Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi mười ba đỉnh cấp công tử, tiểu thư ra ngoài, bên ngoài lập tức trở nên náo nhiệt lần nữa, từng nhóm người vây quanh hỏi đông hỏi tây.
Lục Ly nhìn lướt qua, mười ba người này đều là nhân trung long phượng, tất cả đều là Tam Kiếp Thiên Thần, ba vị tiểu thư đều có tư dung tuyệt thế. Xuất chúng nhất chính là Quỳnh tiểu thư kia, cho người ta một cảm giác băng thanh ngọc khiết, khí chất lạnh lùng, như là một núi băng, có thể khiến tất cả nam nhân nổi lên ham muốn chinh phục, khát vọng hòa tan nàng.
Cũng khó trách Tần công tử vì nàng mà nhập ma, bảo vật mấy nghìn vạn Thần Nguyên Kim nói đưa là đưa.
- Diêm công tử?
Lục Ly nhìn thấy trong mười ba người có Diêm công tử, đôi mắt hơi lạnh xuống. Tuy nhiên không dám lộ ra sát khí trong lòng, nếu không bị Diêm công tử cảm nhận được, sẽ lập tức có phiền phức.
- Mọi người đừng lo lắng!
Đầu Tần công tử đội tử kim quan, người mặc áo hoa màu trắng, bên hông buộc đai lưng màu tím đậm, phong thần như ngọc, phong độ nhẹ nhàng. Hắn giơ tay đè ép, nói:
- Mọi người ngồi xếp bằng tại chỗ, đừng loạn, bọn ta đi trước thử xem có thể vượt qua Huyết Ma hồ không, nếu có thể vượt qua đám bọn ta sẽ mang mọi người qua, chắc chắn sẽ không bỏ lại mọi người.
Mọi người lập tức bình tĩnh lại, vị Tần công tử này có uy vọng rất cao trong lòng mọi người, đặc biệt trong thời gian trước còn tiêu mấy nghìn vạn Thần Nguyên Kim mua máu tiên thú đưa cho Quỳnh tiểu thư, khiến thanh danh của hắn truyền xa.
Mười ba người nhìn nhau vài lần, mọi người chậm rãi đi đến bên hồ, những người còn lại không dám đi theo, đều ở chỗ cao nhìn xuống phía xa, chờ mười ba người liên thủ phá trận vượt qua Huyết Ma hồ.
Ánh mắt Lục Ly nhìn sang hướng trong hồ, hắn cũng hy vọng mười ba người kia có thể vượt qua, trước mắt hắn không có cách phá trận, chỉ có thể chờ mong mười ba người kia tạo ra được một con đường.
Ù... Ù... Ù...!
Đi đến bên hồ, Tần công tử là người đầu tiên ra tay, tay hắn sáng lên một luồng sáng, một tòa bảo tháp xuất hiện, bảo tháp này đúng là bảo tháp mà lúc nãy hắn phóng ra ở ngoài Tiên Cung.
Bảo tháp kia có hơi thở cổ xưa, phía bên tràn ngập yên hà nhàn nhạt, khiến cả tòa bảo tháp trở nên như mộng như ảo, mặt trên có cổ tự và thần văn lưu chuyển, hơi thở khiến cho người ta sợ hãi, người đều không hiểu cái gì cũng có thể nhìn ra thứ này là trọng bảo.
- Tiên Ma tháp!
Một người kinh hô, mắt đầy hoảng sợ nói:
- Đây chính là thánh vật, bảo vật trấn tộc của Tần gia, không ngờ được Tần công tử lấy ra?
- Không phải, đó là phỏng phẩm!
Một người khác giải thích:
- Cho dù là gia chủ cũng không thể dễ dàng dùng bảo vật trấn tộc, sao Tần công tử có thể lấy ra chứ? Đây là một phỏng phẩm, uy lực nhiều nhất chỉ có hai, ba phần so với tháo thật, nhưng cũng vô cùng khủng bố. Trong Tiên Ma tháp có lẽ có xen lẫn bộ phận thiên văn, có thể trấn áp chết Tam Kiếp Thiên Thần một cách dễ dàng.
- Không sai, chính Tần công tử cũng nói, đây là phỏng phẩm!
Một người khác gật đầu nói:
- Một lão tổ tông của Tần gia khi sắp chết, đã tế luyện máu thịt của mình, luyện chế ra hai món phỏng phẩm, một món là bảo tháp trong tay Tần công tử. Nghe nói chiến lực của lão tổ tông kia vô cùng mạnh, hiểu rất sâu về thần văn, uy lực của bảo tháp này chắc chắn rất khủng bố.
- Hô...
Mọi người hít một hơi, không ngờ một cường giả chí tôn lại tự tế luyện chính mình, đúc ra phỏng phẩm Tiên Ma tháp. Loại chuyện này chính Lục Ly cũng chưa từng nghe qua, quả nhiên thế giới rộng lớn không gì không có.
Ù... Ù... Ù...!
Phó công tử lấy mảnh sứ nhỏ của hắn ra, Quỳnh tiểu thư lấy ra một hồ lô màu tím, những người còn lại cũng sôi nổi lấy ra từng món bảo vật. Hôm nay mọi người xem như được mở rộng tầm mắt, cảm khái, ngạc nhiên tới tấp không ngừng.
- Mọi người nhìn hồ lô của Quỳnh tiểu thư, đó có lẽ là hồ lô Hồng Mông Thiên, nghe nói là lấy ra từ thai nghén bí cảnh Hồng Mông, năm mươi năm mới có thể thai nghén một cái, có được thần uy vô thượng.
- Mảnh sứ nhỏ của Phó công tử cũng rất lợi hại, đó là mảnh vỡ của phỏng phẩm Thần binh Thánh Hoàng, xen lẫn bộ phận thiên văn, vô cùng mạnh.
- Quạt lông kia của Cát công tử cũng rất lợi hại, mọi người nhìn thử coi bên trên có bao nhiêu thần văn? Đoán chừng có ít nhất mấy trăm tia?
- Chiếc chiến xa kia của Mộc tiểu thư chắc chắn không phải phàm vật, ta cảm nhận được hơi thở thượng cổ, đó có lẽ là một món bảo vật thượng cổ. Cũng không biết chiến xa kia có trực tiếp bay qua được hay không?
- Tiểu ấn kia của Diêm công tử thật lợi hại, hơi thở đặc biệt hùng mạnh!
Mọi người nói chuyện, thật ra đã giúp Lục Ly đạt được không ít thông tin, ánh mắt hắn tập trung trên bảo vật của mọi người, âm thầm cảm khái. Nếu hắn có thể tìm được ba toà còn lại của chín Kỳ Sơn, đoán chừng mạnh hơn pháp bảo của mọi người gấp mấy lần? Dù sao đó cũng là chí bảo của Mục Đế.
Mười ba người đều hành động, nhưng rất chậm, chậm rãi đi đến bên hồ. Sau khi đến hồ cũng không có hành động liều lĩnh, quan sát một lát, tất cả mọi người phóng ra bảo vật.
Mười ba món bảo vật phá không phóng ra, bay trên hồ nước, nhưng không có gây nên bất kỳ dao động nào cho hồ, rất tà môn. Mười ba món bảo vật nhanh chóng bay trở về, Tần công tử trầm quát:
- Chư vị, liều mạng một lần, hợp lực xông lên đi!
- Tốt!
Những người còn lại sôi nổi gật đầu, cơ thể bay vụt lên, đứng vào bên trên bảo vật của mình. Rất rõ ràng mười ba người này muốn cưỡi bảo vật của mình, dùng uy lực của bảo vật, ngăn trở lực trường của thần văn, cưỡng ép xông vào trong đảo.
Trong lòng tất cả mọi người trên núi đều trở nên căng thẳng, nếu mười ba người này không thể xông qua, vậy tất cả mọi người chỉ có thể bị nhốt vạn năm, chờ sau khi ra ngoài đều đã biến thành lão già…
-Có lẽ không sao đâu.
Lục Ly nghĩ ngợi rồi âm thầm gật đầu, lúc trước chắc chắn có thế hệ trước xông qua Tiên Cung này. Nếu không bọn họ làm có thể yên tâm để thế hệ trẻ tuổi tiến vào, nói rõ nơi này chắc chắn có đường sống.