Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một giám bảo sư không nhìn binh khí khác, cầm cung thần lên, quan sát kỹ, hai giám bảo sư khác cũng vây quanh lại đây cẩn thận quan sát.
- Ba mươi sáu thần văn!
Giám bảo sư xem giây lát, cùng hai giám bảo sư khác nhìn nhau, hắn nói:
- Thần văn tăng phúc tốc độ, lực lượng còn có công kích kỳ dị, có thể truy tung mục tiêu, xuyên thứ không gian, cung thần này xem như bảo khí, giá trị trăm vạn Thần Nguyên Kim!
- Ừm!
Lục Ly nhẹ gật đầu, Trương Thiên Hạo cũng từng nói cung thần giá trị trăm vạn Thần Nguyên Kim, phòng đấu giá cho giá rất phải chăng. Thấy Lục Ly đồng ý thì Lư quản sự cười toe toét, giám bảo sư bắt đầu kiểm nghiệm binh khí khác, tổng cộng cho giá một trăm sáu mươi vạn Thần Nguyên Kim.
“Một trăm sáu mươi vạn, vậy là còn thiếu hai trăm bốn mươi vạn Thần Nguyên Kim.”
Lục Ly chân mày cau lại, suy nghĩ một hồi lấy ra thần văn đồ mà Trần Quảng Dương đưa, còn có quyển bí thuật lấy từ chỗ Quỷ Sát, bí thuật có thể luyện hóa pháp ấn, pháp luân, pháp thuẫn. Lục Ly ghi nhớ thần văn đồ, truyền cho Huyết Linh Nhi. Bí thuật thì Lục Ly in lại một phần rồi, dù có đi cũng không sao cả.
Giám bảo sư nhận lấy thần văn đồ và bí thuật, thần văn đồ không quá đáng giá, định giá mười vạn Thần Nguyên Kim. Loại bí thuật đó khiến giám bảo sư hơi ngẩn ra, hắn cẩn thận quan sát thời gian một nén hương, đưa bí thuật cho giám bảo sư khác.
Cuối cùng ba giám bảo sư đều xem qua, còn truyền âm mấy câu, một giám bảo sư mới nói:
- Bí thuật này rất bá đạo, luyện chế ra pháp ấn, pháp luân, pháp thuẫn có uy lực rất lớn. Bởi vì bí thuật này có thể không ngừng in ấn bán ra nên có thể định giá cao một ít, công tử nguyện ý bán thì chúng ta có thể cho giá hai trăm vạn Thần Nguyên Kim.
- Thành giao!
Lục Ly cơ hồ không có bất cứ do dự, hắn đã in một phần, không có bất cứ tổn thất. Giao bí thuật này cho phòng đấu giá thì bọn họ có thể bán với giá cao hơn, bởi vì bọn họ có thể sao chép không giới hạn, một lần bán hai mươi vạn Thần Nguyên Kim, bán mười lần có thể lấy lại tiền vốn.
Hai trăm mười vạn Thần Nguyên Kim, Lục Ly chỉ còn thiếu mấy chục vạn Thần Nguyên Kim, hắn không có tiếp tục lấy ra báu vật, hơn bảy trăm vạn Thần Nguyên Kim chắc đủ để đấu giá thiên địa thần dược rồi?
- Quý tính của công tử là...?
Lư quản sự cười tươi như hoa, lấy ra một tấm lệnh bài màu đen đưa qua nói:
- Đây là lệnh bài khách quý của Thiên Âm Cung chúng ta, về sau công tử đến, tất cả thương hội và phòng đấu giá của Thiên Âm Cung chúng ta đều có thân phận khách quý, tất cả thương phẩm được giảm mười phần trăm.
- Lục!
Lục Ly không chút khách khí nhận lấy lệnh bài gật đầu nói:
- Kết toán đi, ngày mai ta đi cạnh tranh đấu giá thiên địa thần dược. Phải rồi, nếu đến lúc đó vẫn không đủ Thần Nguyên Kim thì có thể lấy báu vật ra cầm không?
- Được!
Lư quản sự phất tay, rất nhanh có người bắt đầu thanh toán, giây lát sau đưa một chiếc nhẫn đến, hắn đưa qua:
- Đây là Thần Nguyên Kim của công tử, hãy kiểm kê đi.
Lục Ly nhận lấy nhẫn xem sơ, số lượng đại khái đúng, hắn cáo từ rời đi.
Đi ra bên ngoài, Lục Ly đi hướng khách điếm. Mới vừa đi không được mấy bước, bầu trời phía tây đột nhiên dao động, tiếp đó xuất hiện một lỗ đen to lớn.
- A?
Lục Ly vẻ mặt rung động, âm thầm cảnh giác nhìn bốn phía, thấy người xung quanh không lộ vẻ khác thường gì, chỉ là có chút tò mò hưng phấn nhìn lỗ đen.
Vèo!
Một chiếc xe chiến màu hoàng kim bay ra từ lỗ đen, chợt lóe biến mất, trực tiếp xông vào một tòa trang viên lớn trong thành. Lục Ly vẻ mặt ngạc nhiên, trong không gian lỗ đen chui ra một chiếc xe chiến?
- Xe chiến màu hoàng kim? Xem ra là người của Thiên Tiên Minh, hội đấu giá lần này hấp dẫn người của nhiều thế lực lớn thật.
- Mới rồi ta thấy rõ ràng, là một tiểu thư xem xinh đẹp, hẳn là tiểu thư đứng đầu của Thiên Tiên Minh, có thể mở ra vực môn lại đây, chỉ có tiểu thư đứng đầu mới có tư cách này.
- Chậc chậc, hội đấu giá ngày mai náo nhiệt đây.
Nghe bốn phía rộ tiếng nghị luận, Lục Ly mới biết lỗ đen vừa rồi là vực môn, có cường giả mở ra vực môn, trực tiếp theo phương xa truyền tống đến.
Thiên Tiên Minh là siêu cấp thế lực lớn, xếp tốp năm trong ba mươi sáu thế lực lớn. Lục Ly không gây chú ý đi hướng khách điếm, trong lòng âm thầm cầu nguyện hội đấu giá ngày mai làm ơn đừng xảy ra chuyện gì.
Hôm đó lại có vài vực môn mở, có nhân vật cường đại từ bên trong đi ra, nhưng những người này sau khi đi ra thì chợt lóe biến mất. Bọn họ hẳn là đều có trang viên ở trong thành, vừa đến bên này liền lao vào trang viên, không cho người ngoài biết.
Lục Ly âm thầm đau đầu, thế lực lớn đến càng nhiều, áp lực cạnh tranh đấu giá của hắn càng lớn, nếu nhóm người này đều đến vì thiên địa thần dược, vậy phỏng chừng chút Thần Nguyên Kim của hắn còn lâu mới đủ.
Lục Ly còn chút báu vật, đến đường cùng thì hắn ném Thần Thi ra ngoài bán, phỏng chừng có thể bán ra mấy nghìn vạn. Đây là thân thể của Tử Đế, nhưng hắn có thể bán sao?
Còn có Thần Sơn, đây là báu vật của Mục Đế, Cửu Kỳ Sơn nổi tiếng như cồn, hiện tại hắn có sáu tòa, phỏng chừng cũng có thể bán ra giá trên trời. Nhưng báu vật như vậy làm sao Lục Ly có thể bán ra?
Trời dần sáng, khi mặt trời lên cao thì phòng đấu giá náo nhiệt lên, hội đấu giá lần này ở phòng đấu giá to nhất, trong cung điện đấu giá lớn trong thành.
Lục Ly đeo mặt nạ da người, hóa thân là một thanh niên bình thường đi hướng phòng đấu giá. Khi đến cửa, Lục Ly bị ngăn lại. Hội đấu giá lần này quy cách rất cao, không có trăm vạn Thần Nguyên Kim thế chấp thì không vào cửa được.
Lục Ly không có Thần Nguyên Kim thế chấp, hắn lấy ra lệnh bài khách quý mà Lư quản sự đưa, hộ vệ nhìn thấy liền thả hắn đi vào. Thị nữ dẫn đường, Lục Ly đi vào nội điện.
Phòng đấu giá đều giống nhau, tầng một có rất nhiều chỗ ngồi vòng quanh một đài cao, tầng hai toàn là nhã các. Đó là chỉ có đại nhân vật cùng khách quý mới có tư cách ngồi, Lục Ly có lệnh bài khách quý nên được mang lên tầng hai, ngồi trong một nhã các nhỏ.