Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đi thử thời vận thôi!
Dù sao đi đâu cũng không an toàn, Lục Ly nghĩ nghĩ, bay thẳng vào chỗ sâu trong U Ma Sơn.
U Ma Sơn có rất nhiều tà ma quái vật, tuy phía trước bị quân đội tiêu diệt một ít, còn bị Phùng Bưu dẫn đi một ít, nhưng vẫn còn rất nhiều.
Lục Ly tiến vào, tận lực khai chiến với quái vật, bởi vì sẽ lưu lại dấu vết. Tốc độ hắn rất nhanh, quái vật bình thường không đuổi kịp, nếu U Hồn Quái xuất hiện, hắn sẽ để quỷ ảnh xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt, như vậy sẽ không lưu lại dấu vết.
Đến gần ngọn núi cao nhất, Lục Ly không dám tiếp tục đi tiếp. Mặc dù con U Linh Vương vị thành niên kia có nắm chắc đánh chết, nhưng hắn tạm thời không muốn trêu chọc. Lỡ như trong đó còn có con U Linh Vương trưởng thành thì sao?
Hắn bay một vòng xung quanh, tìm được một sơn động, phóng xuống nền đất. Hắn chuẩn bị để Huyết Linh Nhi bố trí một đạo trường thần văn, che dấu hơi thở, tựa như lần ở đảo nhỏ toàn người chết lúc trước
Hắn cũng không nắm chắc lợi dụng đạo trường thần văn này thoát khỏi điều tra của võ giả Tứ Kiếp, nhưng có ít còn hơn không. Nếu có thể tránh khỏi điều tra thì không phải tốt hơn sao?
Sơn động này rất sâu, Lục Ly càng di xuống phía dưới, phát hiện phía dưới càng rộng lớn. Giống như có một nền đất dưới thế giới bình thường. Trong hầm ngầm phía dưới là hơi thở âm lãnh tà ác, khiến Lục Ly rất không thoải mái.
- Chẳng lẽ khí tức của U Hồn Giới này đều toát ra từ dưới nền đất?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một nghi hoặc, hắn vốn định tùy tiện tìm một hầm ngầm bố trí thần văn, lại không ngờ dưới nền đất này càng chạy càng sâu, cảm giác không thể đi đến đáy.
- Tiếp tục đi!
Nếu nền đất này sâu như vậy, có lẽ là một nơi ẩn thân không tồi. Hắn có thể ẩn núp một thời gian, chờ người Địa Ngục Phủ tìm mấy tháng không tìm thấy, có lẽ đến lúc đó hắn sẽ càng dễ dàng đào tẩu?
Hiện tại, hắn chỉ có đi một bước thì xem xét một bước, đi thẳng theo sơn động, sau khi đi mấy vạn lý, hắn phát hiện bên dưới thật sự có thế giới ngầm. Bên trong rộng lớn khôn cùng, trong thế giới dưới nền đất đều là sương mù đen. Từng hơi thở tà ác lạnh như băng truyền đến từ dưới nền đất.
Hửm?
Nội tâm Lục Ly vang lên tiếng báo động, một luồng hơi thở quen thuộc bao phủ hắn, sắc mặt hắn khẽ biến, là khí tức của U Linh Vương, hẳn là U Linh Vương vị thành niên.
Vù!
Trong sương mù đen, một tia chớp đen vọt tới, tốc độ nhanh chóng, nháy mắt đến bên người Lục Ly. Lục Ly nhìn lướt qua, đích thật là con U Linh Vương vị thành niên kia.
Thật rõ ràng, con U Linh Vương này đang tu luyện ở đây, Lục Ly ở trong sơn động vốn định tìm chỗ ẩn thân, lại không nghĩ rằng tìm được sào huyệt của U Linh Vương.
- Tốt rồi, chỉ có con U Linh Vương vị thành niên này!
Đây là chỗ duy nhất Lục Ly đáng ăn mừng, trong tay hắn xuất hiện quỷ châu, sau khi hào quang chợt lóe, quỷ ảnh xuất hiện, gào thét về phía U Linh Vương.
Cùng lúc đó, Hư Không Trùng bay múa ra, trong tay Lục Ly xuất hiện thần thiết. Đối chiến với U Linh Vương, cũng không phải nói giỡn, không cẩn thận sẽ bị U Linh Vương cào chết tươi.
Lúc trước, chiến đấu giữa U Linh Vương và Phùng Bưu hắn đã nhìn thấy. Hình thức chiến đấu của U Linh Vương rất đơn giản, dựa vào móng vuốt sắc bén. Móng vuốt của bọn chúng quá lợi hại, bí bảo chiến giáp của Lục Ly có thể thoải mái xé rách.
Thân thể Lục Ly rất mạnh, nhưng vẫn không thể cuồng đến mức so sánh với lực phòng ngự chiến giáp của Mạnh Li. Hắn biết cơ hội của mình cũng không nhiều lắm, hắn cũng không chuẩn bị khổ chiến với U Linh Vương, mà chuẩn bị đả thương nặng nó lập tức, hoặc đánh chết nó.
Vù!
Quỷ ảnh vọt vào trong cơ thể U Linh Vương, bắt đầu công kích linh hồn nó. Hư Không Trùng chen chúc vào, cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong thân thể U Linh Vương. Hư Không Trùng có quá nhiều, mặc dù tốc độ U Linh Vương rất nhanh, nhưng không cách nào tránh khỏi Hư Không Trùng.
Có lẽ, đối với U Linh Vương kiêu ngạo, những sinh vật nhỏ bé này, căn bản không thể tạo thành thương tổn gì với hắn, giống như một con mãnh hổ khinh thường đám ong mật.
Vù!
Lục Ly nhìn thấy U Linh Vương vọt đến, hắn thúc giục thần thiết, một luồng thần uy biến thái tràn ngập, khí tức khủng bố khiến không gian khắp nơi đông cứng lại. U Linh Vương phi hành cấp tốc, đứng giữa không trung, ánh mắt màu đỏ kia là vẻ kinh hãi.
U Linh Vương có linh trí rất cao, không kém gì nhân loạn, thần uy của thần thiết rất khủng bố. Tuy nó chỉ là vị thành niên, nhưng có bản năng cảm ứng với nguy hiểm.
Vù!
U Linh Vương bất động, Lục Ly đã sớm hành động. Hắn chân đạp tiêu dao, phóng đi như tia chớp. Đồng thời hắn cũng hạ lệnh Hư Không Trùng, để Huyết Linh Nhi hạ lệnh cho quỷ ảnh công kích linh hồn U Linh Vương.
Hắn không biết linh hồn của U Linh Vương mạnh hay không, nhưng con U Linh Vương này chưa trưởng thành, có lẽ công kích của quỷ ảnh hữu hiệu với nó?
Ngao!
Ánh mắt đỏ như máu của U Linh Vương hiện lên chút thống khổ, thật rõ ràng, công kích của quỷ ảnh hiệu quả. Trên mặt Lục Ly lộ thần sắc vui mừng, thân mình phóng đi như tia chớp, nâng thần thiết ném lên đầu U Linh Vương.
- Không đúng…
Lục Ly đột nhiên bừng tỉnh, quỷ ảnh ở trong linh hồn của U Linh Vương, nếu đập một chuy này xuống, sợ là U Linh Vương và quỷ ảnh đều sẽ xong đời. U Linh Vương có chết hay không hắn cũng mặc kệ, quỷ ảnh là trợ giúp cường đại, không thể dễ dàng chết đi.
Nếu không thể công kích đầu, vậy công kích chỗ nào?
Đôi mắt Lục Ly vừa chuyển, rất nhanh tập trung vào hai tay U Linh Vương. Lực công kích của U Linh Vương tập trung hết trên tay, nếu có thể hủy diệt hai tay nó, vậy U Linh Vương chẳng khác nào là lão hổ không còn răng nanh, muốn vuốt ve thế nào cũng được.
Gừ gừ!
Nhìn thấy Lục Ly bước đến, U Linh Vương quơ móng vuốt, hung hăng vọt đến chỗ Lục Ly theo bản năng. Cho dù Lục Ly muốn đánh chết nó, nó cũng phải lôi kéo Lục Ly chết cùng.
Bịch!
Thần thiết hung hăng nện lên cánh tay U Linh Vương, hai cánh tay nhất thời máu thịt bay tứ tung, bị chém nát, hai móng vuốt bắn tung tóe giữa không trung, U Linh Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết.