Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 294 - Chương 293: Ý Tưởng Lớn Mật

Bất Diệt Long Đế Chương 293: Ý tưởng lớn mật

Tùy theo biết được càng nhiều, Lục Ly lại càng thêm kính sợ đối với cái thế giới này. Thế giới này quá mức hung hiểm, một bước đi nhầm liền có thể sẽ chết không chỗ chôn

Thiên Đà Tử nói Mãnh Tượng Tộc trời sinh thiếu một căn huyền, nói cách khác thì là tương đối ngốc, Thanh Loan Tộc lại nổi danh âm hiểm xảo trá. Nếu không cẩn thận bị lừa vào tròng, không chỉ mất đi Thăng Long thảo, có lẽ mạng hắn đều không giữ được.

Lại nói, văn tự trên tấm bia đá viết hắn là Thánh Chủ của hai tộc, việc này quá mức hoang đường, đến giờ Lục Ly vẫn khó mà tin tưởng cho được.

Hắn đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi nửa ngày sau mới nghĩ ra được một cách.

- Thiên Đà Tử!

Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử như u hồn hiện ra, Lục Ly không nhìn hắn, thấp giọng dò hỏi:

- Ngươi cảm thấy Thanh Loan Tộc đáng để ta tin tưởng không?

Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, không ngờ Lục Ly lại đột nhiên nhắc đến Thanh Loan Tộc

Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:

- Nhìn hành vi của bọn hắn lúc trước, hẳn là đáng để tín nhiệm, chí ít bọn hắn chắc là không có mưu đồ gì với chủ nhân.

Lục Ly không đáp, nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp:

- Có thể lấy được tài liệu càng chi tiết về Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc không?

- Cái này thì không thành vấn đề.

Thiên Đà Tử nói:

- Hai tộc kia rất nổi danh, trong rất nhiều cổ tịch đều có ghi chép, tuỳ ý đi mua sắm một ít cổ tịch là có thể tra được.

- Đi thôi!

Lục Ly khoát tay nói:

- Để Thất trưởng lão sưu tầm một phần tư liệu thật cặn kẽ, phải giữ bí mật, không thể để cho những người khác biết.

Thân hình Thiên Đà Tử lóe lên, lao vút xuống Long Tượng Sơn, Lục Ly lại đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi đến lúc trời tối mới quay trở lại trong thạch bảo.

Ngày hôm sau, Thất trưởng lão đích thân đưa tới một quyển cổ thư, Lục Ly lật xem qua, hiểu rõ được phần nào về Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc.

Dạ Tra không nói sai, năm đó hai tộc quả thực từng là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu, hùng bá mấy vực Trung Châu suốt mấy chục vạn năm.

Năm ngàn năm trước đột nhiên bị sáu đại gia tộc Trung Châu liên thủ vây công, hai tộc hủy diệt. Trong sách ghi chép toàn bộ đệ tử hai tộc đều đã chết, xem ra bên ngoài không biết hai tộc vẫn còn dư nghiệt trốn ở trong tiểu thế giới.

Suốt một ngày Lục Ly không có động tĩnh gì, đợi khi trời tối, hắn mới đột nhiên quát khẽ:

- Thiên Đà Tử!

Thiên Đà Tử cũng ở trong thạch bảo Long Tượng Sơn, thân hình hắn lóe lên hiện ra trước mặt. Lục Ly vung tay nói:

- Đi, mang ta đi Địa Long Đảo, vào trong tiểu thế giới kia, nhớ kỹ đừng cho bất luận kẻ nào thăm dò được hành tung của chúng ta.

- Đi tiểu thế giới?

Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, Lục Ly tự nhiên muốn đi tiểu thế giới làm gì? Song hắn không dám hỏi nhiều, khẽ gật đầu nói:

- Không thành vấn đề.

Một tay Thiên Đà Tử nắm lấy Lục Ly, nhân lúc bóng đêm hóa thành một đạo u hồn phóng vút ra ngoài đảo. Lộ tuyến hắn chọn rất vắng vẻ, cấm chế trên Huyết Sát Đảo về căn bản đều là do hắn chỉ điểm, đương nhiên sẽ không kinh động tới.

Yên ắng lẻn ra Huyết Sát Đảo, lại vô thanh vô tức lên Địa Long Đảo, trên đảo có thám báo nhưng làm sao có thể phát hiện ra được Thiên Đà Tử?

Hai người đi xuống núi lửa, tiến vào thông đạo mạch nước ngầm kia, Lục Ly không để Thiên Đà Tử đi vào, mà dặn hắn ở ngoài trấn thủ mạch nước ngầm, có bất kỳ tình huống nào liền lập tức bóp nát ngọc phù thông báo cho hắn biết.

Lục Ly một thân một mình đi xuống hồ trong lòng đất, sau đó đánh ra Huyền lực chạm vào cấm chế, lần nữa được truyền tống tới tiểu thế giới.

Vẫn là xuất hiện ở trong rừng rậm lần trước, chẳng quanh giờ đây xung quanh đã có người trấn giữ. Hai tên võ giả Thanh Loan Tộc đi ra, sau khi thấy là Lục Ly lập tức khuỵu gối quỳ xuống nói:

- Tham kiến Thánh Chủ.

Lục Ly khẽ gật đầu, vung tay hạ lệnh nói:

- Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi!

Một tên võ giả trung niên Thanh Loan Tộc dẫn theo Lục Ly đi gió thổi chớp giật phóng tới chỗ bộ lạc, tên võ giả còn lại thì trước một bước đi thông báo.

Hai tên Thanh Loan Tộc này đều là Mệnh Luân Cảnh, tốc độ rất nhanh, vẻn vẹn hơn nửa canh giờ Lục Ly đã có thể thấy được bộ lạc phía xa xa.

Người đầu tiên đi trước trở về bẩm báo, Dạ Tra lập tức mang theo bốn tên trưởng lão đi ra nghênh đón. Dạ Tiểu Tịch cũng ở trong đám kia, rất nhiều con dân hưng phấn và tò mò nhìn Lục Ly.

- Cung nghênh Thánh Chủ!

Đợi Lục Ly đi tới, Dạ Tra và mấy tên trưởng lão khom lưng hành lễ, con dân còn lại thì đều quỳ rạp xuống đất, trầm giọng hô lên:

- Cung nghênh Thánh Chủ.

Chỉ có Dạ Tiểu Tịch là chu miệng, tùy tiện khom lưng một cái, lầu bầu hô theo mọi người. Trên mặt Lục Ly không hề thấy ý cười mà chỉ lạnh lùng gật đầu nói:

- Đứng lên hết đi, Dạ tộc trưởng và mấy vị trưởng lão theo ta đi Nghị Sự Đường.

Vẻ mặt và thái độ Lục Ly như thế khiến mọi người có chút kinh ngạc, thần sắc Dạ Tiểu Tịch càng là khó chịu. Nếu Lục Ly là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, làm như thế không vấn đề, nhưng giờ hắn còn là Thần Hải Cảnh mà đã bắt đầu sĩ diện?

Đám người Dạ Tra lại là không có vẻ gì là bất mãn, vội vàng cung kính đi theo Lục Ly hướng thẳng tới Nghị Sự Đường, đi được nửa đường Dạ Tra nhẹ giọng hỏi:

- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì?

Lục Ly lại căn bản không để ý Dạ Tra, ngạo nghễ đi ở mặt trước. So với lần trước thì tựa như biến thành người khác, phách lối bá đạo rất nhiều.

Dạ Tra và bốn người liếc nhau, trong mắt đều hiện vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn không có quá nhiều bất mãn, cứ thế trầm mặc đi theo.

Tiến vào nghị Sự đường, Lục Ly không nói một lời ngồi lên chủ vị, hắn không lên tiếng, mấy người Dạ Tra đều không dám ngồi xuống, cung kính đứng đấy chờ Lục Ly mở miệng.

Trầm mặc, vẫn là trầm mặc!

Lục Ly ngạo nghễ uống lấy trà thị nữ dâng lên, cúi mặt khép mắt không nói nửa lời, khiến đám người Dạ Tra càng thêm nghi hoặc.

Mãi một nén hương sau, Lục Ly mới đưa mắt nhìn về phía Dạ Tra nói:

- Dạ tộc trưởng, ta gặp phải chút chuyện cần gấp Huyền Tinh! Ngươi có thể cho ta một ít linh tài, ta muốn cầm ra ngoài đổi Huyền Tinh.

Bình Luận (0)
Comment