Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc trước xuất hiện một tòa núi lớn nguy nga, còn có mây mù màu đen bao phủ, từ xa nhìn lại như bị một con cự thú chiếm giữ. Tim Mạnh Li đập nhanh hơn.
Sắc mặt Tào thống lĩnh cũng trở nên ngưng trọng, hắn thở dài:
- Công tử, U Ma Sơn này từng là lãnh địa của U Linh Vương, nhưng U Linh Vương kia đã bị đánh chết. Nhưng nơi này có rất nhiều tà ma quái thú, còn có một loại quái thú đặc thù, còn mạnh hơn mặt hạt thân thú mấy lần. Lúc này, chúng ta nhất định phải cẩn thận, nếu không có thể toàn quân bị diệt.
- Ừm, sau khi lên núi ngươi chỉ huy đi, ta phối hợp các ngươi!
Mạnh Li cũng không ngu ngốc, hắn biết ở U Hồn Giới này Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh có kinh nghiệm hơn hắn. Nếu hắn loạn chỉ huy, không nói hai quân đội này, ngay cả chính hắn cũng bị đưa đến nơi này.
- Đáng tiếc, Lục Tứ còn chưa trở về, nếu không sự tình đã dễ giải quyết rồi!
Tào thống lĩnh thấp giọng thì thào, hơi phiền muộn nói:
- U Hồn Quái ở U Ma Sơn khẳng định nhiều lắm, hy vọng lần này không kinh động quá nhiều U Hồn Quái, nếu không hai quân đội đều sẽ chôn thân nơi này.
Lục Ly kỳ thật đã ở gần U Ma Sơn, nhưng hắn không trở về quân đội, mấy ngày nay, hắn tìm được mấy trăm con U Hồn quái để quỷ ảnh cắn nuốt. Thực lực quỷ ảnh tăng lên một bước rõ ràng, đáng tiếc khí thế đã tăng lên thật chậm.
Sau khi đạt đến thực lực nhất định, mỗi bậc tăng lên đều thật gian nan, cần cắn nuốt càng nhiều U Hồn Quái mới có thể chân chính lột xác. Đương nhiên, cũng có thể cắn nuốt U Hồn Quái cũng không thể giúp quỷ ảnh tăng thực lực. Cần cắn nuốt quái vật hồn thể càng mạnh, việc này Lục Ly cũng từng lo lắng.
Mấy ngày nay, Bác Long Thuật của Lục Ly đã không có tiến triển gì. Dọc đường đi này có rất nhiều nơi, nhưng không có tạo cho hắn chút xúc động nào, bình cảnh vẫn là bình cảnh, mãi bị dừng tại đó.
Hắn biết đại quân tiến vào U Ma Sơn, hắn không vội vã đuổi theo mà đang đợi đại quân tiến vào nơi sâu nhất U Ma Sơn, đến lúc đó khẳng định có quái vật cường đại, hắn cũng có thể tìm cơ hội.
Mấy ngày nay, hắn hiểu rõ, hắn phải bắt được Mạnh Li, như vậy mới có cơ hội thoát khỏi U Hồn Cốc. Mạnh Li không thể giết, nếu giết sẽ gặp chuyện không may, trong U Hồn Cốc có kết giới cường đại, còn có mười trưởng lão trấn áp, hắn không trốn thoát được.
Bắt Mạnh Li, trong linh hồn hắn đặt không ít Hư Không Trùng, như vậy tùy thời có thể cướp lấy mạng nhỏ của Mạnh Li. Đám người Dương trưởng lão sợ ném chuột vỡ đồ, người của Mạnh gia cũng không dám lộn xộn, hắn có thể bắt Lục Ly rời khỏi Địa Ngục Đảo.
Chỉ cần rời khỏi Địa Ngục Đảo, vậy trời cao đất rộng như vậy, Đại Ngục Phủ cũng không thể xuất động cường giả đỉnh cấp đuổi giết hắn? Cho dù đuổi giết hắn cũng có cơ hội sống sót. Ở lại nơi này, hắn phải chết không thể nghi ngờ, giống như con thú bị nhốt trong lồng sắt. Địa Ngục Phủ muốn giết hắn thế nào cũng được.
Nếu đã quyết định bắt Mạnh Li, vậy hắn sẽ không cố kỵ gì nữa. Sống chết của Tào thống lĩnh và đám quân sĩ kia hắn cũng không quản được. Đương nhiên hắn sẽ không cố ý đánh chết những quân sĩ này, hắn chỉ tìm kiếm cơ hội mà thôi.
Chuyện duy nhất khiến hắn đau đầu là Hầu Tam. Tiểu đệ này nếu đi theo hắn, vậy hắn sẽ không thể không quản. Nhưng giờ đây hắn muốn quản cũng không quản được, chỉ có thể chờ cơ hội thích hợp cứu hắn một mạng, dẫn hắn rời khỏi.
Đi một vòng quanh U Ma Sơn, Lục Ly tìm được mấy trăm con U Hồn Quái, sau khi đưa quỷ ảnh cắn nuốt, khí tức thăng cấp lên nhiều. Thời gian đã trôi qua một ngày, Lục Ly đi lên núi.
Hắn đi theo đại quân lên núi trước, như vậy sẽ an toàn hơn, cũng sẽ bí mật hơn. Hắn không muốn rút dây động rừng, thầm nghĩ lén đi theo sau.
Hắn như quỷ mị đi qua núi rừng, ở trên đường hắn còn phát hiện hai thám báo. Thám báo này đều là thám báo đỉnh cấp, lại không phát hiện được hành tung của hắn. Hắn có Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nghịch thiên, những thám báo này muốn phát hiện hắn, quá khó khăn.
Sau khi tránh khỏi đám thám báo, thời gian trôi qua nửa ngày, Lục Ly thoải mái tìm thấy đại bộ đội, hắn cảm ứng từ xa, thầm nghĩ đúng lúc rồi.
Bên kia đang khai chiến, cũng không cần tra xét, Lục Ly cảm ứng thử, chỉ biết bên kia khẳng định chiến đấu phi thường thảm thiết. Không trung bên kia thật âm trầm, còn không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, có thể nghe thấy tiếng rống giận dữ của Tào thống lĩnh, không cần đoán, tình hình chiến đấu khẳng định rất bất lợi.
Lục Ly lặng lẽ tiềm hành, đồng thời thúc giục Đại Đạo Chi Ngân lặng lẽ tra xét, ẩn núp bên ngoài ngàn dặm đám quân sĩ, hắn có thể cảm ứng đại khái tình huống bên kia.
Tình huống bên kia quả thật ác liệt, hơn hai ngàn quân sĩ giờ chỉ còn lại một ngàn năm trăm người, đại quân còn bị quái thú bao vây. Âm U Trùng, mặt hạt thân thú, U Hồn Quái, còn có một loại quái vật Lục Ly chưa từng gặp.
Loại quái vật này có ba chân, còn đứng thẳng lên, miệng có thể phun lửa, nhiệt độ cực cao, hình thể cũng không lớn, nhưng tốc độ thật biến thái, còn nhanh hơn U Hồn Quái. Lực sát thương của loại quái vật này lớn nhất, rất nhiều quân sĩ đều bị tổn thương.
Đương nhiên, quân sĩ này còn có thể sống đến bây giờ, là bởi vì U Hồn Quái không còn nhiều lắm, chỉ còn mấy chục con. Một mình Mạnh Li chống lại mấy chục con U Hồn Quái. Nếu không U Hồn Quái nhảy vào trong đại quân, sợ đã sớm chết hết rồi.
Trong tay Mạnh Li có một lá cờ màu đen, lá cờ màu đen tỏa ra hắc quang, bay múa đầy trời, có thể tạo thành thương tổn liên tục với U Hồn Quái.
Lục Ly còn phát hiện bên người Mạnh L có ba trản đèn, ánh đèn xoay tròn xung quanh. Rất nhiều U Hồn Quái công kích hắn, dụng phải đèn này đều kinh sợ đào tẩu, thực rõ ràng, đèn này thật khủng bố.
- Cả người đều là bảo bối!
Lục Ly âm thầm cảm khái, trường đao trong tay Mạnh Li, còn có chiến giáp trên người, toàn bộ đều là bảo vật. Trong linh hồn khẳng định có yêu hồn, vị công tử này được vũ trang đến tận răng.
- Hầu Tam còn sống, không tồi!