Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nhưng... Đại thống lĩnh của chúng ta dường như không có bối cảnh? Dựa vào mình có thể đi đến mức này đã là không tệ. Mặc kệ thế nào cũng nên tôn trọng hắn chút đi, chiến lực của hắn cũng không tệ lắm.
Trong lời nói của Hoàng thống lĩnh, Tào thống lĩnh không quá đồng tình, hắn cười lạnh nói:
- Chiến lực cũng không tệ lắm? Nếu hắn có thể tiếp ta mười chiêu không chết, ta sẽ thừa nhận chiến lực hắn không tồi. Chỉ có lực lượng thì sao? Một sát chiêu tùy ý của ta đã có thể giết hắn.
Hoàng thống lĩnh cũng không tiếp tục đáp lời, Lục Ly còn rất trẻ, hơn nữa chiến lực không quá mạnh mẽ, ngồi ở vị trí Đại thống lĩnh. Đừng nói Tào thống lĩnh trẻ tuổi khí thịnh, hắn lại làm sao chịu phục chứ?
- Thả ra xem thử!
Hoàng thống lĩnh vung tay áo, trầm quát:
- Toàn bộ tăng lực, thanh trừ người mặt hạt thân thú gần đó. Chúng ta nhanh đi vào trong U Hồn Hải, thu được thần dược, lập tức lui đi. Nếu không sẽ dẫn động ra rất nhiều U Hồn Quái, chúng ta sẽ không ai chạy thoát.
- Tuân mệnh!
Nghe thấy ba chữ U Hồn Quái, rất nhiều quân sĩ biến sắc. Rất nhiều người vốn lười biếng, giờ cũng bắt đầu liều mạng công kích. Người mặt hạt thân thú gần đó rất nhanh bị thanh trừ.
Vù!
Lục Ly đại khái đánh chết hơn trăm con mặt hạt thân thú, lấy ra nước, tùy ý lau vết máu trên người. Chiến đấu một lút, hắn đã hiểu rõ đám mặt hạt nhân thú này. Không có tất yếu tiếp tục chiến đấu. Hắn chỉ là Đại thống lĩnh, triển lộ một bộ phận chiến lực của mình, uy hiếp như vậy cũng đủ rồi, không tất yếu giống quân sĩ đấu tranh anh dũng.
- Thần uy Đại thống lĩnh!
Thái độ Hoàng thống lĩnh rõ ràng có hơi cải thiện, trên mặt lộ ra tươi cười,. Tào thống lĩnh ngoài cười nhưng trong lòng không cười, chắp tay nói:
- Không nghĩ đến Đại thống lĩnh còn tu luyện thần thể vô thượng, này thật khó lường. Chờ ngày nào đó thần thể Đại thống lĩnh đại thành, vậy khẳng định có thể trở thành Đại Đế một phương.
- Ha hả!
Lục Ly thấy rõ thái độ hai người, cũng không nói gì thêm. Tào thống lĩnh này không phục hắn cũng có thể lý giải, hắn cũng không cần hắn phục, chỉ cần không gây sự là được. Nếu Tào thống lĩnh này dám động sát tâm, hãm hại hắn, hắn không ngại tiễn hắn đi địa ngục chân chính.
- Đó là cái gì?
Trên một cánh đồng hoang vu, Lục Ly chỉ về phía không trung xa xa, thần tình kinh ngạc nhìn Hoàng thống lĩnh, nói.
Trong không trung xa xa, từng luồng quang mang đỏ sậm lóng lánh, xé rách hư không, sau đó hư không hợp lại. Hào quang kim sắc tỏa ra, hư không lại bị xé rách, hào quang kim sắc tỏa ra ở không trung xa xa, hư không sụp đổ, từng mảnh khép lại, thoạt nhìn thật khủng bố, thật ghê người.
- Đó là hư không hỗn kim lưu!
Hoàng thống lĩnh kiên nhẫn giải thích:
- Vật này thật khủng bố, ở hư không toái địa thông thường, thứ này không thể đến gần, một khi bị công kích, Tứ Kiếp đỉnh phong cũng phải chết.
- Cái gì...
Trong lòng Lục Ly run lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi theo bản năng. Tứ Kiếp đỉnh phong đều bị diệt sát, thứ này cũng quá khủng bố rồi? Nếu hắn đến gần, phỏng chừng sẽ bị oanh sát thành vụn thịt.
Đại quân đi trước, một đường thanh trừ mặt hạt thân thú. Lục Ly cũng từng kiến thức U Linh Trùng. Đó là một loại trùng ẩn thân, trùng này núp ở hư không, đột nhiên tập kích.
Hình thể trùng này không lớn, nhưng không nhỏ, kích cỡ cỡ ngón tay cái, răng nanh của chúng thật sắc bén, mỗi lần xuất động là một đám, số lượng đạt trên vạn con.
Đối phó U Linh Trùng, những quân sĩ đều có thủ đoạn độc đáo. Sau khi U Linh Trùng xuất hiện, bọn họ đều thả ra một loại mê hương. Sương mù mê hương bao phủ bọn họ, không có nguy hại quá lớn với bọn họ, nhưng có ảnh hưởng với U Linh Trùng.
Trong sương mù, tốc độ U Linh Trùng hơi giảm bớt, cũng bị mê hương làm đầu óc choáng váng. Sau đó, các quân sĩ bắt đầu giết hại vô tình, nhưng phòng ngự của U Linh Trùng rất mạnh, mỗi lần đi ra, muốn chém giết hoàn toàn thì cần hơn một canh giờ.
Hơn hai ngàn quân sĩ, chém giết hơn vạn U Linh Trùng lại cần hơn một giờ. Đây còn là vận dụng mê hương trân quý. Loại mê hương này mỗi một thanh đều cần hơn một ngàn thần thạch, vừa rồi đốt mười thanh, tiêu phí hơn một vạn thần thạch.
Phải biết rằng U Linh Trùng ở nơi này có rất nhiều, mỗi lần tiến vào phải tiêu hao rất nhiều mê hương, tương đương đang đốt thần thạch.
Nếu không phải trong U Hồn Giới có rất nhiều thiên địa thần dược, Địa Ngục Phủ khẳng định sẽ không hao tổn nhiều thần thạch như vậy, đầu tư phải có kết quả, mới có thể có lời.
U Hồn Quái chưa từng xuất hiện, tuy Lục Ly cũng rất tò mò, nhưng hắn không thể một mình hành động, chủ động đi tìm U Hồn Quái?
Ở trên đường phát hiện một ít thần dược, rất nhiều đều là Lục Ly chưa từng nhìn thấy, một ít thần dược chưa thành thục, các quân sĩ không thu thập. Nơi này, nhóm tà ma gần như rất ít động thần dược, cho nên thần dược đặt ở đây thật an toàn, sau này chờ chín rồi đến thu thập.
Đây đều là thần dược phẩm cấp rất cao, còn cao cấp hơn thần dược trong Tiên Cung lúc trước Lục Ly ở. Chỉ bằng mùi hương nồng đậm có thể phán đoán đây khẳng định là linh dược đỉnh cấp.
- Vì sao linh khí lại loãng như vậy, nơi này lại có thể tạo ra nhiều thần dược quý hiếm như thế?
Lục Ly tò mò thì thào, thần dược bình thường cần linh khí thiên địa phi thường nồng đậm mới trồng được, nơi này rất là tà môn!
- Nơi này là hư không toái địa!
Hoàng thống lĩnh nghe thấy lời Lục Ly, cười giải thích:
- Ở trên hư không toái địa, mọi việc đều có khả năng. Linh khí thiên địa nơi này quả thật đơn bạc, nhưng bùn đất nơi này ẩn chứa một loại năng lượng cường đại. Bùn đất nơi này phi thường kỳ lạ, chúng ta mang ra ngoài nhưng không cách trồng ra linh dược...
- Đa tạ Hoàng thống lĩnh giải thích nghi ngờ.
Lục Ly chắp tay, tuy hắn là Đại thống lĩnh nhưng hắn không xem mình là thống lĩnh, nếu Hoàng thống lĩnh đã tỏ ra thiện ý, hắn cũng sẽ không không hiểu làm người.
- Đại nhân khách khí rồi.
Hoàng thống lĩnh cười, lấy ra bản đồ, đi đến bên người Lục Ly, nói:
- Đại thống lĩnh, lần này chúng ta phải đi nơi này, U Hồn Hải có một đám thần dược chín rồi, chúng ta đi thu thập.