhìn Y tiểu thư nhàn nhã uống trà. Thiên Vân Tiên Tử vừa về thì Y tiểu thư xuất hiện? Vị tiểu thư này không có đi theo đại quân xuất chinh.
“Không lẽ... Y tiểu thư là Thiên Vân Tiên Tử?”
Trong đầu Lục Ly hiện ra một ý tưởng cực kỳ to gan, nhưng rất nhanh hắn lật đổ ý nghĩ này. Bởi vì hơi thở sinh mệnh của Y tiểu thư quá trẻ tuổi, Thiên Vân Tiên Tử là tộc muội của Đại Ma Vương, ít nhất sống mấy vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm đúng không? Không thể nào có hơi thở sinh mệnh trẻ tuổi như vậy.
“A? Đột phá Tam Kiếp Thiên Thần?”
Lục Ly cảm ứng một chút, lại lần nữa giật nảy mình, hắn cảm thụ được hơi thở Tam Kiếp Thiên Thần trên người Y tiểu thư. Trẻ tuổi như vậy đã trở thành Tam Kiếp Thiên Thần, vị Y tiểu thư này xem như thiên tài tuyệt đỉnh trong Nhị Trọng Thiên.
- Hi hi, Lục Ly, sao đứng ngây ra đó? Không nhận biết bổn tiểu thư?
Mắt Y tiểu thư cong thành trăng non, tinh nghịch như một tinh linh nhỏ. Vị Y tiểu thư này thật là nữ lang trăm biến, thoáng chốc thay đổi khí chất, dễ dàng khống chế mỗi loại khác nhau.
Lục Ly vội vàng đi qua, chắp tay nói:
- Chúc mừng Y tiểu thư đột phá cảnh giới Tam Kiếp, ở tuổi như vậy mà có sức chiến đấu như thế, toàn bộ Nhị Trọng Thiên không vài người có thể sánh vai với Y tiểu thư.
- Trước mắt có một người đấy thôi.
Mắt Y tiểu thư lóe tia láu lỉnh, nàng nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Có thể một mình đi ra Yêu Ma Cung, Lục Ly, sức chiến đấu của ngươi hẳn là có thể so sánh với Tam Kiếp hậu kỳ rồi chứ? Theo ta được biết, Tam Kiếp Thiên Thần bình thường đi Yêu Ma Cung thì chết chắc.
Y tiểu thư đáp trả lại, xem ra nàng rất được Thiên Vân Tiên Tử ưu ái, cái gì đều biết.
Lục Ly cười gượng nói:
- Y tiểu thư tưởng ta là tiên nhân sao? Thời gian ngắn ngủi sao có thể khiến sức chiến đấu tăng lên nhanh như vậy? Ta là cơ duyên xảo hợp đi ra, sức chiến đấu cũng không tiến bộ quá nhiều.
- Hừ!
Y tiểu thư nhún mũi, liếc xéo Lục Ly:
- Không muốn nói thì đừng nói, đừng lôi ra mấy lời quỷ đó gạt người. Cơ duyên xảo hợp? Bây giờ ngươi đi Hắc Viêm Điện một chuyến, xem thử có phải vận may nghịch thiên, có thể bình yên vô sự trở về?
- He he.
Lục Ly cười gượng gạo, không có tiếp lời, đổi đề tài:
- Y tiểu thư, nàng có đi Tam Trọng Thiên không? Nghe nói vượt qua thiên kiếp lần thứ ba thì bắt buộc phải đi Tam Trọng Thiên.
- Ai nói cho ngươi nhất định phải đi Tam Trọng Thiên độ kiếp?