Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2718 - Chương 2704: Chậm Đợi Tin Chiến Thắng

Bất Diệt Long Đế Chương 2704: Chậm đợi tin chiến thắng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bọn họ không ngờ người ngồi kế bên đột nhiên to gan như vậy, thực lực cường đại như vậy, trực tiếp đập nát nửa phủ thành chủ.

Bùm bùm bùm!

Trên mặt Lục Ly sớm đeo mặt nạ bằng đồng xanh, hắn thân hình lấp lóe đánh chết hết mấy con cháu Diêm gia trong trà lâu, theo sau thân thể của hắn như cuồng long bay vọt ra, phá hủy truyền tống trận trong thành, tiếp đó xông vào đại quân bắt đầu đồ sát.

- Mặt nạ bằng đồng xanh, Nhất Kiếp Thiên Thần, đao thương bất nhập, hắn là Địa Ngục Sát Thần!

- Trốn mau, Địa Ngục Sát Thần giết đến chỗ chúng ta!

- Người này quá to gan, mấy ngày hôm trước mới đại khai sát giới ở địa bàn Phó gia, hiện tại chạy tới đây giết người!

- Đừng nói nữa, nhanh ra khỏi thành, nếu không thì bị ngộ sát, đã chết cũng chết vô ích.

Trong thành sôi chảo dầu, vô số con cháu Diêm gia, võ giả Hắc Viêm Điện xông ra. Lục Ly là sỉ nhục của Hắc Viêm Điện, bọn họ nhất định phải giết Lục Ly mới có thể tẩy rửa sỉ nhục.

- Địa Ngục Sát Thần, ngươi to gan lắm, hôm nay đến thì đừng mơ đi!

Một tiếng gầm rống vang lên, tiếp đó một lão giả mang theo mười mấy người bay nhanh ra, người kia là tộc trưởng chi thứ Diêm gia ở đây, nhìn thấy Lục Ly tùy ý đồ sát thì sao người này ngồi yên được?

Lục Ly không nhìn người này, xông pha trong đại quân, dùng thân thể chống cự công kích của mọi người, một đấm giết một người, chớp mắt đã đập chết hơn trăm người.

Hắn còn thả ra một ít Hư Không Trùng, Hư Không Trùng màu vàng sậm đi qua đâu là một đám võ giả biến thành huyết vụ, rất nhiều người đầu bị gặm rớt xuống.

- Chết!

Lão nhân Diêm gia điên cuồng vọt tới, trong tay hắn cầm một cây thần đăng rách nát, đột nhiên đánh lại đây. Trên thần đăng dày đặc thần văn, chữ thần bí lấp lánh, dải sáng chói lòa, hơi thở khiến người sợ hãi từ bên trong truyền ra, rõ ràng là một món bí bảo cường đại.

Lão nhân Diêm gia vừa ra tay đã dùng bí bảo mạnh nhất, muốn luyện chết Lục Ly. Lục Ly cảm thụ được nguy cơ, trong tay ném ra một phương tiểu ấn va chạm với thần đăng.

Bùm!

Không gian run lên, sóng xung kích hất bay hàng trăm võ giả ở xung quanh. Thần đăng vỡ ra, tiểu ấn không sứt mẻ gì, nhanh chóng đụng vào lão nhân Tam Kiếp.

- A a a! Trần Vương Ấn, đây là bí bảo của Hắc Viêm Điện chúng ta!

Lão nhân Tam Kiếp tức hộc máu, Lục Ly cầm bí bảo của Hắc Viêm Điện giết người của bọn họ, có thứ gì khiến người tức giận hơn nữa không? Càng miễn bàn Trần Vương Ấn phá hủy bí bảo của hắn.

Bùm!

Lão nhân vung hai tay đánh ra hai con rồng lớn, muốn cướp về Trần Vương Ấn. Lục Ly chợt lắc người lao nhanh đến gần lão nhân, một đấm đánh vào sau gáy, đánh bay lão nhân.

- Đi!

Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn đè chỗ nào đông người, nghiền hơn trăm người thành huyết vụ, hắn thì vọt về phía lão nhân, liên tục không ngừng công kích.

Ánh mắt của hắn lộ ra đùa cợt, nói:

- Bí bảo của Hắc Viêm Điện các ngươi thì sao? Hiện tại là bí bảo của ta, về sau ta sẽ diệt Hắc Viêm Điện, khiến người hoàn toàn biến mất khỏi Nhị Trọng Thiên.

- Chỉ bằng vào ngươi?

Lão nhân đánh ra hai con rồng to ngăn trở Lục Ly tới gần, cười nhạt nói:

- Muốn diệt Hắc Viêm Điện ta? Ngươi tu luyện thêm một trăm vạn năm đều không có thực lực đó!

Bùm!

Hai bóng người không ngừng lấp lóe, liên tục giao thủ, thành bảo xung quanh từng mảnh hóa thành bột mịn, rất nhiều võ giả bị liên lụy, bị dư ba công kích của hai người chấn chết.

Hai người đánh mấy chục chiêu, cuối cùng lão giả đầu bị tươi sống đập nứt, chiến giáp ngoài người và không gian giới chỉ bay khỏi cơ thể, chết oan chết uổng.

Còn người trẻ tuổi khác trừ quần áo rách rưới, sau lưng và bả vai có vài vết máu ra thì không bị thương quá nhiều. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, sức chiến đấu của lão nhân kia không kém, người trẻ tuổi nội tạng bị chấn thương, đầu còn bị giã mạnh, hơi đau nhỏi.

- Tiếp tục giết!

Người trẻ tuổi tự nhiên là Lục Ly, hắn không để ý vết thương trên người, lao đi bốn phía đập chết đám võ giả, đồng thời hắn nhìn quét bốn phía, tìm bảo khố của thành trì.

“Huyết Linh Nhi, đi phá vỡ!”

Tìm được bảo khố, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi ra Thần Sơn, chui vào lòng đất. Lục Ly tiếp tục truy sát võ giả chạy tứ tán. Đợi Huyết Linh Nhi phá vỡ bảo khố, nguyên tòa thành trì đã biến thành địa ngục, khắp nơi đều là xác chết, tay chân cụt, rất nhiều thành bảo bị đánh nát, cả thành tan hoang.

- Đi!

Lục Ly thu kho báu trong bảo khố, lập tức trốn chạy, hắn lao hướng một đảo lớn gần đó, chuẩn bị đánh cho Hắc Viêm Điện không kịp ứng đối, liên tục phá vài thành rồi tính tiếp.

Một canh giờ, Lục Ly lướt qua mấy trăm vạn dặm khu vực biển đi lên một đảo khác, đảo này thuộc chi mạch một đại gia tộc của Hắc Viêm Điện. Nơi này cũng không có Tam Kiếp Thiên Thần, Lục Ly đồ sát một trận, lấy hết báu vật trong bảo khố rồi nghênh ngang mà đi.

- Ta kiếm được bao nhiêu báu vật rồi? Thần Nguyên Kim ước chừng cỡ hai, ba nghìn vạn?

Lục Ly âm thầm cảm khái, giết người cướp của quả nhiên là thủ đoạn tốt nhất để tích lũy tài phú, nếu bán hết số thần tài hắn có, phỏng chừng có thể bán được hai, ba ức Thần Nguyên Kim.

Nhưng ngẫm lại máu của tiên thú kêu giá trên trời nghìn vạn Thần Nguyên Kim, Lục Ly diệt nhiều thành trì, tương đương mới cướp được hai, ba giọt máu của tiên thú.

“Diệt tiểu hải đảo kia vậy, diệt nhiều một chút, như vậy có thể khiến Hắc Viêm Điện mất hết uy phong.”

Lục Ly phát hiện một việc, nếu có Tam Kiếp Thiên Thần thì sẽ đánh rất lâu, hơn nữa thành trì lớn có nhiều quân sĩ, thần văn trong bảo khố sẽ phức tạp rất nhiều, cần tiêu phí thời gian càng dài.

Hải đảo nhỏ thì Lục Ly tối đa một, hai nén hương là có thể giải quyết chiến đấu, tiếp đó lập tức trốn đi xa, nhanh gọn lẹ an toàn.

Với sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly còn kém xa lắm mới diệt nổi Hắc Viêm Điện. Giết nhiều hay giết vài cường giả Hắc Viêm Điện không khác biệt gì, chẳng bằng phá thêm mấy tòa thành trì, như vậy truyền ra Hắc Viêm Điện sẽ càng mất mặt.

Liên tục phá năm thành và liên tục phá mười thành là khác biệt rất lớn, người ngoài không biết là thành lớn, vừa hay nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment