Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trưởng bối kia từng nói đến việc này, đừng đi vào, bên trong phi thường nguy hiểm.
Hoắc lão để một đám trưởng lão tản ra, vây quanh hết Phi Hồn Nhai. Mặt khác triệu tập quân đội xuống biển, cả Phi Hồn Nhai bị vây kín như nêm cối, Lục Ly muốn lén lút đào tẩu là không thể nào.
Chuyện này chỉ là một tư thái, để Tam gia Mạnh gia xem, bao vây hay không bao vây cũng không có ý nghĩa gì. U Hồn Giới này là một cái lồng. Cho dù Lục Ly đào tẩu khỏi Phi Hồn Nhai thì sao?
Bày tư thái như vậy, việc còn lại đều sẽ không sao nữa. Nếu Lục Ly có thể đào tẩu từ bên trong, hoặc là chết bên trong, cũng hoặc là bị Tam gia Mạnh gia đánh chết, chuyện này đều không liên quan bọn họ.
- Hy vọng tiểu tử này có thể xông ra ngoài!
Hoắc lão và Vân lão ở cùng nhau, hai người chậm rãi phi hành, nói là tuần tra bốn phía, kỳ thật hai người đang đi dạo xung quanh, tâm sự cùng nhau.
Vân lão cảm khái, Hoắc lão cười nói:
- Hắn xông ra ngoài được hay không là chuyện của hắn. Cho dù người này sống sót, cũng không phải người của Địa Ngục Phủ chúng ta. Cho nên ngoài bày ra tuồng kịch cho chúng ta xem, cũng không có ý nghĩa quá lớn gì.
- Có thể xem kịch đã không tệ rồi!
Vân lão nheo mắt lại, nhếch miệng cười nói:
- Thật muốn thấy bộ dáng chật vật của Tam gia Mạnh gia. Cả đời này hắn kiêu ngạo nhất, cho rằng người của Mạnh gia bọn họ là ghê gớm nhất Địa Ngục Phủ, thậm chí còn vượt cả Tô gia. Lần này đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ trẻ tuổi của bọn họ bị võ giả Nhị Kiếp bắt làm con tin, còn bị phế bỏ Thần Đan, sau khi việc này truyền ra ngoài, xem hắn còn làm sao ngẩn đầu nhìn người?
Ha ha ha!
Hoắc lão cười to lên, trong mắt cũng lộ vẻ chờ mong. Tất cả bố cục đều hoàn thành rồi, hiện tại phải xem Lục Ly có phấn đấu hay không.
....
Lục Ly đương nhiên không hề thua kém!
Sau khi hắn tiến vào trong Phi Hồn Nhai, nơi này cũng không phải vách đá trống trơn, mà là từng tảng lớn kéo dài, ước chừng dài mấy vạn lý. Vách đá nơi này có rất nhiều thạch động, nơi này là nơi tập trung nhiều U Hồn Quái nhất.
Sau khi Lục Ly đến gần vách đá, trong một đám thạch động lập tức bay ra vô số U Hồn Quái. Tùy tiện đếm đã đến mấy trăm con. Đây còn là ở bên ngoài nhất. Trong thạch động lớn nhất kia sẽ có bao nhiêu con?
Ô ô!
Lục Ly thả ra quỷ ảnh, quỷ ảnh lập tức gào thét đi đến như sói đói thấy dê con, trực tiếp vọt đến nơi trung tâm nhất U Hồn Quái. Năng lực của quỷ ảnh hiện tại đã rất mạnh, mỗi lần đều có thể cắn nuốt một con U Hồn Quái, hiệu suất phi thường cao.
Long Hồn cũng làm việc, đánh chết từng con U Hồn Quái, chuyển hóa thành năng lượng đặc thù. Những năng lượng này dừng trong đầu, chờ được quỷ ảnh hấp thu. Những năng lượng này sẽ tiêu tán, nhưng Lục Ly cũng không để ý. U Hồn Quái nơi này có nhiều lắm, cũng đủ quỷ ảnh hấp thu.
Vù!
Lục Ly vọt vào một thạch động, đối với hắn, mấy chục con U Hồn Quái không khác gì mấy trăm mấy ngàn con. Long Hồn đều thoải mái trấn áp.
Trong thạch động tối đen, khí tức của U Hồn Quái khiến người ta rất không thoải mái, nhưng Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể đi xuyên qua. Thời gian của hắn không còn nhiều lắm, phải nhanh đi ra ngoài. Nếu không chờ Tam gia Mạnh gia đến đấy, hắn không cửa trốn thoát.
Rất nhanh đi xuyên qua, quỷ ảnh cắn nuốt liên tục. Thạch động này rất sâu, nhìn không thấy đáy. Hơn nữa sau khi hành tẩu một đoạn đường, hắn phát hiện xuất hiện lối rẽ, xem ra rất nhiều thạch động nơi này đều tương thông.
Lục Ly nhăn mày, hắn muốn đi thạch động lớn nhất. Nếu ở bên trong đi đường vòng, rất có thể sẽ lạc đường. Nếu không tìm thấy thạch động lớn nhất thì sao? Nơi này khắp nơi đều là sương mù đen ngòm, có thể ảnh hưởng tra xét của thần niệm.
Lục Ly ngừng trong thạch động, chờ sau khi quỷ ảnh cắn nuốt toàn bộ U Hồn Quái, hắn muốn đi ra thông đạo phía ngoài. Sau đó đi theo vách đá, hắn muốn tìm thạch động lớn nhất.
Ô ô ô!
Trong vô số thạch động bay ra nhiều U Hồn Quái đến mức đếm không xuể. Lục Ly không để ý đám U Hồn Quái này, vẫn bay theo vách đá. U Hồn Quái càng ngày càng nhiều, quỷ ảnh ngược lại càng ngày càng hưng phấn, đây đều là món ăn của hắn.
U Hồn Quái có rất nhiều, nhưng Lục Ly không còn nhiều thời gian để quỷ ảnh cắn nuốt. Bởi vì cắn nuốt cần thời gian, nếu cắn nuốt hết U Hồn Quái nơi này, sợ không đến một hai tháng là không xong.
Hiện tại hắn cần nắm chặt thời gian, phải mau chóng tìm ra lối ra, rời khỏi U Hồn Giới, như vậy mới có cơ hội đào tẩu. Nếu không chờ Mạnh lão Tam đến đây, hắn tìm ra lối ra thì còn ý nghĩa gì.
- Tốt lắm, tìm được rồi!
Sau nửa canh giờ, Lục Ly nhìn thấy một thạch động thật lớn phía xa, thần sắc vui mừng. Thạch động này lớn hơn mấy thạch động lúc trước nhiều lắm, hoàn toàn không phải một cấp bậc. Chiều dài thạch động này đã đến mấy ngàn trượng, Lục Ly là lần đầu nhìn thấy thạch động lớn như vậy.
Ô ô...
Vô số U Hồn Quái vọt ra, che thiên tế địa. Ít nhất có mấy ngàn con, Lục Ly cười nhạt, lao ra như mũi tên nhọn, hoàn toàn không nhìn thấy U Hồn Quái.
Lục Ly bay về trước, quỷ ảnh có hơi đuổi không kịp. Bên ngoài đều là U Hồn Quái, quỷ ảnh muốn cắn nuốt toàn bộ, nhưng Lục Ly không cho nó thời gian, điều này khiến nó muốn phát điên.
Lục Ly nhảy vào trong thạch động, bên trong không ngừng có U Hồn Quái vọt ra. Những U Hồn Quái khủng bố này đối với võ giả bình thường, thậm chí trưởng lão đều là vật trí mạng, đối với Lục Ly chỉ như đám dê con, không có uy hiếp gì.
Thân mình hắn phóng nhanh như mũi nhọn, mang quỷ ảnh vọt sâu vào trong thạch động. Càng đi vào sâu, thạch động càng hẹp, trong thông đạo toàn bộ là U Hồn Quái, giống như tiến vào ổ kiến.
Lục Ly không để ý những U Hồn Quái này, tiếp tục phóng vào trong. Sau khi đi vài dặm, hắn phát hiện bên trong xuất hiện lối rẽ, hơn nữa xuất hiện ba lối.
- Ừm, nơi này từng có người đến!
Lục Ly liếc mắt nhìn, hai mắt sáng ngời. Hắn ở trong thông đạo nhìn thấy một dấu hiệu thật bí mật.