Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không vội vã bóp nát ngọc phù màu trắng, mà thu người bị phế vào trong Thiên Tà Châu, tiếp theo hắn lại tìm kiếm ở xung quanh. Hắn tìm được vài người, có người kinh hãi, Lục Ly dò hỏi một phen, xác định ngọc phù màu trắng đại biểu hắn đã chết.
Hắn lấy tất cả ngọc phù màu trắng trong không gian giới ra bóp nát, hắn muốn truyền một cái tin tức giả đi ra ngoài, làm người Hắc Viêm Điện nghĩ rằng hắn đã chết!
Nói như vậy, khẳng định đại quân và cường giả Hắc Viêm Điện sẽ rút lui khỏi Âm Sát Thiên Khanh, về sau hắn truyền tống ra ngoài, cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
- Đi!
Lục Ly cảm thấy bóp nát ngọc phù không đủ nhiều, sợ người bên trên không tin, hắn đi lại ở xung quanh, chỉ cần gặp được người sẽ lập tức chém giết, đoạt đi không gian giới, sau đó lấy ra ngọc phù màu trắng bóp nát.
- Phanh phanh phanh phanh!
Phía trên Âm Sát Thiên Khanh, liên tục có ngọc phù vỡ vụn, trên mặt Thập Tam trưởng lão lộ ra vẻ vui mừng, nói:
- Điện chủ, Địa Ngục Sát Thần đã chết, hơn ba mươi người xác định, hẳn là sẽ không sai.
- Không có người bóp nát ngọc phù màu xanh lá sao?
Điện chủ Hắc Viêm Điện cẩn thận dò hỏi, Thập Tam trưởng lão lắc lắc đầu, điện chủ Hắc Viêm Điện suy nghĩ một chút nói:
- Chờ một chút, chờ có thêm người truyền tin đến lại nói.
- Phanh phanh phanh!
Không ngừng có ngọc phù màu trắng bị bóp nát, sau khi đợi bốn năm canh giờ, ngọc phù màu trắng bị bóp nát đạt tới hơn một ngàn cái, lần này các trưởng lão Hắc Viêm Điện mới hoàn toàn yên tâm, xem ra Lục Ly đã chết ở phía dưới.
- Rút quân đi!
Điện chủ Hắc Viêm Điện hơi thở ra một hơi, hắn suy nghĩ thấp giọng nói một câu:
- Đi tìm một bộ thi thể và mặt nạ không khác Địa Ngục Sát Thần lắm mang về, thông báo thiên hạ, Địa Ngục Sát Thần đã bị Phượng Minh lão tổ đánh chết.
- Vâng!
Thập Tam trưởng lão dặn dò một phen, để lại một vị trưởng lão và quân sĩ canh gác ở đây, còn lại rút lui hết.
Còn năm vạn người phía dưới Âm Sát Thiên Khanh thì không ai để ý đến, cũng không ai cảm thấy bọn họ còn có thể đi ra.
- Ầm ầm ầm!
Trên một cánh đồng hoang vu, có năm người đang ở đi trước, đột nhiên phía trên núi cao bên trái có một đạo hắc ảnh lướt tới, lúc năm người chưa phản ứng lại, người nọ đã tới gần, dùng hai quyền đánh chết hai người, đồng thời mấy trăm con ám kim trùng bay ra, gặm sạch ba người còn lại.
Lục Ly tìm được không gian giới của mấy người, tiếp theo biến mấy thi thể này thành huyết vụ, lấy ra năm cái ngọc phù màu trắng bóp nát, ánh mắt hắn nhìn về phía trước, lẩm bẩm nói:
- Đã giết mấy ngàn người rồi, có lẽ cũng gần đủ đi?
Trước mắt, phàm là võ giả hắn gặp phải đều bị đánh chết ngay lập tức, một người đều không chạy thoát, cũng không có bóp nát ngọc phù cảnh báo, theo lý thuyết hẳn là người phía trên đã tin tưởng hắn chết rồi.
- Cần phải mau chóng ra ngoài, nếu không sẽ tăng thêm biến cố!
Lục Ly trầm tư một lát hạ quyết tâm, tuy rằng tất cả thi thể đều bị hắn xử lý, người xung quanh đều bị chém giết. Nhưng bên trong Âm Sát Thiên Khanh có năm vạn người, năm vạn người kia đều du tẩu ở khắp nơi, rất dễ dàng phát hiện vết máu, do đó phán đoán ra người bọn họ bị giết.
Cho nên hắn phải mau chóng ra ngoài, rất có khả năng cường giả bên ngoài đã rút lui, hiện tại là thời cơ tốt nhất hắn đi ra ngoài.
- Đi!
Hắn hóa thành một đạo quang ảnh phóng về phía Cổ Mộ, hao phí nửa canh giờ đã đến Cổ Mộ, Huyết Linh Nhi vẫn đang tra xét tìm hiểu, trong Cổ Mộ không có bất cứ động tĩnh gì.
- Thế nào?
Lục Ly dò hỏi một câu, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Không được, thần văn này quá phức tạp, ta không có tuyệt đối nắm chắc, chỉ có thể làm suy yếu uy lực của tuyệt Sát Thần văn, ừm… Nhiều nhất làm suy yếu sáu thành gì đó.
- Sáu thành?
Trong mắt Lục Ly lóng lánh quang mang, hạ quyết tâm nói:
- Liều một phen, ta dùng Thần Thiết hộ thân, hẳn là có thể đi ra.
- Vâng, chủ nhân chuẩn bị!
Xúc tua Huyết Linh Nhi đâm vào phía trên Cổ Quan, bắt đầu thay đổi thần văn, làm uy lực tuyệt Sát Thần văn suy yếu, Lục Ly luyện hóa vài giọt thần dịch, làm thần lực trong cơ thể đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Lục Ly đứng ở bên trái Cổ Quan hai mươi trượng, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trên Cổ Quan, trên mặt đeo mặt nạ thanh đồng thấy không rõ vẻ mặt, thế nhưng trong ánh mắt toàn là vẻ ngưng trọng, lòng bàn tay cũng hơi đổ mồ hôi.
Đây chính là tuyệt Sát Thần văn, hơn nữa trong Cổ Quan còn an táng một tồn tại tối cao, nếu Cổ Quan tùy tiện tiết lộ ra một tia khí cơ, cũng đủ để đánh hắn tan xương nát thịt.
- Chủ nhân, đi!
Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, gần như cùng lúc đó nắp quan tài loé lên quang mang, một cái truyền tống tế đàn hình dạng sao sáu cánh như ẩn như hiện, thế nhưng phía trên cái truyền tống tế đàn này có hào quang nồng đậm, có lẽ đó là tuyệt Sát Thần văn.
- Thần Thiết dựa vào ngươi!
Lục Ly trầm rống một tiếng, thúc giục Thần Thiết, Thần Thiết lập tức tản mát ra hào quang vạn trượng, thần uy cuồn cuộn tràn ngập ra, làm cho không gian trong cổ điện đều nổi lên sóng gió.
- Đi!
Thân thể Lục Ly bay lên trời, bắn thẳng đến phía trên Cổ Quan, một màn khiến Lục Ly mừng như điên xuất hiện. Thần Thiết trong tay hắn bay tới, không ngờ toàn bộ hào quang trên Cổ Quan bị áp chế, hắn không có bất luận ảnh hưởng gì, nhẹ nhàng đứng ở phía trên Cổ Quan.
- Ong!
Huyết Linh Nhi kích phát truyền tống tế đàn, hư ảnh nàng vọt vào trong cơ thể Lục Ly, nắp Cổ Quan loé sáng, một đạo ánh sáng xung thiên bắn ra, thân ảnh Lục Ly biến mất ở phía trên Cổ Quan.
- Á?
Đạo ánh sáng xung thiên này quá chói mắt, hơn nữa dẫn phát không gian trong Âm Sát Thiên Khanh chấn động, vô số người ở gần đó bị kinh động, nhanh chóng vọt về phía Cổ Mộ.
Đoán chừng rất nhanh trong Cổ Mộ sẽ tụ tập vô số võ giả, thế nhưng cuối cùng nhóm người này đều sẽ chôn cùng chủ nhân Cổ Mộ …
...
Phía trên Âm Sát Thiên Khanh không có quá nhiều người, chỉ có một vị trưởng lão và hơn trăm quân sĩ ở lại, thật ra những người này ở lại nơi đây cũng là vì bảo đảm an toàn, trước tiên trấn thủ một đoạn thời gian.