Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng giờ phút này bên trong thành có một đám người bay lên, Lục Ly nhìn lướt qua lập tức mở to mắt, bởi vì người bay lên là Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm, còn có đám người phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng gia gia Lục Chính Dương.
- Phanh!
Diêm Hồng cầm theo chiến đao, một đao chém đầu Lục Nhân Hoàng xuống, tiếp theo lại là một đao chém Lăng Thanh Diễn Lục Chính Dương Bàn Vũ Thấm thành hai đoạn…
Máu tươi vung vẩy đầy trời, đầu Lục Nhân Hoàng lăn trên mặt đất, cảnh tượng này khiến cả người Lục Ly đều điên lên, con mắt hắn đỏ bừng không quan tâm cái gì vọt đi lên, bắt đầu chém giết.
- Oanh!
Không ngờ hắn dùng một đao đã đánh chết Diêm Hồng, hắn đứng ở phía trên tường thành, nhìn trong thành toàn là quân sĩ và cường giả, trong thành thi thể đầy đất, tất cả đều là người hắn quen thuộc, là thân nhân, người yêu, bằng hữu và tộc nhân của hắn.
Hắn thấy Khương Ỷ Linh, thấy Bạch Thu Tuyết, thấy Bạch Hạ Sương, thấy Trì Hi Nhi. Hắn nhìn thấy vô số người, nhưng giờ phút này đều chết thảm trên mặt đất.
Hắn cũng nhìn thấy rất nhiều địch nhân, thấy Tả Khâu Lộ, thấy Ác Ma Yêu Tinh, hắn phát cuồng lao xuống bắt đầu chém giết, hắn muốn xé rách tất cả địch nhân.
Chỉ là…
Địch nhân giống như càng ngày càng nhiều, vĩnh viễn giết không hết, toàn bộ đôi mắt hắn đã biến thành màu huyết hồng, hắn dần dần mất đi lý trí, biến thành một kẻ điên, ý niệm duy nhất trong đầu hắn chính là xé rách, chém giết tất cả mọi người trước mặt.
- Giết, giết, giết!
Thân thể hắn ngồi xếp bằng ở trên Độ Ma Đài, toàn thân hắn tràn ngập sát khí nồng đậm, biểu tình trên mặt trở nên vô cùng dữ tợn. Hắn không ngừng gào thét, tay không ngừng giương nanh múa vuốt, giống như trước mắt đều là địch nhân, muốn xé rách tất cả bọn chúng.
Tâm kiếp vừa xuất hiện, Lục Ly đã trúng chiêu, hơn nữa gần như không có bất cứ lực chống cự gì.
Nội tâm hắn vướng bận quá nhiều, có quá nhiều thứ không bỏ xuống được, sự tình lo lắng quá nhiều. Rất nhiều chuyện đều biến thành tâm ma của hắn, không bỏ đi được, bốc cháy như là rơm rạ mùa thu…
Nội tâm Lục Ly cũng hiểu rõ điểm này, cho nên vẫn luôn không đi độ thiên kiếp, hắn sợ trúng tâm kiếp.
Giờ phút này tình huống hắn là như vậy, nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, hắn sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, cuối cùng biến thành một kẻ điên.
Chuyện bất ngờ đã xảy ra!
Dược lực Định Hồn Đan khuếch tán ra, truyền vào trong linh hồn hắn, linh hồn xao động của hắn dần dần bình ổn xuống. Đầu óc thanh tỉnh, ý thức cũng dần dần trở lại, trong đầu chậm rãi nhớ lại từng sự kiện một.
Sau một nén nhang sắc mặt hắn không còn dữ tợn như lúc trước nữa, sát khí trên người cũng nhạt dần. Thế nhưng thân thể hắn bắt đầu hơi rung động, hiển nhiên dược lực của Định Hồn Đan trong linh hồn đang tranh đấu với năng lượng tâm kiếp.
Không thể không nói đan dược Thiên Vân Tiên Tử ban cho hắn vô cùng cường đại, tiếp tục qua một nén nhang nữa, sắc mặt Lục Ly hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, hô hấp cũng trở nên bình ổn xuống.
- Ầm ầm ầm!
Từng đạo Tử Sắc Lôi Điện không ngừng đánh xuống, nhưng Lục Ly không rơi vào loại trạng thái như lúc trước, cùng với thời gian trôi qua, chín mươi chín đạo Tử Sắc Lôi Điện cũng đánh xong, Lục Ly mở mắt.
- Định Hồn Đan thật cường đại!
Lục Ly thở ra một hơi thật dài, nếu không có Định Hồn Đan hắn biết giờ phút này hắn đã điên rồi, coi như không điên, đoán chừng tâm hồn cũng sẽ thương nặng, về sau Hỗn Độn Kiếp đánh xuống, hắn sẽ tan xương nát thịt.
Trên trán hắn có một tầng mồ hôi mỏng, hắn âm thầm nghĩ nếu không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không thể độ Đệ Tam Thiên Kiếp, đối với hắn mà nói thiên kiếp quá khủng bố.
Nghỉ ngơi một nén nhang thời gian, ánh mắt hắn trở nên kiên định mà lại nóng rực.
Còn dư lại một tầng thiên kiếp cuối cùng, nếu hắn có thể vượt qua mà nói, hắn sẽ được lột xác, biến thành một vị Nhị Kiếp Thiên Thần.
- Tốt!
Sau khi Lục Ly vượt qua tâm kiếp mà không chết, không hiểu sao Trần trưởng lão lại an tâm hơn rất nhiều, còn dư lại một tầng thiên kiếp cuối cùng, cơ hội Lục Ly vượt qua lớn hơn nhiều.
Người xem ở xung quanh cũng náo nhiệt hơn rất nhiều, họ chờ đợi Lục Ly bị Hỗn Độn Kiếp đánh chết, hoặc là thành công đi ra, cho mọi người nhìn xem rốt cuộc là ai?
Thời gian từ từ trôi qua, một nén nhang sau, vô số thất sắc thải vân từ bốn phương tám hướng bay tới, ban đầu chỉ là ngũ sắc thải vân, vậy mà lần này lại xuất hiện thất sắc thải vân?
- Ầm ầm ầm!
Từng đầu lôi long uốn lượn ở bên trong, thần uy khủng bố đến cực điểm tràn ngập xuống, khiến nội tâm mọi người hoảng hốt, rất nhiều người dồn dập lui lại, ánh mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
Ngay cả mấy vị Tam Kiếp Thiên Thần ở bên ngoài cũng đều lui lại, loại thiên địa uy áp này quá bá đạo, bọn họ sợ bị liên luỵ.
- Xong rồi, xong rồi, đoán chừng lần Hỗn Độn Kiếp này mạnh hơn gấp mười lần so với bình thường trở lên, làm sao người này có thể chống đỡ?
- Ừm, người này chắc chắn xong đời rồi, Hỗn Độn Kiếp đáng sợ như thế, ngay cả Nhị Kiếp đỉnh phong cũng đều phải chết, một võ giả Nhất Kiếp mà thôi, cho dù có bí bảo chống đỡ một chút, cũng sẽ biến thành tro tàn.
- Đáng tiếc, người này nhất định là thiên địa thần thai, là một hạt giống vô cùng tốt, lại bị huỷ diệt.
Theo uy áp Hỗn Độn Kiếp càng ngày càng nặng, nội tâm mọi người cũng trầm trọng xuống, mắt thấy một hạt giống tốt bị hủy đi, mọi người khó tránh khỏi có chút tiếc nuối. Dù sao đây cũng là thiên tài Thiên Ma Đảo, về sau trưởng thành lên có thể bảo hộ Thiên Ma Đảo.
- Bá đạo như vậy?
Phủ Ma ở bên trong tòa cung điện xa hoa kia thả bình rượu trong tay xuống, chân mày cau lại, trong mắt lộ ra một tia lo lắng.
Ánh mắt Đao Ma và Tiễn Ma cũng trở nên ngưng trọng, dường như hai người có thể nhìn xuyên thấu vòng bảo hộ thành trì, thấy được không trung phía trên Độ Ma Đài, Đao Ma nhìn một hồi, mở miệng nói:
- Lúc này mới là Đệ Nhị Thiên Kiếp, nếu là Đệ Tam Thiên Kiếp, Đệ Tứ Thiên Kiếp sẽ khủng bố như nào? Khó trách vô thượng thần thể khó thành như vậy, đây là ông trời cũng đang đố kỵ mà.