Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Long đầu sơn là đại bản doanh của chúng nó, có lẽ bên kia có thần văn phụ trợ, chúng nó khai chiến ở đó chiến lực sẽ càng cường đại.
- Ầm ầm ầm oanh!
Cường giả Yêu Tộc không xuất động, Phó công tử và một đội người khác nhẹ nhàng tàn sát Yêu Tộc, hai đội người tìm kiếm linh dược trong núi một phen, bắt đầu tiến dần tới chỗ long đầu.
Đám người Tần công tử Lục Ly cũng không ngừng tiến tới gần long đầu, bọn họ không có khai chiến, cũng không có làm ra động tĩnh gì. Cộng thêm nơi này không thể vận dụng thần niệm, cho nên hai đội người kia không biết bọn họ tồn tại.
- Giết!
Một tiếng gào thét vang vọng khắp nơi, đám người Phó công tử bắt đầu tấn công tới chỗ long đầu, một đội người khác cũng xuất động. Ánh mắt Chúc công tử lộ ra một vệt sầu lo, thế nhưng không có mạo muội xuất kích.
- Không thể đợi nữa!
Ánh mắt Tần Chiến lộ ra một tia tàn nhẫn, nói với bốn người Lục Ly:
- Theo quy củ cũ, chúng ta đi phía trước hấp dẫn hỏa lực, các ngươi đi tìm kiếm Thần Tuỷ và Huyền Võ Quả, quan trọng nhất là Huyền Võ Quả, cần phải cướp được. Các ngươi không nên chủ động ra tay với người khác, nếu có người công kích các ngươi, trực tiếp phản sát!
- Lục huynh!
Tần công tử đơn độc truyền âm cho Lục Ly:
- Thần Tủy ở trong long giác trên long đầu sơn, Huyền Võ Quả ở phía trên long giác, Huyền Võ Quả chính là do Thần Tuỷ đào tạo ra, thế nhưng long giác sơn hẳn là có thần văn rất mạnh, tất cả phải dựa vào ngươi rồi!
- Ta sẽ dốc hết toàn lực!
Lục Ly gật đầu, Thần Tuỷ đối với hắn rất quan trọng, nhất định hắn sẽ toàn lực tranh đoạt.
Đám người Tần công tử bắt đầu hành động, cả nhóm trực tiếp bay lên trời, phóng về phía long đầu sơn, hấp dẫn vô số ánh mắt.
- Ha ha ha!
Nơi xa vang lên tiếng cười to của Cát công tử:
- Tần Chiến, Ngọc Quỳnh các ngươi cũng tới sao?
- Xem ra rất nhiều người biết Huyền Võ Quả!
Lý công tử nói tiếp:
- Nếu đã tới, mọi người cùng nhau liên thủ đi, trước trấn áp đám Yêu Tộc này, trở về lại dựa vào bản lĩnh tranh đoạt Huyền Võ Quả.
- Giết!
Đám người Tần công tử nổi giận gầm lên một tiếng, xông lên đỉnh núi, gia nhập chiến đoàn. Vô số Yêu Tộc ở bốn phía bay lên không, bắt đầu huyết chiến. Rất nhiều Yêu Tộc cường đại, thế nhưng mấy người Tần công tử có bí bảo, nhiều người liên thủ trấn áp như vậy, áp lực sẽ không quá lớn, nhưng muốn trong một khoảng thời gian đánh chết toàn bộ Yêu Tộc, gần như không có khả năng.
- Ong!
Không gian trên long đầu sơn nổi lên sóng gió, tiếp theo không trung xuất hiện hoa văn nhàn nhạt, đan chéo lẫn nhau, từng đạo hơi thở đáng sợ từ phía trên tràn ngập xuống. Rất rõ ràng, Yêu Tộc vận dụng thần văn trấn tộc, muốn trấn áp toàn bộ đám người Tần Chiến.
- Đi!
Bốn người Lục Ly vụng trộm vòng qua sườn núi rời đi, ánh mắt đều nhìn về phía ngọn núi hình long giác long đầu ở xa xa. Trên long đầu có một tòa băng sơn, đâm thẳng mây xanh, thoạt nhìn như là long giác.
- Nhìn xem có chui xuống đất được không?
Lúc Lục Ly di chuyển, đã lấy ra một thanh trường kiếm thử đâm xuống dưới nền đất, trường kiếm hắn nhẹ nhàng đâm vào nền đất.
Ánh mắt hắn sáng lên, đang muốn chui đi vào, ba người còn lại lại cười nhạo lên, một người nói:
- Đừng có nằm mộng, coi như ngươi có thể từ dưới nền đất đi lên đỉnh núi, thì xung quanh long giác đều là thần văn, ngươi đến bên kia cũng đâm không ra. Ngộ nhỡ dưới nền đất có thần văn, ngươi chết như thế nào cũng không biết.
Giờ phút này đỉnh núi đang xảy ra đại chiến, nếu không có thần văn bảo hộ, long đầu sơn đã sớm bị nổ nát. Cho nên từ dưới nền đất đi là không thể thực hiện được, còn có khả năng bị thần văn trên long đầu sơn giết chết.
- Ta đi thử, không được thì vòng trở về tìm các ngươi!
Hai mắt Lục Ly hơi chuyển, thân thể chui xuống dưới, ba người còn lại cười nhạo vài tiếng mặc kệ Lục Ly, tiếp tục đi vòng lên núi. Lục Ly đi tìm chết, bọn họ cũng không ngăn được.
Lục Ly lại không cảm thấy mình đi chịu chết, hắn biết rõ các gia tộc đã phái người đi long giác sơn, nhiều người tranh đoạt chính diện như vậy, hắn muốn cướp đoạt sẽ rất khó khăn.
Quan trọng nhất chính là... hắn cần Thần Tuỷ nhất, mà Thần Tuỷ lại ở trong long giác sơn, hắn phải phá vỡ thần văn long giác sơn, nếu không làm sao lấy Thần Tuỷ? Thừa dịp đám người đi tranh đoạt Huyền Võ Quả, hắn lấy Thần Tuỷ tới tay trước mới là lẽ phải.
Lục Ly không dám làm ra động tĩnh quá lớn, một đường từ dưới chân núi đi lên, tính khoảng cách, chờ đến dưới long giác, hắn mới chậm rãi đào một cái lỗ lên trên bay đi.
Tốc độ đào đất rất nhanh, chỉ một nén nhang thời gian Lục Ly đã đào tới chỗ long đầu, hắn cũng phát hiện thần văn, quả nhiên phía trên cái long đầu sơn này có thần văn cường đại, cách mấy trăm trượng Lục Ly đã có thể cảm giác được nguy cơ.
- Huyết Linh Nhi, mở đường!
Lục Ly truyền âm qua, dặn dò:
- Không cần hoàn toàn phá vỡ thần văn, chỉ cần mở một lối đi, để ta xuyên qua là được.
Huyết Linh Nhi đi ra dò xét, xúc tua đâm vào trong thần văn, Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, đồng thời hắn cũng thúc giục Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng. Quả nhiên một số địa phương ở phía trên đang đại chiến, thỉnh thoảng lại có dao động, thế nhưng đều bị thần văn ngăn chặn.
Một nén nhang sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Chủ nhân, mở một cái lỗ không thành vấn đề, nhưng cần thời gian. Ít nhất phải nửa canh giờ!
- Lâu như vậy?
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, nếu là nửa canh giờ sau Thần Tuỷ và Huyền Võ Quả đều bị cướp sạch rồi. Hắn trầm tư một lát, hạ lệnh nói:
- Phá giải đi, đẩy nhanh tốc độ!
Hiện tại hắn đi vòng trở về, sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, nếu Huyết Linh Nhi có thể phá vỡ, vậy hắn còn có hy vọng. Hắn chỉ có thể trông cậy vào đại chiến bên ngoài càng kéo dài một chút càng tốt, nếu bị người nhanh chân đến trước, vậy chỉ có thể trách mệnh không tốt.
- Ầm ầm ầm!
Đúng là trong thời gian ngắn đại chiến bên ngoài không kết thúc được, Yêu Tộc bị giết hơn một ngàn người nhưng vẫn còn hơn ba nghìn Yêu Tộc, quan trọng nhất là có thần văn phụ trợ, thỉnh thoảng rất nhiều cường giả nhân tộc sẽ bị công kích linh hồn.