Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong mắt Diêm Hồng toàn là tơ máu, đỏ đến dọa người, hắn giận dữ hét:
- Nếu để cho hắn trốn vào Thiên Ma Đảo, chúng ta sẽ không có cơ hội giết chết hắn nữa, cả đời Hắc Viêm Điện sẽ không dám ngẩng đầu, giết!
Đại Ma Vương uy danh hiển hách, hiện tại đã là một trong những người mạnh nhất Nhị Trọng Thiên, không còn bất cứ cường giả và thế lực nào dám trêu chọc nàng. Nếu Lục Ly tiến vào Thiên Ma Đảo, ngủ đông vài thập niên ở bên trong, sợ là lúc đi ra chiến lực đã có thể quét ngang toàn bộ Hắc Viêm Điện.
Diêm Hồng thật sự sợ!
Lục Ly mới từ Thần Giới lên bao nhiêu năm? Năm đó vẫn còn là một con kiến nho nhỏ, đừng nói hắn coi như là võ giả Nhị Kiếp bình thường cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết Lục Ly. Tới Nhị Trọng Thiên một vài năm, thực lực lập tức tăng cao đến mức sánh vai cùng hắn, thậm chí ở phương diện nào đó còn mạnh hơn so với hắn đều rất nhiều.
Trong lòng Diêm Hồng rất rõ, thực lực Lục Ly tiến bộ nhanh hơn so với bất cứ thần tử nào trên Nhị Trọng Thiên. Phải biết rằng những thần tử đó có được tài nguyên cao cấp nhất, Lục Ly có cái gì? Trừ bỏ Thiên Vân Tiên Tử cho hắn chút ít tài nguyên ra, hắn cái gì cũng không có, hoàn toàn dựa vào chính mình.
Một người có thể tiến bộ nhanh như vậy, ai có thể bảo đảm mấy chục năm sau chiến lực tổng hợp hắn không thể đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong? Hiện tại chiến lực hắn đã có thể khiến Hắc Viêm Điện và Phó gia không được an bình, về sau đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong lúc, sợ là hai đại thế lực đều bị hắn diệt.
Cộng thêm lần này thể diện Hắc Viêm Điện bị đánh quá độc ác, nếu không nghĩ biện pháp chém giết Lục Ly, uy tín Hắc Viêm Điện sẽ đại giảm. Tâm tư người trong Hắc Viêm Điện sẽ lung lay, thế lực đối địch cũng sẽ nhân cơ hội công phạt, làm không tốt một cái Hắc Viêm Điện sẽ vạn kiếp bất phục.
- Giết!
Hai vị trưởng lão còn lại liếc nhau, đều hiểu thâm ý trong lời nói của Diêm Hồng, bọn họ phải dùng bất cứ giá nào, gia tộc bọn họ đều ở trong Hắc Viêm Điện, Hắc Viêm Điện diệt, gia tộc bọn họ cũng xong đời. Bọn họ chuẩn bị chết ở này cũng phải giữ chân Lục Ly lại.
Sau khi ba người không thèm đến xỉa gì nữa, công kích lập tức trở nên điên cuồng, trong tay một người xuất hiện một thanh chiến kích nhiễm máu, chiến kích kia vừa ra liền có từng đạo khí tức tà dị, phía trên lấp lánh quang mang màu đỏ thẫm, tràn ngập hơi thở khiến nhân tâm giật mình.
- Tà Vương Kích!
Nội tâm Diêm Hồng và một vị khác trưởng lão kinh ngạc, hai người đều biết cái chiến kích này, đây là một thanh tà binh, từng là vũ khí của một vị ma chủ. Thanh binh khí này bị ma chủ tế luyện nhiều năm, đã có được tà tính, người bình thường căn bản không khống chế được, còn dễ dàng bị phản phệ.
Nếu là chiến đấu bình thường, khẳng định Diêm Hồng và vị trưởng lão này sẽ khuyên hắn không nên dùng, bởi vì không tốt một cái sẽ bị tà binh phản phệ, thậm chí phản khống chế, rơi vào điên cuồng, biến thành một kẻ điên chỉ biết giết chóc.
Nhưng giờ phút này hai người không có khuyên hắn, bởi vì tốc độ Lục Ly quá nhanh, nếu không dùng một ít thủ đoạn đặc thù, ba người không chỉ không giết được Lục Ly, còn bị Lục Ly mài chết.
- Ong!
Diêm Hồng lấy ra cái chiến thuyền kia, hắn biến chiến thuyền nhỏ đi một chút, lần này hắn chuẩn bị tiêu hao toàn bộ hắc diệu thạch, chỉ cần có thể chém giết Lục Ly tất cả đều đáng giá.
Vô số Hư Không Trùng bay tới, tuy rằng ba người chấn giết được một ít, nhưng vẫn có không ít con tiến vào trong cơ thể bọn họ. Nếu là lúc trước có lẽ bọn họ sẽ rất e ngại, nhưng giờ phút này lại không thèm để ý, sau khi Hư Không Trùng nhập thể, ba người chỉ triệu tập một ít năng lượng tạm thời áp chế.
Ba người liếc nhau, quyết định liên thủ ở trong khoảng thời gian ngắn chém giết Lục Ly, nếu không giết chết được Lục Ly, vậy chính là ba người chết.
Chiến thuyền nhanh chóng bay về phía Lục Ly, lần này Diêm Hồng không có công kích, mà đánh ra từng cái đại thủ ấn lên bầu trời, khiến hư không khắp nơi chấn động lên, như vậy có thể áp chế tốc độ Lục Ly.
- Hả?
Lục Ly vừa mới phóng thích Hư Không Trùng, vốn tưởng rằng ba người sẽ nghĩ cách tránh né Hư Không Trùng, lại không nghĩ rằng ba người hoàn toàn mặc kệ, Diêm Hồng nhanh chóng vọt lại đây, công kích bốn phía hư không, làm tốc độ hắn giảm đi.
- Xuy xuy!
Mặt khác hai người một trên một dưới nhanh chóng vọt tới, cũng đều mặc kệ Hư Không Trùng, Tà Vương Kích trong tay một người tản mát ra quang mang màu đỏ đen, còn chưa tới gần đã khiến cho nội tâm Lục Ly rung động.
Trong tay người còn lại cũng xuất hiện một cái Phá Oản, trên cái Phá Oản này có dòng khí màu vàng lưu chuyển, tản mát ra khí tức hạo nhiên cổ xưa, rõ ràng là bí bảo.
- Hô hô hô!
Đại chiến bên này kinh động đại quân tuần tra trong Thiên Ma Đảo, một chi quân đội từ xa nhanh chóng bay tới, đến phía trên bờ cát Thiên Ma Đảo, số lượng khoảng bốn năm trăm người, người cầm đầu chính là Phủ Ma một trong thập đại sát tướng của Đại Ma Vương.
Lần đầu tiên Lục Ly tiến vào Thiên Ma Đảo cũng bị Diêm Hồng đuổi giết, đuổi tới Thiên Ma Đảo thì được Phủ Ma cứu, năm đó Phủ Ma dùng một chiêu liền dọa lui Diêm Hồng.
- Long dực, Nhất Kiếp Thiên Thần, mặt nạ thanh đồng, người này là Địa Ngục Sát Thần? Ba người kia không phải trưởng lão Hắc Viêm Điện sao?
- Đúng vậy, người kia chính là Diêm Hồng, năm đó bị đại nhân dùng một rìu dọa lui!
- Không phải Địa Ngục Sát Thần ở bên Phong Bạo Hải Vực ư? Không ngờ lại chạy đến Thiên Ma Đảo chúng ta, theo lời đồn trên người hắn có Huyền Võ Quả, đại nhân... Hắc hắc!
Người Thiên Ma Đảo không biết Địa Ngục Sát Thần là Lục Ly, có người ở bên cạnh Phủ Ma nhỏ giọng nói thầm, muốn Phủ Ma ra tay xử lý Lục Ly, cướp đoạt Huyền Võ Quả.
Phủ Ma vẫn là bộ dạng cũ, để ria mép, vác một cái rìu, lười biếng. Hắn cũng không có ý tứ động thủ, đứng ở bờ biển vẫy tay nói:
- Đều câm miệng, xem diễn đi.
- Xuy xuy!
Trưởng lão Cầm Tà Vương Kích ra tay, bỗng nhiên hắn từ phía dưới bổ ra một kích.