Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cái gì?
Nội tâm Trần trưởng lão chấn động, không dám tin tưởng hỏi:
- Sao tiên tử xác định như vậy? Hắc Viêm Điện không có khả năng làm ra sự tình như thế? Ngộ nhỡ Lục Ly còn sống lộ diện mà nói, chẳng phải là bị hung hăng vả mặt sao?
- Không chết, ta xác định!
Thiên Vân Tiên Tử khẳng định nói:
- Ta để lại một cái ấn ký ở trên người hắn, chính hắn cũng không biết cái ấn ký này, nếu hắn chết ấn ký cũng sẽ tiêu vong.
- Hả?
Trên mặt Trần trưởng lão lộ ra vẻ vui mừng, cảm khái nói:
- Tiểu tử này thật đúng là có chín cái mạng, Diêm Phượng Minh tự mình xuất động, còn đuổi vào trong Âm Sát Thiên Khanh, vậy mà hắn vẫn có thể sống sót? Thế nhưng… đi vào Âm Sát Thiên Khanh, sợ là rất khó đi ra?
- Hắn đã ra rồi!
Lời nói của Thiên Vân Tiên Tử lại làm Trần trưởng lão ngẩn ra lần nữa, nàng nói:
- Khoảng thời gian trước ta cảm ứng cái ấn ký kia có chút mơ hồ, hẳn là bị thần văn Âm Sát Thiên Khanh ngăn cách. Mấy ngày gần đây cái ấn ký lại rất rõ ràng, hẳn là hắn đã từ trong Âm Sát Thiên Khanh chạy ra…
- Hả!
Trần trưởng lão đã bị chấn động đến mức có chút chết lặng, sờ râu nói:
- Tiểu tử này... Quá biến thái, chỉ cần hắn còn sống trở lại Thiên Ma Đảo, đi tham gia Thiên Tài Chiến mà nói, muốn giết Vân Khai Nguyệt sẽ dễ như trở bàn tay!
- Cũng không thể nói như vậy!
Thiên Vân Tiên Tử không quá lạc quan, nàng nói:
- Nghe nói Vân Khai Nguyệt đã xông qua tầng thứ ba Thánh Nguyên Tháp, là đệ tử kiệt xuất nhất vạn năm qua của Thánh Nguyên Điện, nếu hắn hoàn toàn triển lộ thực lực của mình, có lẽ hắn có thể đứng tốp năm Thiên Tài Bảng.
- Ừ!
Trần trưởng lão hơi gật đầu, Thánh Nguyên Điện có một tòa Thánh Nguyên Tháp, đó là một món chí bảo, người trẻ tuổi có thể không ngừng rèn luyện ở bên trong, chỉ cần xông qua một tầng chiến lực đều sẽ tăng cao. Cái này và Trấn Yêu Tháp dưới Thiên Vân Sơn có hiệu quả như nhau, hơn nữa còn mạnh hơn Trấn Yêu Tháp nhiều.
- Ta tiếp tục để người đi quan sát tình huống bên Phong Bạo Hải Vực.
Trần trưởng lão khom người chuẩn bị lui ra, thời điểm đến cửa hắn hỏi một câu:
- Đã hơn một năm trôi qua, Thiên Tài Chiến chỉ còn lại bảy tám tháng là sẽ bắt đầu, có cần phái người tìm hắn, để hắn mau trở về hay không?
- Không cần!
Thiên Vân Tiên Tử nói:
- Nếu làm người không có thành tín, giữ người như vậy lại cũng không có ý nghĩa, không cần đi thông báo hắn. Trong hai năm không trở lại, đó chính là hắn vi phạm điều ước, trở về ta sẽ tự mình đuổi giết hắn.
- Vâng!
Trần trưởng lão lui ra, nội tâm lại rất phức tạp, Thiên Vân Tiên Tử đối với Lục Ly vô cùng tốt, nhưng cũng lãnh khốc vô tình tới cực điểm, không hiểu vì sao nàng thay đổi thất thường như thế?
...
Lục Ly đã đi ra, giờ phút này còn cách xa địa bàn Hắc Viêm Điện, ở trong một cái tiểu thành phía đông Phong Bạo Hải Vực.
Hắn không đeo mặt nạ, để lộ ra khuôn mặt thật ngồi ở trong trà lâu, thế nhưng hắn không cạo râu, ăn mặc cũng thay đổi một chút, thoạt nhìn khí chất thay đổi lớn.
Người xem qua chân dung hắn không nhiều lắm, trừ phi đám người Diêm Hồng đứng ở bên cạnh hắn, nếu không thám báo Hắc Viêm Điện đi ngang qua bên người hắn cũng không nhận ra.
Hắn ngồi ở trên trà lâu, người bên cạnh đều đang bàn luận chuyện hắn bị giết, khóe miệng hắn lộ ra vẻ trào phúng nhàn nhạt.
Vậy mà Hắc Viêm Điện lấy một khối thi thể giả treo ở phía trên tường thành? Lúc Lục Ly nghe được tin tức này, thiếu chút nữa vọt tới địa bàn Hắc Viêm Điện đại khai sát giới, hung hăng đánh mặt bọn họ.
Thế nhưng cuối cùng hắn không có xúc động, hắn có thể tùy thời để lộ ra thân phận thật đánh mặt Hắc Viêm Điện, không cần nóng lòng nhất thời, vẫn nên đi tìm Thần Tuỷ trước lại nói.
Hiện tại hắn đã đến phía đông Phong Bạo Hải Vực, khoảng cách đến chỗ Thần Tuỷ cũng không phải quá xa, một đường truyền tống đi qua tầm hai ba ngày là đủ.
- Truyền tống về Thiên Ma Đảo cần hai tháng, còn lại ba tháng thời gian cũng gần đủ.
Lục Ly âm thầm tính toán, ngây người ở trên trà lâu nửa canh giờ, hắn xoay người trở lại thành bảo chuẩn bị nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó sẽ đi tìm Thần Tuỷ.
Đi vào thành bảo, hắn lại phát hiện bên trong có một người ngồi, sau khi thấy rõ khuôn mặt người nọ, hắn cười khổ nói:
- Tần công tử, đối với ngươi mà nói hành tung của ta hoàn toàn không phải là bí mật nhỉ.
Người bên trong thành bảo chính là công tử Tần gia Tần Chiến, hắn đứng dậy chắp tay nói:
- Lục huynh không nên trách tội, ta và gia tộc của ta tuyệt đối không có ác ý, lần này lại đây chính là chúc mừng Lục huynh thành công thoát hiểm.
Trên người Lục Ly có Huyền Quy Xác của Tần gia, người Tần gia muốn truy tìm Lục Ly quá đơn giản.
Lục Ly cũng không có quá để ý, hắn xua tay nói:
- Phải là ta cảm ơn Tần huynh mới đúng, nếu không phải ngươi phái người chỉ điểm đi Âm Sát Thiên Khanh, giờ phút này ta đã bị Diêm Phượng Minh chém giết.
Tần Chiến không có dò hỏi Lục Ly từ Âm Sát Thiên Khanh chạy ra như thế nào, chỉ mỉm cười nói:
- Lục huynh có thể từ trong Thiên Khanh chạy ra, nghe nói Diêm Phượng Minh đã chết, Lục huynh thật là kỳ tài đương thời, Tần Chiến hổ thẹn không bằng.
- May mắn mà thôi!
Lục Ly không nói quá nhiều về đề tài này, hắn mỉm cười nói:
- Lần này Tần huynh lại đây không chỉ là chúc mừng chứ? Còn có chuyện khác đúng không?
- Có!
Tần Chiến đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Chúng ta chuẩn bị đi xông xáo một chỗ, đó là một nơi rất kỳ dị, bên trong có rất nhiều dị bảo, ta muốn Lục huynh cùng đồng hành. Nghe nói… Bên trong có một ít thần vật có trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện thần thể, không biết Lục huynh có cảm thấy hứng thú hay không?
- Ồ?
Lục Ly hơi kinh ngạc, chẳng lẽ là chỗ Thần Tuỷ? Hắn kinh nghi dò hỏi:
- Thần vật theo như lời Tần huynh nói là cái gì?
- Thần Tủy!
Tần Chiến cười nói:
- Một trong thập đại bảo vật tu luyện thần thể, nghe nói bên trong còn có không ít Thần Tuỷ, đầy một phương!
- Ồ...
Lục Ly ngượng ngùng sờ cái mũi, hắn vừa định đi tìm kiếm Thần Tuỷ, không nghĩ rằng đám người Tần Chiến đã sớm theo dõi cái địa phương này?