Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2744 - Chương 2731: Dã Nhân Và Yêu Tộc

Bất Diệt Long Đế Chương 2731: Dã Nhân Và Yêu Tộc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đối với dã nhân và Yêu Tộc mà nói, Nguyên Dã thế giới là nhà của bọn họ, người từ bên ngoài đến đoạt lấy tài nguyên của họ, tàn sát tộc nhân bọn họ. Tất cả người từ ngoài đến đều là tử địch, phát hiện một cái sẽ đuổi giết một cái.

- Thật nhiều linh dược!

Trong một cái rừng rậm, Lục Ly nhìn thấy rất nhiều địa phương phía dưới có linh dược, tuy rằng không phải đặc biệt trân quý, nhưng chỗ nào cũng có, nơi đây quả nhiên kỳ lạ.

- Đi, những linh dược này chưa trưởng thành, không cần ngắt lấy!

Tần công tử phất tay, không động vào một gốc linh dược nào. Người còn lại cũng không có động thủ, Lục Ly một bên hành tẩu một bên cân nhắc...xem ra các đại gia tộc và dã nhân Yêu Tộc đều ngầm hiểu, linh dược chưa trưởng thành thì không ngắt lấy, cũng không hủy diệt, nếu không chính là phí phạm của trời, tự hủy căn cơ.

Dù sao mỗi năm các đại gia tộc đều phái người tiến vào, có linh dược thành thục ngắt lấy là được, nếu hiện tại hủy diệt hoặc ngắt lấy, vậy tổn thất chính là bọn họ.

Trên đường chạy đi toàn là linh thảo linh quả linh căn, Lục Ly chạy một lát, phát hiện quả nhiên thần lực đang nhanh chóng trôi đi. Dường như phiến thiên địa này có một loại lực lượng thần kỳ, có thể hấp thu thần lực của bọn họ.

- Ngao ô!

Nơi xa vang lên từng tiếng hô, tiếp theo rừng rậm phía trước không ngừng lay động, ánh mắt Lục Ly quét tới, nhìn thấy từng đoàn người không ngừng tới gần.

- Dã nhân!

Trong con ngươi Lục Ly lấp lánh quang mang kỳ lạ, những người vọt tới là một đám người có lông dài, có nam có nữ, ăn mặc da thú, cầm bạch cốt đại bổng, bọn họ trừ bỏ trên mặt ra, toàn thân đều là lông dài, thoạt nhìn không khác dã nhân.

Có mấy chục tên dã nhân tới, tất cả đều nhảy tới nhảy lui ở trên cây như viên hầu, tốc độ nhanh như gió, thân hình như quỷ mị. Khí tức bạo ngược trên người bọn họ rất nồng đậm, như là từng con dã thú dữ tợn.

Mấy chục tên dã nhân nhanh chóng đến gần, Tần công tử lấy trường kiếm ra nói:

- Tất cả nghênh chiến, chém giết toàn bộ!

- Giết!

Đám người Quỳnh tiểu thư phân biệt lao đi, mọi người đều không dùng bí bảo, mà lấy ra binh khí nghênh chiến, mài giũa bản thân. Lực lượng dã nhân vô cùng lớn, gần như không hiểu thần thông, chỉ dựa vào thân thể khai chiến, là đá mài dao vô cùng tốt.

Lục Ly có chút xấu hổ!

Bởi vì tốc độ thân thể dã nhân rất mạnh, nếu hắn dựa vào thần thông nói, rất khó đánh chết. Trừ phi phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm, nếu dựa vào thân thể hoặc là thả ra Hư Không Trùng mà nói, sẽ lập tức bại lộ thân phận...

- Ngao ô!

Một tên dã nhân nhảy tới chỗ Lục Ly, nhấc bạch cốt đại bổng lên hung hăng nện xuống đầu Lục Ly, tốc độ tên dã nhân này rất nhanh, chớp mắt đã đến bên người Lục Ly.

Lục Ly không có biện pháp, cũng không có khả năng để dã nhân đập chết? Phía trên bạch cốt đại bổng có thần văn lấp lánh, xem ra đều là bí bảo của Dã Nhân Tộc.

Hắn lấy ra một thanh binh khí, nhưng không phải Thất Tinh Chiến Đao, mà là một thanh trường kiếm màu hỏa hồng. Hắn không dám vận dụng Tiêu Dao Bộ, âm thầm thả ra mấy con Hư Không Trùng tiến vào nền đất.

- Gào gừ!

Hắn làm ra vẻ giao chiến cùng dã nhân, dã nhân chỉ biết dựa vào lực lượng công kích, hết lần này tới lần khác thân thể hắn lại rất cường đại, mỗi lần công kích hắn đều dùng trường kiếm đẩy bạch cốt bổng ra, thân thể không ngừng di chuyển ở xung quanh.

- Ngao ô!

Dã nhân công kích như bão táp, bạch cốt bổng liên miên không ngừng công tới, Lục Ly chỉ có thể liên tiếp bại lui. Thế nhưng mấy con trùng tử ám kim sắc đã tiến vào trong cơ thể dã nhân, lúc nào cũng có thể gặm nổ đầu hắn.

Lục Ly không dám để Hư Không Trùng lập tức động thủ, mà vừa di chuyển vừa quan sát. Hắn phát hiện Tần công tử Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư Chúc công tử đều rất mạnh, giờ phút này đã chém giết hai tên dã nhân.

Tần công tử liếc mắt nhìn sang bên này một cái, nhìn thấy Lục Ly làm ra bộ dáng như thế, hắn yên tâm, tiếp tục phóng đến chỗ tên dã nhân thứ ba. Lục Ly cảm giác đã gần đủ, ra lệnh cho Hư Không Trùng màu ám kim xuất động, tiếp theo hắn vung trường kiếm lên bỗng nhiên đâm về đầu dã nhân.

- Phanh!

Trường kiếm hắn rung lên, trên mặt bắn ra quang mang, bỗng nhiên đâm tới đầu dã nhân. Giờ phút này dã nhân đột nhiên bất động, giữa mày xuất hiện một cái huyết động, Lục Ly vừa lúc nhẹ nhàng đâm vào.

- Hả…

Đúng lúc Quỳnh tiểu thư thấy một màn này, lúc trước Lục Ly bị dã nhân đè đánh? Vì sao giờ phút này lại một kích trí mạng?

Lực phòng ngự của dã nhân rất mạnh, binh khí của Lục Ly không phải là bí bảo, vậy mà có thể nhẹ nhàng đâm vào?

Thế nhưng Quỳnh tiểu thư cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng đây là thần thông đặc thù của Lục Ly, bên cạnh có dã nhân vọt tới, nàng liền đi lên nghênh đón.

Lục Ly để Hư Không Trùng nhanh chóng lẻn xuống dưới nền đất, lặng yên đi vào thân thể hắn, sau đó hắn thu kiếm lại, không hề ra tay nữa. Mấy chục tên dã nhân nhanh chóng bị tàn sát sạch sẽ, bạch cốt đại bổng đều bị thu lại.

- Đi thôi!

Tần công tử phất tay, đám người nhanh chóng đi về phía đông, nhưng người còn lại cũng không có hỏi nhiều, hiển nhiên đồng ý đi về phía đông. Tần công tử nhìn thoáng qua Lục Ly, truyền âm một câu:

- Chúng ta đi Tiềm Long Cốc trước, bên kia có một vài thứ tốt, trước đi cướp sạch bên kia, rồi lại đi tìm Thần Tuỷ.

- Được!

Lục Ly không nói gì thêm, một đường đi theo Tần công tử. Mọi người nhanh chóng chạy trong rừng rậm, ba nén hương trôi qua vậy mà không gặp phải dã nhân.

- Không đúng!

Đột nhiên, Lục Ly ngửi thấy một cỗ u hương, Tần công tử ngừng lại, quát lớn nói:

- Cẩn thận, xung quanh có Yêu Tộc, hơn nữa còn là Linh Mị Nhất Tộc, mọi người đề phòng công kích linh hồn, nếu tình huống không đúng, tất cả không được lộn xộn, chúng ta tới phá trận là được!

- Ong!

Đột nhiên Lục Ly cảm giác cảnh sắc trước mắt biến đổi, vậy mà xuất hiện ở phía trên một vùng biển, hơn nữa bốn phía còn có vô số độn thú vọt tới, sát khí tận trời, thú uy làm cho người ta sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment