Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly rụt lui thân mình, hắn có thể cảm nhận trong chiến thuyền có cường giả. Hẳn là tồn tại cường giả Tứ Kiếp. Trên chiến thuyền có rất nhiều quân sĩ, không cần phải nói, đây là chiến thuyền của đại nhân vật.
Từng luồng thần niệm quét xuống, quét vào trong thành, Lục Ly không dám tìm hiểu thần niệm, cung kính đứng thẳng, âm thầm cầu nguyện ngàn vạn lần đừng có người quen.
Hửm?
Đột nhiên, Lục Ly biến sắc, bởi vì hắn cảm giác một thần niệm quen thuộc tập trung vào hắn rất nhiều lần, là thần nữ của Địa Ngục Phủ, Tô Nguyệt Cầm!
- Lục Tứ!
Một tiếng kêu vang lên, trong chiến thuyền, một thân ảnh tịnh lệ đi ra, vô số quân sĩ bay ra, Tô Nguyệt Cầm nhìn thẳng vào Lục Ly, cười ha hả:
- Đạp phá thiết hài sao, toàn bộ đều uổng công rồi. Mạnh gia gia triệu tập nhiều người như vậy không tìm thấy ngươi, không ngờ ra Tô Nguyệt Cầm ta lại tìm được rồi!
Tô Nguyệt Cầm có thể xuất hiện ở đây, không phải đến du ngoạn mà đến tìm Lục Ly báo thù.
Nàng và Mạnh Li có thể nói là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Mạnh Li là bạn nàng, cũng là người theo đuổi nàng, quan hệ rất phức tạp. Chuyện Mạnh Li đi U Hồn Cốc nàng cũng biết, nàng hiểu Mạnh Li muốn giúp nàng trút giận, hiện tại Mạnh Li xảy ra chuyện, nàng làm sao có thể mặc kệ.
Lục Ly này là người nàng hận muốn chết. Lúc trước mượn đao giết người, đưa hắn đến U Hồn Cốc, giết chết hắn, lại không nghĩ rằng Lục Ly sống thật an nhàn, Mạnh Li đi trút giận thay nàng, trong lòng nàng rất vui vẻ.
Sau khi chuyện Mạnh Li gặp chuyện không may truyền ra ngoài, nàng không thể an vị được, một tên lang thang như Lục Ly lại dám bắt Mạnh Li làm con tin?
Việc này bắt nguồn từ nàng, nàng tự nhiên muốn chấm dứt chuyện này. Cho nên nàng dẫn người truyền tống đến Hoàng Tuyền Thành, sau đó cưỡi chiến thuyền đến nơi này.
Đi ngang qua một thành nhỏ, một trưởng lão vốn định đáp xuống tìm hiểu ít tin tức, thành trì này nhiều người, tự nhiên phải dùng thần niệm nhìn quét toàn cảnh. Tô Nguyệt Cầm dò xét thử, không nghĩ tới tìm thấy Lục Ly.
Đối với Lục Ly, nàng có ấn tượng khắc sâu. Cho nên tuy Lục Ly dịch dung, nàng vẫn thoải mái tra xét ra khí tức của Lục Ly, xác định được thân phận của hắn. Nàng có phải thần thể Tinh Nguyệt hay không, chính nàng cũng không thể xác định. Nhưng nàng biết mình có chỗ khác với người khác, giống như tra xét người, sau khi nàng liếc mắt nhìn, vô luận người này ngụy trang thế nào, nàng đều có thể dễ dàng nhận ra.
Vù vù vù!
Trên chiến thuyền có trên trăm quân sĩ, còn có hai trưởng lão Tứ Kiếp. Tuy Mạnh lão Tam ở gần đây, nhưng Tô gia vẫn lo lắng thần nữ đơn độc hành tẩu, cho nên phái theo hai trưởng lão đi theo bảo hộ.
Tất cả quân sĩ bùng nổ, đôi mắt hai trưởng lão lạnh xuống, một đội quân sĩ bên người Lục Ly bị dọa. Cả thế giới đều đang tìm hắn, lại không ngờ Lục Ly đang ở ngay bên cạnh, vừa rồi thiếu chút nữa thả hắn vào trong thành rồi!
- Tiến lên!
Bên người Lục Ly có một thống lĩnh phản ứng rất nhanh, đại đao trong tay phóng ra như tia chớp, đánh xuống đầu Lục Ly. Hắn thiếu chút nữa tạo thành đại họa, giờ đây thần nữ ở đây, không liều mạng trợ giúp, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ầm!
Lục Ly nâng nắm đấm, một quyền đấm ra, lực lượng khủng bố đánh bay chiến đao của thống lĩnh. Nắm đấm của hắn đấm về trước, một quyền nện lên ngực thống lĩnh.
Ầm!
Thống lĩnh này bay lên, ngực xuất hiện một lỗ máu, nội tạng xương cốt đều bị chấn vỡ, mắt thấy không sống nổi. Một quyền oanh sát thống lĩnh Tam Kiếp hậu kỳ, sắc mặt Lục Ly không chút vui mừng, ngược lại trong con ngươi đều là vẻ ngưng trọng. Vô số ý niệm hiện lên trong đầu hắn, phân tích đủ loại tình huống, nghĩ mọi biện pháp.
Hàng tung bị phát hiện, muốn trốn khẳng định không thể, có lẽ vô số cường giả rất nhanh chen chúc đến nơi này, hắn muốn ẩn độn là đang nằm mơ.
Nếu không thể ẩn độn, vậy chỉ còn một đường, đó là phải trốn!
Chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo!
Trốn có hai loại biện pháp, thứ nhất là dựa vào U Linh Vương bỏ trốn, thứ hai là dựa vào Thần Hành Thuyền bỏ trốn. Hai loại biện pháp, có lợi hại riêng. Cách thứ nhất sẽ bị cường giả Mạnh gia chặn lại, cách thứ hai dễ dàng trở thành chuột chạy qua đường, cả La Sát Hải sẽ bắt đầu đuổi giết hắn.
Hai loại biện pháp cũng không dễ làm, nội tâm Lục Ly rất rối rắm. Hắn đang rối rắm, Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão trên không cũng không rối rắm, ba người hóa thành ba luồng bạch quang, bay vụt đến, muốn liên thủ, trực tiếp chấn sát Lục Ly.
Hai trưởng lão đều là trưởng lão bình thường, nhưng trong mắt hai người, Lục Ly chỉ là con kiến, tùy thời có thể bóp chết. Đừng nói Nhị Kiếp, cho dù là Tam Kiếp đỉnh phong, bọn họ muốn bóp chết cũng thật đơn giản.
Về phần... U Linh Vương?
Hai trưởng lão có hơi không chắc chắn, cho rằng Lục Ly đã đạt đến một ảo ảnh hư cảnh? Một võ giả Nhị Kiếp sao có thể thu phục một con U Linh Vương? Có phải nói giỡn quá mức rồi không?
Lục Ly thấy Tô Nguyệt Cầm vọt đến, giữa đất đèn hỏa hoa, nội tâm hắn đột nhiên làm ra quyết định điên cuồng. Hắn chặn đánh hai trưởng lão, bắt Tô Nguyệt Cầm.
Bắt Mạnh Li làm con tin, xem ra ý nghĩa không quá lớn, Tô Nguyệt Cầm lại bất đồng, vì đây là thần nữ. Đây là thân thể Tinh Nguyệt trong truyền thuyết, đối với Địa Ngục Phủ là rất quan trọng.
Nếu bắt Tô Nguyệt Cầm, hắn tin tưởng cường giả Mạnh gia trước mặt cũng không dám động, đến lúc đó hắn có thể nghênh ngang bay ra khỏi Địa Ngục Đảo.
Sau khi quyết định, Lục Ly lập tức hành động.
Thân mình hắn vừa chuyển, bắt mấy quân sĩ, ném lên trời cao, ngăn trở vài người đến gần. Sau khi ném ra vài người, chân hắn đạp tiêu dao, chạy bất chấp.
Không sai, hắn chạy, hắn không lập tức động thủ, bởi vì Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão đều là Tứ Kiếp Thiên Thần, không may hắn có thể bị chấn sát.
Hắn tự nhiên không phóng đến đó, đó là tìm đường chết. Hắn phóng vào trong thành, thành trì của Địa Ngục Phủ này đều là con dân của bọn họ. Lục Ly không chỗ cố kỵ, Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão dù sao cũng không thể giết lung tung trong thành?
Chỉ cần ba người bó chân chịu trói, hắn có thể thực hiện mưu đồ.