Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhân thể vốn là một đại trận tự nhiên, khắc họa thêm một ít thần văn vốn là để đại trận càng thêm cường đại, càng thêm huyền diệu lợi hại.
Huyết Linh Nhi đang phá giải thần văn, bản thân Lục Ly ngược lại không vội, kiên nhẫn lĩnh hội Cổ Kinh. Quá trình ngưng tạo thần đan mới vô cùng then chốt, không thể xảy ra nửa điểm sai lầm, bằng không vạn nhất ngưng tạo ra một thần đan có thiếu hụt, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này.
- Được rồi, chủ nhân!
Ba ngày sau, tiếng Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, mấy năm nay Huyết Linh Nhi một mực nghiên cứu thần văn, lĩnh hội đối với thần văn tiến bộ cực nhanh, chút thần văn cỏn con này tự nhiên không làm khó được nó.
- Được!
Đợi Huyết Linh Nhi truyền thâu cảm ngộ về thần văn cho Lục Ly xong, Lục Ly tiêu hóa một phen, trong lòng có chút manh mối. Chẳng qua hắn vẫn không có lập tức ngưng tạo, mà lần nữa bế quan lĩnh hội Cổ Kinh.
Năm ngày, mười ngày, mười ba ngày!
Lục Ly rốt cục xuất quan, trên mặt hiện đầy vẻ kích động. Hắn đã tham ngộ xong toàn bộ Cổ Kinh, trong lòng có bảy tám phần nắm chắc ngưng tạo thành công.
Hắn đi ra thành bảo, dặn dò hộ vệ và thị nữ bên ngoài, nói không cho phép bất kỳ người nào đi vào. Ngưng tạo thần đan vô cùng quan trọng, tuyệt đối không thể bị người quấy rầy, bằng không rất dễ xảy ra đại sự.
Lục Ly tắm rửa một phen, ngã xuống giường liền ngủ, thân thể hắn còn tương đối suy nhược, cần đi ngủ để thể xác tinh thần được buông lỏng, đạt tới trạng thái toàn thịnh.
Ngủ một giấc nguyên ngày, Lục Ly mơ mấy giấc, trong mơ gặp rất nhiều người, thấy mình bị Phượng Hậu truy sát, thấy mình đi Tam trọng thiên, còn mơ thấy mình về lại Thần Giới.
Sau khi tỉnh lại, hắn điều chỉnh tâm tình một phen rồi chính thức bắt tay ngưng tạo thần đan. Vì thần đan, hắn chuẩn bị không ít thần tài, chẳng qua thần tài then chốt nhất vẫn là Xích Huyết Lan hắn được đến trong Tiên Cung.
Đầu tiên hắn nuốt một viên đan dược, đây là đan dược ngưng thần tĩnh tâm, để cho bản thân trầm tĩnh lại, sau đó bắt đầu tu luyện thần lực. Hắn nuốt một ít Thần dịch, trong kinh mạch lập tức toát ra vô số thần lực, hắn vận chuyển thần lực tới gần thần đan, bồi bổ cho phần máu thịt xung quanh.
Thần đan bị hắn chấn nát, máu thịt nơi đó tự nhiên cũng bị thương tổn, tuy thương thế trên người đều đã khôi phục, nhưng nơi thần đan khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một ít bệnh tích. Ngoài ra hắn còn nuốt một loại linh thảo khác, vận chuyển dược lực đến chỗ thần đan, ôn dưỡng máu thịt nơi đó.
Qua nguyên ba ngày, Lục Ly cảm thấy đã đủ bèn lấy ra Xích Huyết Lan. Đây là một đóa hoa lan, lại giống như một con bướm màu đỏ lửa, khi Lục Ly rút tay ra, hoa lan kia còn định giương cánh bay đi.
Bàn tay Lục Ly vồ tới, nắm lấy Xích Huyết Lan, sau đó vận chuyển thần lực ra, từ từ luyện hóa từng chút một. Thần thực hắn tu luyện ra được trong thân thể chưa nhiều, không thể không nuốt một ít thần dịch để ngưng tụ thần lực.
Tùy theo Xích Huyết Lan dần bị luyện hóa, từng đạo năng lượng màu đỏ ngòm tiến vào trong thân thể Lục Ly. Tinh thần hắn căng như dây đàn. Bởi vì chỉ có một gốc Xích Huyết Lan, đây là thần dược ngưng tạo thần đan tốt nhất, nếu lần này thất bại, hắn thật sự không biết phải đi đâu để tìm kiếm Xích Huyết Lan.
Hắn ngưng thần tĩnh khí, vận chuyển năng lượng luyện hóa từ Xích Huyết Lan tiến vào trong thần đan, sau đó bắt đầu ngưng tụ theo hình dạng thần đan. Trước kia lúc hắn thành thần đã ngưng tụ qua thần đan một lần, bởi thế tính là có kinh nghiệm, sẽ không phạm phải sai lầm chí mạng.
Tinh thần hắn khẩn trương cực độ, cẩn thận ngưng tụ từng chút một, trên trán và sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh. Ngưng tạo đến một nửa, Lục Ly đột nhiên phát hiện vấn đề, năng lượng Xích Huyết Lan còn thừa rất nhiều, cứ theo tiến độ này, ngưng tạo thần đan thành công mới chỉ dùng gần hết một nửa năng lượng Xích Huyết Lan.
- Làm sao bây giờ?
Xích Huyết Lan vô cùng trân quý, đã luyện hóa liền có thừa cũng vô dụng, nếu cứ theo tiến độ hiện tại, đoán chừng sẽ lãng phí rất nhiều năng lượng Xích Huyết Lan.
Vấn đề là hắn có thể làm thế nào? Chẳng lẽ đi ngưng tạo hai nơi thần đan?
- Liệu có thể ngưng tạo thần đan càng lớn không?
Trong lòng Lục Ly khẽ động, ngưng tạo hai thần đan thì không được, nhưng có thể thần đan càng lớn chút, bình thường hắn tu luyện chẳng phải cũng để thần đan không ngừng biến lớn ư?
- Thử xem!
Lục Ly cắn răng, quyết định thử đánh cược một lần, nếu có thể ngưng tạo thành công thần đan càng lớn, có lẽ sẽ giúp hắn giảm bớt rất nhiều năm tu luyện thần lực. Thần đan biến lớn, thần lực tồn trữ cũng sẽ nhiều lên, đến lúc đó nói không chừng một khi thúc giục Thần Thiết, uy lực sẽ càng lớn...
Trước đây thời gian hắn tu luyện tương đối ngắn, bởi thế thần đan không lớn, thần lực chứa đựng bên trong không nhiều. Mỗi lần thúc giục Thần Thiết, đều sẽ rút sạch gần như toàn bộ thần lực trong thần đan, lại cảm thấy uy năng Thần Thiết chưa đạt tới trình độ lớn nhất. Nếu thần lực hắn có thể nhiều thêm một chút, không chừng uy năng Thần Thiết cũng sẽ đề thăng.
Đương nhiên, Lục Ly ngưng tạo thần đan như vậy sẽ có chút nguy hiểm, vạn nhất thần đan ngưng tạo ra không tương xứng với thân thể, khi ấy hắn tu luyện nhất định sẽ có ảnh hưởng. Thậm chí xuất hiện tình trạng thần lực nhiễu loạn, bạo thể mà chết.
Lúc này Lục Ly đã không có thời gian suy nghĩ nhiều, tính cách con người hắn xưa giờ là vậy, lôi lệ phong hành, chuyện đã quyết định rồi thì trước cứ làm lại nói. Nếu thật xảy ra chuyện, cùng lắm thì lần nữa chấn vỡ thần đan, đi tìm Xích Huyết Lan tiếp tục ngưng tạo.
Nửa canh giờ, một canh giờ, ba canh giờ!
Lục Ly đột nhiên biến sắc, trong lòng kinh hô:
- Không hay, xảy ra vấn đề, thần đan ngưng tạo quá lớn, không phù hợp với thân thể, năng lượng Xích Huyết Lan đang rất không ổn định.
Lúc này thần đan vẫn chưa hoàn toàn thành hình, còn đang trong hình thái năng lượng Xích Huyết Lan. Giờ thân thể xuất hiện phản phệ, năng lượng Xích Huyết Lan rất bất ổn. Nếu hoàn toàn nhiễu loạn, Lục Ly không chỉ ngưng tạo thất bại, còn có thể phát nổ trong thân thể, trọng thương, thậm chí tử vong.