Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Phía tây nam, có một tòa Viêm Hỏa Sơn!
Tần Chiến truyền âm nói:
- Chỉ cần ngươi tìm được Viêm Hỏa Sơn, đi đến đỉnh núi là có thể đi ra ngoài, ngươi trở về tùy tiện đến một cái phân bộ nào đó của Tần gia để lại hai quả Huyền Võ Quả là được, lần này Tần Chiến ta thiếu ngươi một cái đại nhân tình. Mặt khác... Nếu có thể không không chết người mà nói, vẫn nên thận trọng một ít.
- Không thành vấn đề!
Tần Chiến không đòi hỏi nhiều, cho dù muốn ba quả Huyền Võ Quả Lục Ly cũng sẽ không khó chịu, vì dù sao lần này hai người cũng có ước định, Lục Ly lấy được Thần Tuỷ đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
Bên kia Phó công tử trầm ngâm một lát, ánh mắt quét qua trên người Lục Ly vài lần, hắn trầm giọng nói:
- Được, ngươi và ta qua bên kia, ta lục soát một hồi, nếu không có Huyền Võ Quả mà nói, ta sẽ trịnh trọng nhận lỗi với Tần Long huynh.
- Công tử, để ta đi cùng!
Một tên Tam Kiếp Thiên Thần Phó gia có chút lo lắng nói, Phó công tử không nói gì, Lục Ly lại cười lạnh nói:
- Như thế nào? Phó công tử còn sợ ta hại ngươi hay sao?
- Ha ha ha!
Phó công tử cười to nói:
- Tần Long huynh nói giỡn, Tần gia và Phó gia giao hảo mấy thế hệ, sao có thể phát sinh loại sự tình này? Tần gia không làm xằng làm bậy, Phó gia chúng ta cũng sẽ không làm xằng làm bậy.
Phó công tử đi về phía trước liếc mắt nhìn Tần Chiến một cái, ý tứ rất rõ ràng, nếu Tần Long làm xằng làm bậy mà nói, hắn cũng chỉ có thể hạ sát thủ. Hơn nữa nếu hắn xảy ra chuyện, Tần Chiến phải nghĩ đến lửa giận của Phó gia một chút.
Tần Chiến không lộ biểu tình, nội tâm lại nặng nề thở ra một hơi. Phó công tử tự làm bậy, hắn cũng không có biện pháp ngăn cản, nếu Lục Ly chủ động bố trí, nói rõ hắn có tự tin tuyệt đối, nếu Lục Ly quyết tâm muốn giết người, lần này Phó công tử lành ít dữ nhiều.
- Hả?
Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư nhìn nhau vài lần, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, rõ ràng Tần Long lấy được Huyền Võ Quả, vì sao chủ động yêu cầu lục soát người? Chuyện này là sao?
Chẳng lẽ Tần Long giấu Huyền Võ Quả đi rồi? Hay là Tần Chiến bảo Tần Long đi đàm phán với Phó công tử, cho Phó công tử một quả Huyền Võ Quả ?
Không chỉ là Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư, mà đám người Cát công tử Bộ công tử cũng có lo lắng như vậy.
Nếu Tần Long đại biểu Tần Chiến lén lút giao dịch với Phó công tử, vậy mọi người sẽ không chiếm được cái gì, chẳng lẽ mỗi người đều đi lục soát một lần?
- Đi!
Phó công tử đã chủ động đi trước, Lục Ly trầm mặc đuổi theo, hai người đi ra ngoài trăm dặm, Phó công tử đứng ở trên một tòa núi nhỏ nói:
- Tần Long huynh ở đây đi, thần niệm không thể tra xét đến nơi này, người bên kia gần như không thấy rõ cảnh vật ở đây, ngươi cởi hết bọn họ cũng không nhìn tới.
- Phó công tử, ngươi cần gì phải hùng hổ doạ người như thế?
Lục Ly ngừng lại, cũng không có tiếp tục yêu cầu đi xa, hắn chắp tay nói:
- Phó công tử, lần này không cần dây dưa nữa, coi như chúng ta thiếu ngươi một ân tình.
- Ha ha!
Phó công tử cười trào phúng:
- Ta không cần nhân tình của ngươi, nếu ngươi cho ta ba quả Huyền Võ Quả mà nói, ta có thể giúp ngươi giấu việc này đi.
Thật ra Phó công tử chủ động lại đây, cũng là vì đánh cái chú ý này, nếu có thể lén lút đạt thành hiệp nghị mà nói, sao hắn lại đi đắc tội Tần Chiến?
- Ba quả? Khẩu vị ngươi quá lớn đi?
Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia giận dữ, cắn răng nói:
- Một quả, chỉ có một quả, còn lại chúng ta sẽ không bỏ ra!
- Ha ha ha, quả nhiên ngươi đoạt được Huyền Võ Quả!
Trên mặt Phó công tử lộ ra một tia dữ tợn, hắn đằng đằng sát khí nói:
- Tần Long, ngươi phải biết rằng, nếu hai đội người chúng ta liên thủ công kích, chúng ta sẽ không giết Tần Chiến, nhưng nếu giết ngươi Tần gia sẽ tìm chúng ta gây phiền toái sao? Đến lúc đó người sở hữu Huyền Võ Quả đều là chúng ta.
Ánh mắt Lục Ly lộ ra một chút kinh ngạc, hắn trầm ngâm một lát, cắn răng nói:
- Hai quả, nhiều nhất cho ngươi hai quả, nếu thêm nữa, vậy thì liều chết chiến một trận.
- Hai quả?
Hai mắt Phó công tử sáng ngời, gia tộc bọn họ chỉ có một vị lão tổ tông gần hết thọ nguyên, nếu hắn có thể mang về hai quả vậy là đủ rồi, đây là một cái công lớn.
Hắn giả vờ trầm ngâm một lát nói:
- Được, ngươi cho ta, ta giúp ngươi che giấu việc này.
- Ngươi cho ta là kẻ ngốc à?
Lục Ly hừ lạnh nói:
- Ta cho ngươi một quả trước, chờ chúng ta đi ra ngoài, lại cho ngươi một quả, Ngộ nhỡ ngươi đổi ý, về sau công bố với bọn họ, ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Sắc mặt Phó công tử trở nên lạnh lùng, thế nhưng nghĩ đến có thể lấy được một quả trước cũng không tồi, hắn gật đầu nói:
- Được, trước cho ta một quả đi!
- Ong!
Giới chỉ của Lục Ly loé sáng, lấy ra một cái hộp ngọc, hắn lén lút ném từ dưới đất đi qua, đồng thời hạ giọng nói:
- Quay lưng về phía bọn họ mở ra, nếu không khả năng sẽ nhìn thấy kim quang.
Phó công tử đề phòng khom người cầm hộp lên, sau khi xác định Lục Ly không có làm xằng làm bậy, hắn lập tức vui mừng, quay lưng về phía đám người bên kia yên lặng mở hộp ngọc ra.
Lúc hắn nhìn thấy bên trong có một quả trái cây màu vàng rực rỡ, mùi hương thơm nức bay ra, rốt cuộc không kiềm chế được vẻ tươi cười trên mặt.
- Long dực, hiện!
Lục Ly quát nhẹ một tiếng, quần áo sau lưng vỡ vụn, tiếp theo hắn đạp Tiêu Dao Bộ hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía Phó công tử.
Phản ứng của Phó công tử rất nhanh, cảm giác thấy nguy cơ trí mạng, hắn trực tiếp thu hồi Huyền Võ Quả, trong tay xuất hiện một mảnh Từ Khí Toái Phiến, lập tức thúc giục bí bảo.
- Chết....
Trên mặt hắn lộ ra vẻ dữ tợn, nhìn về phía Lục Ly, vậy mà một tên hậu bối nhỏ nhỏ của Tần gia lại dám đánh lén hắn? Đây là lão thọ tinh chán sống sao?
- Hả?
Hắn nhìn lướt qua, nội tâm đại chấn, bởi vì Lục Ly lấy mặt nạ ra đeo lên, cộng thêm sau lưng có long dực, cho nên bộ dáng rất rõ ràng.