Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhị Kiếp Thiên Thần nhăn mày lại, nói:
- Phiến hải vực này đã bị phong tỏa, ngươi không biết sao?
- Quả nhiên bị phong tỏa, tốc độ Phó gia thật nhanh!
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, nhưng không có hoảng loạn, hắn chắp tay nói:
- Tại hạ vẫn luôn bế quan, cho nên không biết tình huống bên ngoài, đại nhân, vì sao phiến hải vực này bị phong tỏa vậy?
- Không biết sao?
Thống lĩnh cười lạnh một tiếng, nổi giận nói:
- Nói dối, ngươi từ Thiết Tây Thành tới, vậy mà không biết nguyên nhân? Người này nhất định là gian tế, bắt lại rồi nói!
- Hưu!
Thống lĩnh vừa nói xong, lập tức có ba tên Nhị Kiếp Thiên Thần bay vụt đến, ba người cầm binh khí khoá chặt Lục Ly, nếu Lục Ly có dị động, bọn họ không ngại chém giết Lục Ly.
Lục Ly nhìn ba người vọt tới, bất đắc dĩ thở dài, hắn vốn không chuẩn bị đại khai sát giới, hiện tại lại bị ép buộc. Nếu người Phó gia muốn bắt lấy hắn, hắn chỉ có thể chém giết mọi người, bỏ chạy trước.
- Chết đi!
Hắn quát lên một tiếng, vô số Hư Không Trùng trong cơ thể bay ra, cùng lúc đó chính hắn cũng cuồng bạo phóng đi, mục tiêu chính là vị thống lĩnh Nhị Kiếp đỉnh phong.
- Hả?
Nhìn thấy vô số Hư Không Trùng bay ra, rất nhiều người ngơ ngẩn, vị thống lĩnh kia lại phản ứng rất nhanh, kinh sợ rống to lên:
- Là Địa Ngục Sát Thần, mau phát...!
- Phanh!
Hắn còn chưa nói xong Lục Ly đã đến gần, một quyền giết chết hắn. Tốc độ Ám Kim Sắc Hư Không Trùng quá nhanh, Lục Ly thả ra mấy ngàn con. Mấy chục người xung quanh chỉ cách hắn mấy trăm trượng, chút khoảng cách này nháy mắt là có thể bay qua, Ám Kim Sắc Hư Không Trùng nhập thể, kết cục không cần phải nghĩ.
Đám quân sĩ biến thành thi thể rơi xuống, thời điểm Lục Ly giết chết vị thống lĩnh Nhị Kiếp, mấy chục người còn lại gần như bị Hư Không Trùng giết cùng lúc.
- Hô hô hô!
Giờ phút này mấy chục người còn lại trong chiến thuyền đều bị kinh động, từ trong chiến thuyền lao ra. Nhưng hình ảnh bọn hắn nhìn thấy lại là vô số thi thể rơi xuống, Lục Ly mang theo mấy ngàn Hư Không Trùng bay vụt đến.
- Địa Ngục Sát Thần?
Rất nhiều người kinh sợ phát ra một tiếng thét, ý nghĩ thứ nhất của bọn họ không phải là lập tức phóng thích tín hiệu, thông báo quân đội ở phụ cận, mà trong đầu xuất hiện sự hoảng sợ và nghi hoặc.
Hung danh của Địa Ngục Sát Thần quá lớn, lúc trước ở địa bàn Phó gia đã giết chết không biết bao nhiêu người, về sau lại đến địa bàn Hắc Viêm Điện, cuối cùng rơi vào Âm Sát Thiên Khanh.
Không phải Địa Ngục Sát Thần bị Hắc Viêm Điện giết chết rồi sao?
Đây là chỗ mọi người hoang mang, Hắc Viêm Điện đã treo thi thể Địa Ngục Sát Thần ở trên Hắc Viêm Thành. Chẳng lẽ người này chỉ trùng hợp có được cảnh giới, thủ đoạn giống như Địa Ngục Sát Thần?
- Hưu!
Lục Ly lập tức bay tới, bắt đầu một vòng tàn sát mới, lúc Hư Không Trùng bay tới chỗ mấy chục người còn dư lại, vận mệnh của họ đã được chú định, không có một người có thể chạy trốn, cũng không ai kịp phóng thích tín hiệu.
Lục Ly để lại một người còn lại chém giết hết, người hắn lưu lại rõ ràng là một tên nhát gan, bởi vì tên này sợ tới mức hai chân đều đang run run.
Lục Ly nắm cổ người này, lạnh giọng nói:
- Các ngươi là người Phó gia hay là Hắc Viêm Điện?
Tên võ giả này run rẩy, trả lời:
- ... Phó, Phó gia! Đại nhân tha mạng, ta không phải con cháu Phó gia, chỉ là vì bị bọn họ ép lại đây tìm kiếm.
- Có thể sống hay không hoàn toàn nhìn vào ngươi!
Lục Ly tiếp tục dò hỏi:
- Phó gia điều tới bao nhiêu người, hải vực bị phong tỏa lớn như nào? Hướng nào bên kia dễ chạy ra vòng vây nhất?
Trên mặt võ giả này lộ ra vẻ kinh sợ, nếu báo tình huống bên đó cho Lục Ly, về sau hắn cũng sống không được. Cả đội người đều đã chết, chỉ có một mình hắn tồn tại, khẳng định Phó gia sẽ thẩm vấn hắn.
Lục Ly nhìn ra nội tâm hắn đang đấu tranh, lạnh giọng nói:
- Ngươi không nói, hiện tại sẽ chết. Ngươi nói, ta sẽ thu ngươi vào trong không gian Thần Khí, chờ rời khỏi nơi đây sẽ tự thả ngươi đi, Địa Ngục Sát Thần ta nhất ngôn cửu đỉnh.
- Đa tạ đại nhân!
Võ giả này yên tâm, chỉ cần rời khỏi đây, hắn tìm một chỗ mai danh ẩn tích, vẫn có thể sống sót.
Hắn vội vàng nói:
- Giờ phút này Phó gia triệu tập trên vạn người, phong tỏa hai mươi vạn dặm hải vực xung quanh, chỗ nào dưới đáy biển cũng có thám báo, phía trên toàn là chiến thuyền. Phó gia phải một vị lão tổ tông tới, tu vi Tam Kiếp đỉnh phong. Gia chủ và một đám trưởng lão cũng tới, mặt khác Bộ gia cũng triệu tập không ít người, các gia tộc đều điều tới rất nhiều cường giả, tất cả ở trong Thiết Dương Thành. Đại nhân, nếu ngươi muốn mau chóng chạy ra khỏi vòng vây, tốt nhất đi về phía tây, bởi vì bên này cách vòng vây gần nhất, chỉ có năm vạn dặm hải vực.
- Năm vạn dặm?
Lục Ly hơi gật đầu, đối với hắn mà nói năm vạn dặm hải vực rất gần, nếu không có người chặn lại mà nói, hắn phóng thích long dực vận dụng Tiêu Dao Bộ, một nén nhang là đến.
- Tốt!
Lục Ly ném người này vào trong Thần Sơn, bấp chấp không gian cấm ở xung quanh, hắn lấy ra Thất Tinh Chiến Đao, chân đạp Tiêu Dao Bộ đi về phía tây.
Khoảng cách năm vạn dặm quá gần, hắn chuẩn bị trực tiếp lao ra vòng vây, dựa vào tốc độ của hắn trừ Tam Kiếp đỉnh phong ra không ai đuổi kịp. Vị Tam Kiếp đỉnh phong kia khẳng định ở trong thành, chờ nhận được tin tức thì hắn đã chạy ra khỏi vòng vây.
- Hưu!
Hắn một mạch phi hành, khiến không gian vang lên tiếng xé gió, chỉ mấy hơi thời gian hắn đã vượt qua mấy ngàn dặm, cũng lập tức kinh động chiến thuyền ở gần.
- Xuy xuy!
Phía trước bên trái có một chiếc chiến thuyền phá không bay đến, vô số thần niệm quét lại đây, Lục Ly ngay cả nhìn cũng không nhìn, bỗng nhiên vung chiến đao bổ về phía trước.
Một đạo ánh sáng kinh thiên loé lên, xoay chuyển mấy lần ở giữa không trung rồi nặng nề bổ về phía chiến thuyền, trên chiến thuyền kia có rất nhiều người muốn bay ra, lại bị thiên địa chi lực trấn áp, căn bản không động đậy được.
- Oanh!
đao mang bổ lên phía trên chiến thuyền, chặt ngang chiến thuyền, mười mấy võ giả trên thuyền đều bị đánh chết, người còn lại bị nổ bay ra ngoài.