Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên ngoài có một đám người đang phá giải thần văn, không ngừng suy yếu uy năng thần văn, như vậy sẽ cho Huyết Linh Nhi cơ hội. Nếu là lúc trước mà nói, thần uy quá mạnh, Huyết Linh Nhi không có bất luận biện pháp gì.
Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, nhưng chờ đợi nửa ngày mà Huyết Linh Nhi vẫn không truyền âm lại, không biết tình huống cụ thể như thế nào.
- Được rồi!
Ước chừng qua một ngày, giọng nói vui mừng của Huyết Linh Nhi truyền đến:
- Chủ nhân, ta đã tìm được biện pháp, cho ta thời gian nửa ngày, ta có thể mở ra một đường, để ngươi đến gần Thần Tuỷ!
- Được!
Lục Ly vui mừng, có thể lấy được Huyền Võ Quả hay không không quan trọng, hắn chỉ cầu lấy được Thần Tuỷ, có lẽ bên ngoài có thể chống đỡ được nửa ngày thời gian? Chỉ cần người bên ngoài không chết, vậy hắn ở bên trong sẽ tuyệt đối an toàn.
Huyết Linh Nhi nhanh chóng phá trận, theo thời gian trôi qua, mười người bên ngoài cũng phát hiện dị thường. Bởi vì bọn họ phát hiện tốc độ phá giải thần văn nhanh lên, giống như uy lực thần văn đang không ngừng yếu bớt.
Huyết Linh Nhi ở bên trong phá giải thần văn, làm uy năng thần văn không ngừng yếu bớt, cho nên người bên ngoài phá giải thần văn sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Bên ngoài phá giải càng nhanh, Huyết Linh Nhi ở bên trong cũng càng ngày càng nhẹ nhàng, không ngừng tuần hoàn.
Nơi xa vẫn không ngừng có tiếng gào rống chém giết vang lên, đại chiến vô cùng kịch liệt. Đám người Tần công tử liều mạng công kích, vì người bên trong kéo dài thời gian, Huyền Võ Quả quá trân quý, cơ hội khó có được như thế, cần phải dùng hết toàn lực.
Yêu Tộc đã bị chém giết hơn phân nửa, chỉ còn lại không đến hai trăm Yêu Tộc, thế nhưng hai trăm Yêu Tộc này đều là cường giả. Nhân tộc bên này cũng tử thương thảm trọng, bốn năm chục người bên ngoài đã chết hơn nửa, đại bộ phận người còn lại cũng mang thương tích, ngay cả khóe miệng Tần công tử cũng tràn ra máu tươi, rõ ràng đã bị nội thương.
Thần lực của mọi người trôi đi rất nhiều, sau khi khổ chiến thật lâu chiến lực đều giảm xuống. Nếu không phải có dị bảo, sợ là đã sớm không trụ được rút lui.
- Tại sao vẫn chưa lấy được?
Chúc công tử không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, cứ tiếp tục nữa người bọn họ mang theo đều phải chết, cho dù bọn họ có dị bảo, nhưng ai có thể bảo đảm không chết?
Thật ra có rất nhiều người sinh ra ý rút lui, Yêu Tộc chiếm cứ địa lợi, chiến càng lâu càng bất lợi đối với bọn họ. Bọn họ cố gắng cũng không chấn giết được mấy cường giả Yêu Tộc, những Yêu Tộc này rất thông minh, không tử chiến mà quấn lấy bọn họ, muốn dựa vào thần văn đại trận mài chết bọn họ.
Nhưng đã đánh tới trình độ này, bọn họ có thể lui sao? Ngộ nhỡ bên trong sắp thành công thì sao? Bọn họ vừa lui không chỉ có kiếm củi ba năm thiêu một giờ, mà người bên trong đều phải chết.
- Giết, liều chết chiến một trận!
Tần công tử nổi giận gầm lên một tiếng, xung phong liều chết về phía một tên cường giả Yêu Tộc, tiếng hô này của hắn vô cùng lớn, hắn đang nhắc nhở người bên trong đẩy nhanh tốc độ hơn. Nếu lấy được Huyền Võ Quả thì mau lên chút, nếu không lấy được thì rời đi.
Sau nửa ngày, mười người bên trong đã lên đến giữa sườn núi, khoảng cách đến Huyền Võ Quả chỉ còn ba trăm trượng, ánh mắt mười người đều đỏ ngầu, nhìn lên năm trái cây phía trên, sắc mặt toàn là vẻ kích động.
Cùng lúc đó mười người cũng âm thầm đề phòng, chỉ có năm quả trái cây, bọn họ lại có mười người, khẳng định đến lúc đó sẽ tranh đoạt, bùng nổ đại chiến, làm không tốt một cái sẽ chết ở trên long giác sơn.
- Chủ nhân sắp được rồi!
Giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly:
- Người bên ngoài đang tăng tốc phá giải thần văn, áp lực của ta nhỏ đi rất nhiều, cho ta một canh giờ, nhất định có thể phá mở một con đường.
- Tốt!
Hô hấp của Lục Ly dồn dập lên vài phần, một canh giờ rất ngắn, nhưng hắn lại cảm giác như trôi qua một năm.
Trong lòng hắn đang yên lặng tính thời gian, một canh giờ sau, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, phá mở rồi, đi cùng ta!
- Tốt!
Huyết Linh Nhi thò xúc tua lại đây, Lục Ly đi theo xúc tua chậm rãi di động lên phía trên. Gần như cùng một lúc, ánh mắt mười người bên ngoài đều sáng ngời, bởi vì bọn họ phát hiện đột nhiên giờ phút này hàn khí yếu đi mấy lần, tốc độ phá giải của bọn họ tăng lên gấp bội.
- Mau, mau, mau!
Mười người điên cuồng phá giải thần văn, khoảng cách tới đỉnh núi chỉ còn hơn một trăm trượng, dựa theo tiến độ hiện tại nhiều nhất một canh giờ là có thể đi lên. Mười người phá trận càng thêm đề phòng, sợ người bên cạnh ra tay đánh bọn họ xuống.
- Thần Tủy!
Lục Ly đi theo Huyết Linh Nhi xuyên qua lòng long giác sơn, hắn đào ra một cái thông đạo rất nhỏ, quanh co khúc khuỷu, sau khi hắn đào bới gần nửa canh giờ, rốt cuộc hắn cũng đến giữa long giác sơn.
Đỉnh long giác sơn rỗng ruột, bên trong có một cái ao chất lỏng màu trắng vàng, lúc Lục Ly đào thông đường hầm, hắn ngửi thấy một mùi thơm thoải mái tới cực điểm, sau khi hít mấy hơi thở, hắn cảm giác toàn thân có sức mạnh dùng không hết.
- Thứ tốt!
Chỉ hấp thu một chút khí đã có công hiệu như vậy, nếu luyện hóa Thần Tuỷ mà nói, khẳng định nhục thân sẽ bay vọt lên về chất.
- Ồ?
Hắn quan sát vài lần, phát hiện trong Thần Tuỷ có rất nhiều rễ cây, rắc rối phức tạp, rậm rạp chằng chịt.
Xem ra Tần Chiến nói không sai, Huyền Võ Thụ là do Thần Tuỷ đào tạo ra, nếu không có Thần Tuỷ mà nói, Huyền Võ Thụ không trưởng thành được, càng không thể kết Huyền Võ Quả.
- Thu lại đã!
Lục Ly không có khách khí, lấy Thần Sơn ra, muốn dùng Thần Sơn trực tiếp thu toàn bộ Thần Tuỷ vào. Nhưng Thần Sơn chỉ lấp lánh ánh sáng một chút, lại không cách nào thu vào.
- Chủ nhân, thần văn nơi này ảnh hưởng không gian, không gian thần khí không động được.
Huyết Linh Nhi truyền âm nói, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ lấy ra một đám bình ngọc, đổ đầy những bình ngọc này. Nơi này có rất nhiều Thần Tuỷ, ước chừng phải một ao, Lục Ly không ngừng lấy ra bình ngọc, đổ đầy một đám.
Về sau Lục Ly phát hiện tốc độ quá chậm, liền lấy ra một ít bình lớn rót đầy.