Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Các trưởng lão Trùng Dương Điện đã bắt đầu hỏi thăm thân phận của người này, mưu đồ bí mật trả thù.
Hỗn Độn Đảo không thể động võ, nhưng đánh lôi đài xong vẫn phải trở về? Nếu ngồi truyền tống trận trở về, vậy bọn họ dám nửa đường chặn giết.
Thần tử chính là điện chủ tương lai của bọn họ, tuy rằng giết thần tử bọn họ không sai quy tắc, nhưng đã đánh mặt Trùng Dương Điện, nếu bọn họ không làm cái gì, sẽ bị người trong thiên hạ cười nhạo.
- Chiến lực người này rất mạnh!
Hai mắt Lục Ly híp lại, hắn nhìn ra một ít vấn đề. Thoạt nhìn một kích này nhẹ nhàng, tốc độ rất chậm. Nhưng thật ra vô cùng nhanh, nếu không tên Nhị Kiếp đỉnh phong kia không có khả năng ngay cả tránh né cũng không có, nháy mắt bị đánh chết.
- Thời gian pháp tắc?
Lục Ly trầm tư, hắn cũng tìm hiểu được một cái thời gian chân ý, thế nhưng không cách nào dùng để công kích. Đương nhiên, hắn không đối đầu với thanh niên mặc hắc y này, cho nên cũng không cách nào xác định rốt cuộc người này có dùng thời gian pháp tắc hay không.
- Hưu!
Lúc Lục Ly trầm tư, đột nhiên đối thủ đứng đối diện hắn động, vọt tới như một con u hồ, vậy mà muốn đánh lén hắn.
Một tên võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, Lục Ly giả vờ không phát hiện, chờ hắn lại đây mới tùy ý đánh ra một cái tát, trực tiếp đánh bay người này.
- Phanh!
Lực lượng Lục Ly quá lớn, người này lập tức bị vỗ vào phía trên màn hào quang, còn quay cuồng trên mặt đất vài vòng. Hắn kinh sợ bò lên nhìn Lục Ly, lại phát hiện Lục Ly căn bản không có nhìn hắn, mà vẫn đang nhìn thanh niên mặc hắc y kia.
- Ta nhận thua!
Người này biết mình không phải một cấp bậc với Lục Ly, tiếp tục chiến đấu nữa cũng chỉ có tự rước lấy nhục, nên đành lớn tiếng hét lên.
Thanh niên mặc hắc y lại nghênh đón một đối thủ mới, là một tên võ giả Nhị Kiếp, thế nhưng người vừa lên đã lập tức trầm quát:
- Ta nhận thua, nhận thua!
Đã liên tục chết hai người, người này không phải kẻ ngu, đối phương ngay cả thần tử Trùng Dương Điện cũng dám giết, giết hắn so với giết heo chó có gì khác nhau.
- Ta nhận thua!
- Nhận thua!
Liên tục có mấy tên võ giả đi lên đều nhận thua. Bên Lục Ly cũng không khác biệt lắm, đám người Vân Khai Nguyệt Đường Ninh đều như vậy, qua nhiều trận chiến, thực lực mấy người này không cần phải nghi ngờ, khai chiến với bọn họ sẽ chỉ là tự rước lấy nhục.
Cô gái nghi là đệ nhất Thiên Tài Bảng “Doãn Thanh Ti” cũng thắng liên tục, người đi lên hoặc là bị nàng nhẹ nhàng phẩy tay áo một cái chấn thương, hoặc là tự mình nhận thua. Chiến lực của nàng và thanh niên mặc hắc y giống nhau, sâu không lường được, Lục Ly nhận định nàng là cường giả cùng một cấp bậc với Vân Khai Nguyệt.
Hai nén hương sau, Vân Khai Nguyệt là người đầu tiên thăng cấp bách cường. Hắn phi thân xuống, vững vàng đứng ở trên đỉnh núi, vô số người lập tức tới chúc mừng, hắn cũng chỉ hơi gật đầu, vinh nhục không kinh.
Rất nhanh không ngừng có người thăng cấp, Mộng Vân Đường Ninh cùng với mười người tốp đầu Thiên Tài Bảng, đều một đường thắng liên tiếp, chưa từng thất bại một lần nào.
Gần nửa canh giờ sau, Y tiểu thư Cam Lâm Lục Ly và cả Phùng Nhất Mã nữa đều thăng cấp bách cường. Tần Chiến, Quỳnh tiểu thư cũng lục tục thăng cấp, Mộc tiểu thư bị Lục Ly đánh bại một trận, giờ phút này mới chỉ tích được hơn sáu mươi điểm tích luỹ, không biết cuối cùng có hy vọng thăng cấp bách cường hay không.
- Không tồi!
Lúc Lục Ly bốn người phi thân xuống, Phủ Ma rất hài lòng gật đầu nói:
- Không làm mất mặt Thiên Ma Đảo chúng ta, sau khi trở về ta sẽ báo công với Đại Ma Vương giúp các ngươi.
Bốn người Lục Ly dồn dập cảm ơn, sắc mặt Phủ Ma hơi ngưng lại, thấp giọng dặn dò:
- Tiến vào bách cường chỉ là mới bắt đầu, nói vậy các ngươi cũng thấy được lần Thiên Tài Chiến này có rất nhiều yêu nghiệt, các trận chiến sau này sẽ càng thêm vất vả. Hy vọng các ngươi giới kiêu giới táo, tất cả đều tiến vào ba mươi vị trí đầu, như vậy ta và Đại Ma Vương mới hãnh diện.
- Ba mươi vị trí đầu?
Hai mắt Lục Ly híp lại, hắn không quan tâm có thể tiến vào ba mươi vị trí đầu hay không, hắn chỉ cần đánh chết Vân Khai Nguyệt. Nếu vừa tiến vào vòng đấu bán kết đã gặp phải Vân Khai Nguyệt, sau khi giết hắn Lục Ly sẽ không để ý các trận luận võ phía sau.
Hắn chỉ để ý có thể giết chết Vân Khai Nguyệt hay không, cùng với sau khi đánh chết Vân Khai Nguyệt làm sao an toàn trở lại Thiên Ma Đảo.
...
Xếp hạng trên Thiên Tài Bảng vẫn rất chuẩn, ít nhất chiến lực ba mươi vị trí đầu đều không tồi, sau khi đám người Lục Ly thăng cấp, về sau có người lục tục thăng cấp, ba mươi người xếp hạng đầu Thiên Tài Bảng thăng cấp nhanh nhất.
Thế nhưng, không có quá nhiều người chú ý những người đó, đại đa số ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người hai người. Một là thanh niên mặc hắc y giết chết hai người kia, người còn lại chính là cô gái nghi là đệ nhất Thiên Tài Bảng, Doãn Thanh Ti.
Sau khi Vân Khai Nguyệt thăng cấp, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi cô gái che mặt kia, coi như bên cạnh có người nói chuyện với hắn, hắn cũng không dời ánh mắt đi.
Có thể khiến Vân Khai Nguyệt coi trọng như thế, chỉ có hai cách giải thích, hoặc là Vân Khai Nguyệt thích cô gái này, hoặc là cô gái này chính là Doãn Thanh Ti xếp hạng trên hắn.
Khả năng thích cô gái này không lớn, bởi vì Vân Khai Nguyệt chính là võ si có tiếng, mấy năm nay chưa từng nghe nói hắn có quan hệ yêu đương với vị tiểu thư nào.
Bảy tám năm trước hắn đã vượt qua Đệ Tam Thiên Kiếp, nếu là công tử tiểu thư khác, sợ là đã sớm buông lỏng, cẩn thận hưởng thụ thanh xuân rồi, nhưng hắn vẫn ở trong Thánh Nguyên Tháp, chưa từng ra ngoài một bước.
Có một tin tức ngầm, nói Vân Khai Nguyệt là do tiểu thiếp Vân Xuy Tuyết sinh ra, từ nhỏ không được yêu thích, mẫu thân cũng thường xuyên bị bắt nạt. Từ nhỏ Vân Khai Nguyệt đã thề, nhất định phải tu luyện đến mức mạnh hơn Vân Xuy Tuyết, sau đó hắn muốn Vân Xuy Tuyết quỳ gối trước mặt mẫu thân hắn nhận sai…
Không biết tin tức này là thật hay giả, nhưng cái danh võ si của Vân Khai Nguyệt rất có khả năng là sự thật.