Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2932 - Chương 2919: Xử Lý Lục Ly

Bất Diệt Long Đế Chương 2919: Xử lý Lục Ly

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên ngoài có mấy ngàn người, vừa thấy Lục Ly xuất trường, mắt lập tức sáng rực lên, nhưng sau khi thấy đối thủ hắn là Điền Chân, không mấy người xem trọng Lục Ly nữa. Chiến lực Điền Chân thế nào, bọn hắn quá quen thuộc, cảnh giới Tam Kiếp trở xuống, phòng ngự gần như vô địch, trước mắt còn chưa thấy ai phá được phòng ngự của hắn.

Ngoài mặt Lục Ly lại chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp, chiến lực tổng hợp không sai, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, hẳn là không phá nổi phòng ngự của Điền Chân.

Hai người Lục Ly chắp tay hành lễ sau đó lập tức khai chiến, dù sao hai người cũng không dễ dàng quyết ra thắng bại, người bên ngoài có đủ nhiều thời gian để đặt cược.

Chỉ cần không phân ra thắng bại, không có dấu hiệu bị thua rõ ràng, nhà cái vẫn sẽ tiếp nhận đặt cược. Như thế cũng có đủ thời gian cho khách cược quan sát chiến lực song phương, chỉ là không đến thời khắc sau cùng, song phương đều sẽ không tung ra sát chiêu, bất kỳ ngoài ý nào cũng có thể diễn ra.

Tỉ lệ đặt cược của Lục Ly là một bồi hai, tỉ lệ đặt cược của Điền Chân là hai bồi một, nhưng không ngoài Nhị gia dự liệu, về cơ bản khách cược đều đặt cửa Điền Chân. Chiến tích Điền Chân thế nào, tất cả mọi người tại trường đều hiểu rất rõ, thắng nhiều bại ít, Lục Ly hẳn không phá nổi phòng ngự của hắn.

Ông!

Điền Chân phóng thích chân ý phòng ngự, một quang tráo màu vàng đất bao phủ thân mình, chỉ thấy được một quang ảnh màu vàng.

Sau khi phóng thích chân ý, Điền Chân lại không nhúc nhích, cứ thế đứng giữa Quyết Đấu Trường, trong tay cầm một chiếc Kim Cương Xử, quang tráo lấp lánh, thoạt nhìn như một tôn Phật Đà.

Hây!

Lục Ly chân đạp Tiêu Dao Bộ, tung người bay vụt lên, song quyền cuốn theo tiếng xé gió bất thần nện tới đầu Điền Chân. Điền Chân không di động, mặc cho Lục Ly tấn công, tay vung mạnh Kim Cương Xử quét tới hai chân Lục Ly.

Oanh!

Một tiếng trầm muộn vang lên, quang tráo màu vàng đất thoáng ba động, quyền Lục Ly như nện xuống nước, lõm vào trong quang tráo mấy tấc, lại không cách nào tiến thêm.

Ầm!

Điền Chân vung Kim Cương Xử quét tới, hai chân Lục Ly tê rần, cả người bị quét bay. Lực đạo không lớn, lại cảm giác như có từng sợi tơ cuốn tới, một tia năng lượng kỳ dị tràn vào trong kinh mạch.

- Ách!

Lực lượng không quá lớn, không tạo nên thương tổn đáng kể, chỉ là lực lượng này lại như độc tố xâm nhập vào trong kinh mạch, bắt đầu ăn mòn thần lực.

Những lực lượng này rất ôn hòa, tiềm phục rất sâu, hòa lẫn với thần lực. Nếu không phải Nhị gia phái người báo trước, hắn liền sẽ không để ý. Người bình thường khai chiến với Điền Chân, đoán chừng cũng sẽ không quá để tâm tình hình trong thân thể, cứ thế một mực tấn công mãnh liệt, cuối cùng đợi khi thần lực bị hủ thực hơn phân nửa mới giật mình hồi thần, khi ấy thì đã vô lực cứu vãn.

Hây!

Lục Ly không quản thần lực bị ăn mòn, tung người bay vụt lên, tiếp tục mãnh công Điền Chân, nắm đấm hắn không ngừng nện lên thân Điền Chân. Lại không thể cho mang đến bất kỳ chút thương tích nào, ngược lại còn liên tục bị Kim Cương Xử trong tay Điền Chân đánh văng.

Thấy cảnh này, số đông đặt cược lần nữa đặt cửa Điền Chân thắng, trước đây đối thủ nào của Điền Chân mà mãnh công như vậy, sau cùng đều chuốc lấy thất bại thê thảm.

- Huyết Linh Nhi, ngươi đi bố trí Thần Văn đạo trường, cái loại nhìn qua rất huyễn lệ, uy thế kinh thiên, lại không có uy lực quá lớn ấy...

Lục Ly câu thông với Huyết Linh Nhi, Nhị gia dặn nhất định phải thắng thật mãn nhãn, Điền Chân lại là người của Nhị gia, bởi thế trận này hắn thắng chắc, giờ chỉ phải xem thắng thế nào mới thật mãn nhãn. Phải khiến khách cược bên ngoài tin tưởng, hắn thắng là nhờ chiến lực cường hoành, không thể để khách cược bên ngoài nhìn ra vấn đề.

- Cái này thì đơn giản!

Huyết Linh Nhi nghiên cứu về Thần Văn rất nhiều năm, bố trí loại Thần Văn như thế là điều hết sức dễ dàng, nó lẻn ra từ trong người Lục Ly, chui xuống lòng đất.

Nếu là lúc bình thường, Huyết Linh Nhi đi ra từ trong người Lục Ly, người bên ngoài khó mà thấy được. Nhưng lần này Lục Ly cố ý để Huyết Linh Nhi hiển lộ, không cho Điền Chân nhìn thấy, lại để khách cược bên ngoài thấy được.

- Ồ...

Bên ngoài có người thoáng thấy Huyết Linh Nhi, biết là một loại Mị Linh, đáng tiếc thần thức không cách nào thăm dò tình hình dưới lòng đất, bởi thế Huyết Linh Nhi chui xuống, người bên ngoài không khỏi có chút ngập ngừng.

Ông!

Lục Ly lại thả ra một ít Hư Không Trùng, lần này không chui xuống đất, mà vô cùng rêu rao phóng thích ra. Thậm chí còn phóng thích Hư Không Trùng màu ám kim, bên trong quang tráo toàn là Hư Không Trùng, cảnh tượng nhìn rất dọa người.

Hư Không Trùng có thể biến thành hư thể, nhẹ nhàng đâm xuyên quang tráo phòng ngự, tiến vào trong người Điền Chân. Nương theo từng mảnh Hư Không Trùng tan biến, rất nhiều khách cược bên ngoài dần biến sắc.

Nhiều côn trùng như vậy tiến vào trong người Điền Chân, dù một con côn trùng chỉ gặm một cái, nhục thân Điền Chân cũng sẽ bị gặm sạch. Điền Chân mà bại, bọn hắn liền thua.

Ong ong!

Trong quang báo đột nhiên tràn ngập sương trắng nhàn nhạt, ánh lửa chớp hiện, ẩn ẩn có Lôi Long lao vút bên trong, rồi thì từng con Chân Long màu vàng chui ra từ dưới lòng đất, khung cảnh vô cùng tráng quan.

Thần Văn đạo trường do Huyết Linh Nhi bố trí được khởi động, Thần Văn đạo trường này thật ra là một huyễn trận, nhìn có vẻ dọa người, thực tế lại bất kỳ sức sát thương nào. Chỉ là thần thức người bên ngoài không thể thăm dò trong đây, bởi thế nhìn rất đáng sợ, tưởng là một loại sát chiêu vô cùng lợi hại.

Thân ảnh Lục Ly chớp hiện, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng quát lớn, tuy ngẫu nhiên Lục Ly lại bị đánh bay, nhưng có thể thấy thần sắc hắn rất tự tin, tựa hồ tất thắng.

Bởi vì bên trong có sương trắng, thế nên đám đông khó mà thấy rõ bộ dạng Điền Chân, lâu lâu lại nghe được tiếng Điền Chân rên rỉ, xen lẫn với đó là tiếng kêu thảm thiết.

Từng chút từng chút, màn kịch Lục Ly và Điền Chân chung tay diễn xuất dần đi đến đoạn kết, thành công khiến người bên ngoài tin tưởng Lục Ly có được thủ đoạn vô cùng cường đại, Điền Chân bại không oan!

Ông!

Lại qua nửa canh giờ, tiếng Lục Ly quát khẽ vang lên:

- Điền Chân, nhận thua đi, nếu không ngươi tất chết không nghi ngờ!

Bình Luận (0)
Comment