Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tào tiểu thư lại rống to lên:
- Nhận thua? Không giết chết ngươi, ta thề không bỏ qua!
Tào tiểu thư cuồng bạo vọt tới, không ngừng bắn ra ám tiễn, vung vẩy chủy thủ, lại một lần nữa áp sát Lục Ly, từ bề ngoài nhìn vào giống như đã điên rồi…
- Ngao !
Đột nhiên dưới thạch đài vang lên một tiếng hổ gầm, tiếp theo một đạo hắc ảnh bắn ra dưới chân Lục Ly. Nếu không có Huyết Linh Nhi nhắc nhở, khẳng định Lục Ly sẽ dùng một quyền đánh bay Tào tiểu thư giống như lúc trước, sau đó hư ảnh có thể thừa cơ mà lên.
Nhưng giờ phút này hắn không có công kích Tào tiểu thư, mà thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh phóng sang trái, bóng đen dưới nền đất kia cũng vồ hụt.
- Hả?
Tào tiểu thư thấy Lục Ly rút lui, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, bộ dạng này của nàng nào có chút giống người điên? Nàng không hiểu, rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề?
Hắc ảnh lao tới thật sự là một đạo tàn hồn, dường như là tàn hồn một con hung thú cường đại, một cỗ khí tức hung lệ tràn ngập khắp nơi, khiến Lục Ly rút lui cũng cảm giác thấy có chút áp lực.
- Giết!
Nếu đánh lén không thành, vậy chỉ có thể cường công, tàn hồn lập tức tiến vào trong cơ thể Tào tiểu thư, Tào tiểu thư nhanh chóng bay về phía Lục Ly.
- Ha ha!
Lục Ly cười lạnh hai tiếng, hắn ra lệnh một tiếng, mấy trăm con Hư Không Trùng đột nhiên từ dưới đất lao tới, dũng mãnh chui vào trong cơ thể Tào tiểu thư. Còn hắn thì nhanh chóng rút lui, vòng quanh thạch đài một vòng.
- Hả?
Sắc mặt Tào tiểu thư khẽ biến, Hư Không Trùng tiến vào nàng trong cơ thể, làm sao nàng có thể không quan tâm? Nàng ngừng lại, lấy trường bào ra che thân thể mình lại, sau đó nuốt hai viên đan dược chữa thương, lúc này mới nhìn Lục Ly truyền âm nói:
- Bảo sâu của ngươi lui ra ngoài, ta nhận thua!
Lục Ly không dao động, truyền âm lại:
- Ngươi nhận thua trước đi, nhận thua, tự nhiên ta sẽ đẻ sâu rời khỏi thân thể của ngươi!
Lời Tào tiểu thư nói, Lục Ly một câu cũng không dám tin, trừ phi nàng nhận thua ở trước mặt mọi người, sau đó rời khỏi sàn thi đấu.
Quả nhiên con cháu đại tộc ẩn thế khác với phàm nhân, vừa rồi kỹ thuật diễn xuất thật sự quá tốt, một vị tiểu thư bộ ngực bị san bằng vậy mà không thèm để ý, không ngừng diễn kịch muốn một chiêu chém giết hắn.
May mắn có Huyết Linh Nhi nhắc nhở, nếu không Lục Ly cũng không biết mình bị tàn hồn con mãnh thú kia đánh lén sẽ có hậu quả gì? Khí tức tàn hồn con hung thú này quá khủng bố, vị tiểu thư này quá biết ẩn nhẫn rồi, một mực không thả ra, chỉ vì muốn cho hắn một đòn trí mạng.
Sắc mặt Tào tiểu thư hơi biến đổi, giống như đang chần chờ, ánh mắt nàng lộ ra một tia tàn khốc, vậy mà không có đầu hàng, hơn nữa còn lấy ra một viên đan dược nuốt vào.
Một lát sau, khí tức trên người Tào tiểu thư tăng lên với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, nàng lạnh giọng nói:
- Nếu ngươi không biết tốt xấu như thế, vậy thì để ngươi hoàn toàn biến mất ở cái thế giới này.
Ánh mắt Tào tiểu thư lạnh lùng như dã thú, hoàn toàn không giống như một tiểu thư nũng nịu, mà giống như một cỗ máy chiến tranh.
Lúc trước Lục Ly còn cảm thấy tiểu thư đại tộc ẩn thế cũng chỉ đến như thế, hiện tại mới phát hiện mình đã coi thường nàng. Thời điểm chiến đấu, Tào tiểu thư căn bản không có coi nàng là một cô gái, mà hóa thân thành một cỗ máy chiến tranh, hơn nữa một khi khai chiến nàng sẽ không nghĩ làm như thế nào chiến thắng đối phương, mà là nghĩ làm như thế nào đánh chết đối phương.
- Hưu!
Tào tiểu thư điên cuồng bay về phía Lục Ly, vậy mà tốc độ nhanh hơn mấy lần so với vừa nãy, rõ ràng nàng đã nuốt vào đan dược nào đó, khiến nhục thân tăng cường trong thời gian ngắn, nhục thân tăng lên tự nhiên tốc độ sẽ tăng lên.
- Long dực, hiện!
Quần áo sau lưng Lục Ly vỡ vụn, lần đầu tiên vận dụng Huyết Mạch Thần Kỹ, long dực của hắn vừa ra, tốc độ lập tức tăng lên vô số lần, hắn hạ lệnh cho Hư Không Trùng bắt đầu cắn nuốt thân thể Tào tiểu thư.
- A !
Trong lúc chạy nhanh đột nhiên Tào tiểu thư ngừng lại, sắc mặt lộ ra một tia thống khổ, thân thể đều đang rung động.
Lục Ly cảm ứng Hư Không Trùng một chút, trên mặt lộ ra vẻ trào phúng nói:
- Tiểu thư đừng diễn kịch nữa, hiện tại thân thể ngươi vô cùng mạnh mẽ, sâu của ta cũng không gặm được, ngươi diễn kịch rất tốt, đáng tiếc ta có thể nhận được tất cả tình huống. Ta chỉ tò mò, đan dược này của ngươi có thể chống đỡ bao lâu? Chờ dược lực hao hết, ngươi còn có thể ngăn cản được sâu của ta hay không?
Chuyện đến hiện tại, vậy mà Tào tiểu thư vẫn còn diễn kịch được, việc này làm cho Lục Ly không thể không cảm khái.
Nếu là người thường đã sớm bị Tào tiểu thư diễn kịch lừa rồi, ngay từ đầu hắn đã bị lừa. Nếu là võ giả bình thường, sợ là mười người đều chết ở trên tay Tào tiểu thư.
Ánh mắt Tào tiểu thư lộ ra vẻ tức giận, nàng khẽ kêu lên:
- Ngươi không phải Địa Ngục Sát Thần uy danh hiển hách sao, ngươi chỉ biết chạy trốn thôi à? Nếu ngươi là một nam nhân thì chiến một trận với ta. Hoặc là ngươi mở thần lực ra, ngươi có tin bổn tiểu thư dùng một chiêu liền hạ gục ngươi hay không?
- Đừng dùng loại tiểu xảo này, không có ý nghĩa!
Thân hình Lục Ly chớp động, kéo dãn khoảng cách hai người ra, cái huyền không thạch đài này có đường kính hơn ngàn trượng, chỉ cần Lục Ly cẩn thận một chút, Tào tiểu thư sẽ vô pháp gần người.
Hắn lạnh giọng nói:
- Vị tiểu thư này, đời ta đã trải qua mấy vạn trận chiến, thấy vô số âm mưu quỷ kế, phép khích tướng này của ngươi quá thấp, chúng ta đừng sỉ nhục chỉ số thông minh của nhau nữa, ngươi không thắng được ta đâu!
- Được rồi, ta nhận thua!
Lần này Tào tiểu thư vô cùng quả quyết quát lớn một tiếng, nàng hét lớn trước mặt mọi người đại biểu thật sự bại, lập tức bị truyền tống ra ngoài.
Lục Ly cũng bảo Hư Không Trùng chui xuống dưới nền đất, trước khi nàng đi còn oán độc liếc mắt nhìn Lục Ly một cái nói:
- Địa Ngục Sát Thần, ta nhớ kỹ nhục nhã ngày hôm nay, ta sẽ trở về bế quan, chờ ta xuất quan nhất định trảm ngươi dưới kiếm, để báo mối thù hôm nay.