Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Con ngươi Lục Ly hơi chuyển, truyền âm nói:
- Mộc tiểu thư, giúp ta kéo dài thời gian một chút, ta đang bố trí một cái thần văn đạo tràng ở dưới, tiện cho việc chiến đấu về sau!
Mộc tiểu thư tức giận huy động quyền trượng, ngưng tụ từng đạo tinh quang công kích Lục Ly, có chút khó chịu truyền âm nói:
- Dựa vào cái gì ta phải giúp ngươi, chúng ta cũng không thân.
- Được rồi, đại tiểu thư của ta!
Lục Ly chỉ có thể xin đầu hàng truyền âm nói:
- Coi như lần này ta thiếu ngươi một cái ân tình, lần sau ngươi có chuyện gì, ta nhất định toàn lực giúp đỡ.
- Như này mới đúng!
Mộc tiểu thư hài lòng vung vẩy quyền trượng, truyền âm nói:
- Nói đi, muốn ta phối hợp với ngươi như thế nào?
- Dùng Đằng Điều trói buộc ta!
Lục Ly truyền âm qua, Mộc tiểu thư vung vẩy Đằng Điều một lần nữa trói buộc Lục Ly lại, lần này Lục Ly không có tránh né, mà truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói:
- Huyết Linh Nhi, lập tức bố trí một cái Phong Thần Đạo Tràng ở dưới.
Lục Ly không muốn bại lộ quá nhiều át chủ bài, nếu cái huyền không thạch đài này có thể bố trí Phong Thần Đạo Tràng mà nói, vể sau hắn chiến đấu sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tiến vào tốp một trăm hoàn toàn không có áp lực.
Huyết Linh Nhi từ trong cơ thể Lục Ly chui ra, tiến vào phía dưới thạch đài, sau khi tra xét một phen, rất nhanh đã truyền âm nói:
- Chủ nhân, trên cái thạch đài này có thần văn, ta hơi cải biến một chút, sẽ có thể nhẹ nhàng bố trí Phong Thần Đạo Tràng, cho ta một nén nhang thời gian.
- Được!
Lục Ly vui mừng, dặn dò nói:
- Cố gắng đừng thay đổi quá nhiều thần văn trên thạch đài, ta đang đấu võ đài, như thế sẽ bị người ta nói phá hư quy tắc.
- Được!
Huyết Linh Nhi bố trí, còn Lục Ly thì không ngừng vặn vẹo. Như vậy sẽ khiến cho người bên ngoài nhìn vào, cảm giác hắn đang cố gắng phá vỡ Đằng Điều, không đến mức khiến cho người hoài nghi.
- Mộc Tinh Chi Linh!
Mộc tiểu thư cũng giả vờ công kích, phóng thích rất nhiều mộc lực, hóa thành từng đạo lục quang đâm vào trong Đằng Điều, thế nhưng những công kích này đều rất yếu, không phá được phòng ngự của Lục Ly.
- Hả? Không phải vừa rồi Địa Ngục Sát Thần chớp mắt đã phá được Đằng Điều sao? Vì sao lại bị vây khốn?
- Thoạt nhìn Địa Ngục Sát Thần cũng không có gì đặc biệt, không ngờ thần nữ Mộc gia xếp hạng hơn sáu mươi trên Thiên Tài Bảng, đã có thể vây khốn hắn?
- Chẳng lẽ hắn không phải Địa Ngục Sát Thần? Nếu không làm sao yếu như vậy?
- Hình như hắn là người Thiên Ma Đảo, nghe đồn Địa Ngục Sát Thần cũng tiến vào Thiên Ma Đảo, chuyện này có thể là thật. Hơn nữa không ai có thể bắt chước được sát đặc biệt kia của hắn.
Vô số người bên ngoài đang chú ý Lục Ly, thấy Lục Ly dễ dàng bị Mộc tiểu thư vây khốn, ước chừng qua hơn nửa nén hương vẫn không phá vỡ được, mọi người khó tránh khỏi tâm sinh nghi ngờ.
Trong huyền không thạch đài đều có thần văn, sau khi võ giả đi vào sẽ mở vòng bảo hộ ra, người bên ngoài không cách nào dùng thần niệm tra xét, cho nên lúc nàu Phủ Ma cũng không biết Lục Ly đang làm cái gì.
Một nén nhang sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Được rồi, chủ nhân đã bố trí xong, muốn mở ra không?
- Không cần, chờ mệnh lệnh của ta!
Lục Ly dặn dò một tiếng, truyền âm với Mộc tiểu thư nói:
- Được rồi, Mộc tiểu thư!
- Phanh!
Lục Ly dùng sức chấn động cánh tay chấn mở Đằng Điều, thân thể hắn bay đi, giả vờ muốn đánh một quyền lên đầu Mộc tiểu thư, Mộc tiểu thư hung hăng trừng mắt nhìn Lục Ly một cái, nhưng không có lui về phía sau.
Nắm tay Lục Ly ngừng lại ở trước mặt Mộc tiểu thư, quyền phong thổi tóc Mộc tiểu thư dựng ngược lên, Mộc tiểu thư trầm giọng hét lớn:
- Ta nhận thua!
- Xôn xao !
Bên ngoài lại vang lên một tiếng ồ, vừa rồi Lục Ly còn bị trói buộc, thoáng cái đã vọt ra. Hình như Mộc tiểu thư phản ứng hơi chậm, hơn nữa không tránh không né, dứt khoát nhận thua như thế.
- Ong!
Thần Văn lấp lánh, truyền tống Mộc tiểu thư ra ngoài, Lục Ly đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt nhìn lên núi cao, phát hiện vô số người đang chỉ trỏ hắn, thỉnh thoảng người trên Thiên Tài Bảng đang khai chiến ở bên kia cũng liếc mắt nhìn hắn.
- Ta phải thắng liên tiếp, phải nhanh chóng giành được một trăm điểm, tiến vào đấu bán kết!
Lục Ly âm thầm suy nghĩ, hắn lấy Thần Sơn ra, bắt đầu lặng yên phóng thích Hư Không Trùng. Hắn vừa mới phóng thích mấy trăm con Hư Không Trùng, một tên võ giả từ trên núi cao bay vụt xuống, người khiêu chiến tiếp theo đã tới.
- Nhị Kiếp đỉnh phong?
Lục Ly hơi cảm ứng một chút, nội tâm thở phào nhẹ nhõm, hiện tại hắn tiếp tục thắng mà nói, sẽ nhận được hai điểm tích luỹ, nếu gặp mấy chục võ giả Nhị Kiếp, sẽ có thể lập tức tiến vào đấu bán kết.
Sắc mặt người nọ có chút khó coi, âm thầm kêu xui xẻo, vừa rồi Lục Ly chiến thắng một vị cường giả Tam Kiếp, hơn nữa còn là cường giả trên Thiên Tài Bảng.
Đối phó Nhị Kiếp đỉnh phong, Lục Ly không cần vận dụng Phong Thần Đạo Tràng, hắn trực tiếp bay qua. Người nọ lấy ra binh khí muốn phóng thích công kích, nhưng tốc độ Lục Ly quá nhanh, hắn không kịp công kích, đã bị Lục Ly dùng một quyền đánh bay.
- Oanh!
Người nọ bị đánh lên phía trên vòng bảo hộ, phun ra một ngụm máu tươi, hắn bò dậy chắp tay với Lục Ly nói:
- Đa tạ hạ thủ lưu tình, ta nhận thua!
Rất nhanh người này bị truyền tống ra ngoài, Lục Ly nhìn lướt qua, phát hiện có người đang khống chế thần văn, là mấy trưởng lão trấn thủ nơi này đang âm thầm khống chế, người kia không phải tự động truyền tống ra ngoài.
Một lát sau, lại có người tới, lần này vẫn là Nhị Kiếp, người kia bay lên có chút khẩn trương, cảm giác trên trán hơi đổ mồ hôi.
Sau khi hắn đi lên, cũng không có chuẩn bị khai chiến, mà chỉ sốt sắng nhìn chằm chằm Lục Ly. Lục Ly híp mắt nhìn hắn, đợi một lát thấy hắn vẫn không có động thủ, thân hình Lục Ly chợt lóe lên, không có vận chuyển Tiêu Dao Bộ, cứ như vậy bước nhanh mà qua.
- Ta nhận thua, ta nhận thua!
Không ngờ người nọ sợ tới mức chân run lên, hoảng sợ lui về phía sau kêu to. Lục Ly dừng bước lại không biết nói gì, hắn dọa người như vậy sao? Vừa rồi hắn không có chém giết đối thủ hoặc là đánh đến tàn phế.