Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chỉ có ba mươi vị trí đầu mới có thể tiến vào?
Lục Ly ngưng giọng hỏi? Thấy Tần Chiến gật đầu, hắn liếc nhìn ba người một cái nói:
- Các ngươi đều có nắm chắc tiến vào ba mươi vị trí đầu sao? Lần này có bao nhiêu người trên Thiên Tài Bảng tới? Mười vị trí đầu đều tới sao?
- Không có nắm chắc!
Mộc tiểu thư nói tiếp:
- Tính đến hiện tại, trong năm mươi vị trí đầu Thiên Tài Bảng có ít nhất ba mươi người tới, mười vị trí đầu thì có sáu người tới, áp lực có chút lớn.
- Ha ha ha, có áp lực mới có tính khiêu chiến!
Phùng công tử chủ động nói tiếp:
- Nếu mười vị trí đầu Thiên Tài Bảng không tới, vậy lần Thiên Tài Chiến này cũng không có ý nghĩa quá lớn. Ba vị tin tức linh thông, không biết có mấy người trong năm vị trí đầu Thiên Tài Bảng tới? Doãn Thanh Ti xếp hạng thứ nhất có tới không? Nếu tới mà nói, nhân tiện lần này chiến một trận cùng nàng!
Ngữ khí Phùng công tử quá ngông cuồng, chọc đến trong lòng mọi người đều sinh phản cảm. Thế nhưng hắn cũng giúp Lục Ly hỏi ra suy nghĩ trong lòng, đúng lúc Lục Ly muốn hỏi Doãn Thanh Ti có tới không.
- Không biết!
Tần công tử thấy Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư không có ý tứ trả lời, giải thích nói:
- Doãn Thanh Ti rất thần bí, ta hỏi thăm một chút nhưng không có ai từng thấy qua chân dung của nàng, ngay cả đi Thánh Nguyên Tháp nàng cũng che mặt. Lần này không xác định nàng sẽ đến, thế nhưng xếp hạng thứ hai Vân Khai Nguyệt, xếp hạng thứ ba, thứ tư, thứ năm đều đến đông đủ. Lần này Phùng huynh có thể thoải mái chiến một trận cùng bốn người này, nếu có thể chém giết một người trong đó, nhất định sẽ danh dương thiên hạ.
- Thật ra không cần phải chém giết!
Phùng công tử phong khinh vân đạm phất tay nói:
- Đánh bại là được, thật ra danh dương thiên hạ cũng không phải chuyện tốt, có đôi khi khiêm tốn một chút, mới có thể trèo lên đỉnh núi càng cao, sở dĩ ta không lên Thiên Tài Bảng, chính là không muốn quá nổi tiếng!
- Phốc !
Thiếu chút nữa Y tiểu thư phun ra một ngụm trà, tên Phùng Nhất Mã này thật đúng là da mặt dày như tường thành, bộ dạng này của hắn nào có chút khiêm tốn?
Tần Chiến tự nhận là tính tình thoải mái, giờ phút này cũng có chút nghe không nổi nữa. Nếu Phùng Nhất Mã thật sự là thiên tài dương danh thiên hạ, là yêu nghiệt năm vị trí đầu Thiên Tài Bảng, hắn cũng cảm thấy cuồng vọng như thế là đúng. Một tiểu thanh niên vừa mới ra ngoài, danh tiếng chưa có, lại ở đây nói linh tinh, khó trách người ta sinh ra tâm bất mãn.
Hai mắt hắn hơi chuyển, nói:
- Lục huynh, có thể nói chuyện riêng một chút được không, ta có một số việc muốn thương lượng.
- Ừ, đi theo ta!
Lục Ly đứng dậy dẫn Tần Chiến đi vào phòng của mình, Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư không muốn ở đây nghe Phùng Nhất Mã khoác lác, hai người lôi kéo Y tiểu thư đi ra phía ngoài, tham quan cái trang viên này.
- Ta cũng về tu luyện trước!
Cam Lâm vẫn luôn không nói gì, giờ phút này cũng sờ đầu rời đi, để lại một mình Phùng Nhất Mã.
Phùng Nhất Mã không phải kẻ ngu, tự nhiên biết mọi người không muốn nói chuyện với hắn, ánh mắt hắn lộ ra một tia âm u, tức giận nói:
- Hôm nay các ngươi xa cách ta, ngày sau sẽ cho các ngươi không trèo cao nổi. Hừ hừ, nhất định lần này ta sẽ một trận chiến thành danh, chân đạp thiên tài yêu nghiệt.
Bên kia Lục Ly dẫn theo Tần Chiến vào phòng, vừa mới mở ra cấm chế Tần Chiến lập tức bĩu môi nói:
- Thiên Ma Đảo các ngươi tìm ở đâu ra một tên cực phẩm như vậy? Khẩu khí ngông cuồng đến tận trời rồi.
- Không biết!
Lục Ly sờ mũi nói:
- Trước kia chưa từng nghe nói qua, nhưng là người Đại Ma Vương tự mình điểm danh, có lẽ có chút năng lực. Lại nói lần này các ngươi rình rang như thế tới tìm ta, sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý ta.
- Ha ha ha!
Tần Chiến cười ha ha nói:
- Ngươi cho rằng thân phận của ngươi là bí mật sao? Hắc Viêm Điện và Phó gia đã sớm trả giá thật lớn, mua chuộc được rất nhiều người ở Thiên Ma Đảo, Thiên Vân Sơn cũng có không ít người bị mua chuộc, bọn họ đã sớm biết thân phận của ngươi. Lần này ngươi phải cẩn thận, tuy Hỗn Độn Đảo không thể khai chiến, nhưng ngộ nhỡ bọn họ bí quá hoá liều, ngươi vẫn có nguy hiểm rất lớn.
- Bí quá hoá liều?
Lục Ly nhíu mày, hắn nghĩ tới một vấn đề, nói:
- Ai phụ trách an toàn Hỗn Độn Đảo, nếu hai đại thế lực mạnh mẽ động thủ, cường giả Hỗn Độn Đảo có thể ngăn cản không?
- Sự an toàn của Hỗn Độn Đảo do ba mươi sáu thế lực lớn liên hợp phụ trách!
Tần Chiến giải thích:
- Thật ra an toàn không thành vấn đề, chỉ cần ngươi không bị nháy mắt giết chết, khẳng định cường giả Hỗn Độn Đảo có thể bảo vệ được ngươi, nơi này có ba mươi sáu Tam Kiếp hậu kỳ hoặc Tam Kiếp đỉnh phong bảo hộ.
- Không đúng...
Sắc mặt Lục Ly khẽ đổi nói:
- Nơi này do ba mươi sáu thế lực lớn trấn thủ, vậy Hắc Viêm Điện cũng có người ở đây. Nếu Hắc Viêm Điện và Phó gia mua chuộc người cường giả trấn thủ Hỗn Độn Đảo, không phải ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ sao?
- Không mua chuộc được!
Tần Chiến lắc đầu nói:
- Hỗn Độn Đảo do ba mươi sáu thế lực lớn đồng thời nắm giữ, hằng năm mỗi thế lực đều phái ra một vị cường giả Tam Kiếp trấn thủ, người ba mươi sáu thế lực phái ra đều bị phong ấn ký ức, bọn họ không có quan hệ với thế lực gia tộc mình. Bọn họ đều bị mạnh mẽ cấy vào một ý niệm, đó chính là thề sống chết bảo vệ Hỗn Độn Đảo và Hỗn Độn bí cảnh, cho nên… nếu ai muốn làm xằng làm bậy ở Hỗn Độn Đảo, đều sẽ bị bọn họ công kích vô tình.
Nói chuyện với Tần Chiến mấy canh giờ, Lục Ly biết được rất nhiều tình huống, cũng hiểu rõ những thiên tài tới lần này, nội tâm hắn có chút trầm trọng.
Đám người Tần Chiến cũng cảm giác áp lực rất lớn, bọn họ muốn tiến vào ba mươi vị trí đầu, tiếp theo tiến vào Hỗn Độn bí cảnh. Nhưng lần này có quá nhiều yêu nghiệt thiên tài tới, Tần Chiến nói cho hắn biết một việc, Thiên Tài Bảng thực sự có sai lệch, ít nhất có để sót, một vài đệ tử hào môn lánh đời không ra ngoài hành tẩu, cho nên không được liệt kê vào, lần này thiên tài tới nhiều hơn gấp hai lần so với tưởng tượng.