Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 297 - Chương 297: Người Có Đại Khí Vận

Bất Diệt Long Đế Chương 297: Người có đại khí vận

Hắn đoán được sáu đại gia tộc rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức như thế. Hai mươi mốt Nhân Hoàng Cảnh bị sáu đại gia tộc nhẹ nhàng trấn áp, giết sạch chỉ trong một đêm? Như vậy sáu đại gia tộc kia rốt cục có bao nhiêu cường giả?

Thật sự không cách nào tưởng tượng!

Hiện tại Bắc Mạc đến cả một cường giả Nhân Hoàng đều không có, thế mà sáu đại gia tộc cộng lại chắc phải có ít nhất mấy chục Nhân Hoàng Cảnh. Mà hắn lại phải bằng sức mình, dẫn theo hai tộc trở về tổ địa, đối kháng mấy chục tên Nhân Hoàng Cảnh, mấy trăm tên Quân Hầu Cảnh, mấy vạn tên Bất Diệt Cảnh, mấy chục vạn tên Mệnh Luân Cảnh, mấy trăm vạn tên Hồn Đàm Cảnh...

- Mẹ nó chứ!

Lục Ly đột nhiên cảm thấy như mình vừa bị sập bẫy. Đây là chuyện người có thể làm được ư? Đừng nói hắn, dù có là cha hắn, Lục Nhân Hoàng cũng không làm được.

- Thánh Chủ không cần nghĩ quá nhiều.

Dạ Tra thấy sắc mặt Lục Ly như thế, lập tức mỉm cười nói:

- Nếu như Thiên Sách Thuật tính chuẩn, vậy ngươi nhất định có thể dẫn chúng ta trở về tổ địa. Còn nếu tính không chuẩn, vậy liền là ý trời, chúng ta sẽ không trách Thánh Chủ. Bởi thế ngươi cứ lấy tâm thái bình thường mà làm, không cần nghĩ nhiều làm gì.

Nghe Dạ Tra nói vậy, áp lực trên vai Lục Ly lập tức nhẹ đi nhiều. Không sai, hắn cố hết sức là được, nếu chuyện không thể làm, hắn cũng không cần châu chấu đá xe, chui đầu vào chỗ chết.

Hắn nghĩ nghĩ, lại vẫn chưa từ bỏ ý định nói:

- Vậy các ngươi có thể đưa ta đến biên giới Trung Châu không? Sau đó chính ta đi vào là được.

- Thế thì không vấn đề!

Dạ Tra phi thường khẳng định nói:

- Chỉ cần không vào Trung Châu, vậy liền không sao, đê điều một chút là được.

- Được rồi!

Cuối cùng cũng nghe được một tin tức tốt, Trung Châu tuy lớn, nhưng thế lực Lục gia cũng không phải nhỏ, chỉ cần hắn tìm được người Lục gia là có thể nhẹ nhàng đi về, sự tình sau đó liền dễ làm.

- Vậy được!

Sự tình đã nói xong, Lục Ly cảm thấy không cần thiết lưu lại, hắn nói:

- Các ngươi quay về xung kích Quân Hầu Cảnh đi, ta ra ngoài trước. Nếu đột phá các ngươi có thể ra ngoài tìm ta, nửa năm sau ta cũng sẽ vào đây một chuyến.

Đám người Dạ Tra đồng loạt khom lưng nói:

- Cung tiễn Thánh Chủ!

Lục Ly hóa thành một đạo bạch quang truyền tống đi, năm người Dạ Tra lại không lập tức trở về, nhìn vào quang mang trên tảng đá màu trắng dần ảm đạm, trong đầu suy nghĩ đến xuất thần.

Lát sau, Tứ trưởng lão khẽ thở dài nói:

- Tộc trưởng, mấy gốc Thăng Long Thảo này thật đúng là được đến trong mộ Long Đế?

- Chắc vậy!

Dạ Tra trầm tư một lát rồi nói:

- Nếu là người khác cho hắn, vậy căn bản không cần thăm dò chúng ta. Có thể được đến trọng bảo như thế trong mộ Long Đế, Thánh Chủ quả nhiên là người có đại khí vận. Đừng nghĩ nhiều nữa, trở về xung kích Quân Hầu Cảnh, rất nhanh chúng ta liền có thể đi ra.

- Đi!

Nghĩ đến có thể ra ngoài, bốn vị trưởng lão phấn chấn dị thường, đồng loạt hóa thành tàn ảnh lao về bộ lạc, rất nhanh liền tan biến ở phương xa.

Sau khi đi ra, Lục Ly để Thiên Đà Tử mang mình về lại Long Tượng Sơn.

Tối nay nhiều mây, trăng mờ sao thưa, Lục Ly đứng lẻ loi một mình trên đỉnh núi, đưa mắt nhìn về phương nam, cứ thế đứng đến nửa đêm mới vào nhà đi ngủ.

Ngày thứ hai, vừa tỉnh dậy Lục Ly liền bế quan, chuẩn bị toàn lực xung kích Hồn Đàm Cảnh, đồng thời cảm ngộ di hình hoán ảnh.

Thất trưởng lão đã bắt đầu khởi công, triệu tập đệ tử bản tộc Liễu gia bí mật kiến tạo hành cung ở Địa Long Đảo. Hành Cung này được tu kiến trong một tòa núi lớn ngay phụ cận núi lửa, Thất trưởng lão chuẩn bị đào mở lòng núi, dựng lên một tòa ám bảo ở bên trong, như vậy mới không dễ dàng bị phát hiện.

Thỉnh thoảng Thiên Đà Tử lại đi qua một chuyến, đích thân bố trí cấm chế, trên toàn Địa Long Đảo được sắp đặt không biết bao nhiêu là cấm chế. Dù chỉ là một con chim nhỏ bay vào, lập tức đều sẽ xúc động cấm chế, để lộ hành tung.

Mười lăm ngày sau, hành cung được kiến tạo xong.

Lục Ly tu luyện nửa tháng, huyền kỹ di hình hoán ảnh lại vẫn chưa bước vào giai đoạn nhập môn. Điều này khiến hắn có chút hoài nghi ngộ tính bản thân, hỏi qua Thiên Đà Tử mới biết chuyện này hết sức bình thường, có huyền kỹ Thiên giai thậm chí phải mất mấy năm mới nhập môn được.

Lục Ly và Thiên Đà Tử bí mật đi Địa Long Đảo một chuyến, tra xem hành cung mới, cả hai đều rất hài lòng. Hành cung này được kiến tạo trong tòa núi lớn ngay cạnh núi lửa, bên trong tuy không vàng son lộng lẫy nhưng cũng rất lịch sự tao nhã.

Miệng thông gió rất nhiều, đủ để thông khí, quan trọng nhất là kín đáo, nếu không phải được Thiên Đà Tử dẫn đường, Lục Ly đều không phát hiện ra được.

Lục Ly lặng lẽ mang theo Thiên Đà Tử và Tiểu Bạch chuyển tới ở, bởi vì hiện tại trên Địa Long Đảo không có người ở, nơi này lại có một ít dã thú nhỏ, diện tích cũng lớn hơn Long Tượng Sơn nhiều, thế nên Tiểu Bạch rất là yêu thích.

Trong thành bảo Long Tượng Sơn, Thất trưởng lão phái tới một người thường niên trú đóng ở kia, chỉ cần có bất kỳ tình huống bất thường nào liền lập tức bóp nát ngọc phù, thông báo cho Lục Ly biết mà đề phòng.

Lục Ly tiếp tục bế quan, chẳng qua lần này chỉ bế quan vẻn vẹn bốn ngày, Thiên Đà Tử liền tiến vào bẩm báo một tin tức.

Đêm qua có mấy con em Liễu gia thất lạc ở trận chiến Vũ Lăng Thành tiến vào Thiên Đảo Hồ, lúc này đã tới Huyết Sát Đảo. Bọn họ mang đến tin tức về Vũ Lăng Thành và bộ lạc Địch Long, Liễu Di gọi hắn đi qua một chuyến.

- Bộ lạc Địch Long?

Lục Ly khẽ chau mày, mặc dù hắn sinh ra ở bộ lạc Địch Long, nhưng đối với nơi đó lại không có bất kỳ cảm tình nào, cả đời đều không muốn quay về, cho nên đối với tin tức bộ lạc Địch Long hắn cũng không mấy để tâm.

Chẳng qua, nghĩ đến trong bộ lạc còn có Lục thúc công thường hay chiếu cố chị em hắn, Lục Ly vẫn lập tức xuất quan đi sang Huyết Sát Đảo.

Thiên Đà Tử mang theo Lục Ly đổ bộ Huyết Sát Đảo từ một đường khác, sau đó về lại Long Tượng Sơn rồi mới lộn về Huyết Sát Bảo.

Bình Luận (0)
Comment