Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên đường đi, Lục Ly thay đổi hai lần phương hướng, nhưng đều bị thám báo tra xét ra. Nơi hắn đi qua có vô số đảo nhỏ, nơi nơi đều là võ giả và thám báo, hắn cũng không có khả năng chém tận giết tuyệt mọi người.
Các thế lực lớn đều bảo lưu, tính toán toàn cục, hành tung Lục Ly vừa thay đổi, lập tức có tin tức truyền ra ngoài. Đám người Mạnh Tam gia cũng sẽ thay đổi phương hướng, tìm kiếm lộ tuyến chặn đường tốt nhất.
Sau một ngày, Lục Ly rốt cục bị bao vây, còn không phải bị một thế lực bao vây mà bị bốn đại thế lực đồng thời bao vây.
Bốn đại thế lực đồng thời xuất động, ai cũng không muốn đối thủ đắc thủ trước. Tuy Lục Ly đánh chết La Sát tam quái, nhưng ở trong mắt đám cường giả, Lục Ly không phải cái gì, muốn giết hắn rất thoải mái.
Cho nên, ai tìm ra Lục Ly trước, bảo vật sẽ thuộc về người đó. Cái chết của La Sát tam quái, rất nhiều người đều nhìn ra vấn đề. Trên người Lục Ly có trọng bảo, Trương Nghị chết thê thảm như thế, trên người cũng không có trảo ấn của U Linh Vương, nói rõ Trương Nghị là bị một mình Lục Ly đánh chết.
Một võ giả Nhị Kiếp đánh chết một võ giả Tứ Kiếp?
Cho dù Lục Ly tu luyện thần thể vô thượng, cũng không có lực sát thương lớn như vậy, nếu không cũng không cần U Linh Vương xuất động, chỉ cần một quyền Lục Ly có thể đấm chết một người.
Cộng thêm nếu Lục Ly có được Thần Hành Thuyền, hắn có được trọng bảo khác cũng rất bình thường, Thần Hành Thuyền, cả La Sát Hải chỉ có một con thuyền.
Cho nên bốn đại thế lực, ai cũng không chịu lạc hậu, gần như đều tìm đến Lục Ly. Còn có một vài trưởng lão thế lực trung tiểu tiến đến hỗ trợ. Thiên Vận Đảo gần đó có thể nói là cường giả như mây, thám báo chạy đầy đất.
Lục Ly khống chế Thần Hành Thuyền bay lại đây, hắn đứng giữa không trung, bởi vì phía trước xuất hiện hơi thở cường đại, thần niệm hắn quét qua, thấy được mấy chục võ giả bay nhanh tới, ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng.
Mấy chục cường giả Tứ Kiếp!
Đám người Mạnh Tam gia, Hoắc lão ở ngay trong đó, xem tình huống của mấy đội võ giả, người của bốn đại thế lực hẳn đã tề tụ đến.
Tuyệt cảnh!
Rất nhiều năm rồi Lục Ly không gặp tình huống này. Lần trước bị Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc bắt, xem như lần nữa dấn thân vào tuyệt cảnh. Lần này còn thảm hại hơn lầ trước, bởi vì hắn nói cái gì cũng không thay đổi được kết cục.
Mạnh Tam gia muốn giết hắn, cường giả thế lực còn lại không có quan hệ gì với hắn, đều đến cướp đoạt bảo vật của hắn.
Nếu là võ giả Tứ Kiếp bình thường, hắn có lẽ sẽ liều mạng, vận khí tốt có thể chiến thắng. Nhưng Mạnh Tam gia và mấy trưởng của thế lực lớn khiến hắn không nổi dậy nổi một chút chiến ý nào.
Võ giả cấp bậc này, một chiêu có thể giết hắn ngay. Giống như một con cự long, hắn chỉ là một kiến, sao có thể chống lại?
Nội tâm hắn cũng không có không cam lòng, cũng không nổi giận, càng không có oán giận. Người giết người, thực lực không bằng đối phương, cho dù chết cũng không trách được ông trời.
Hắn có thể chạy trốn đến nơi này, xem như là vận khí nghịch thiên. Nếu không phải Hoắc lão và Vân lão muốn thấy người của Mạnh gia mất mặt, hắn đã sớm chết ở U Hồn Giới.
Hắn không hối hận, không hối hận đắc tội Tô Nguyệt Cầm, không hối hận bắt Mạnh Li. Hắn làm việc từ xưa đến nay, đã làm rồi, thất bại sẽ thừa nhận hậu quả.
- Tỷ tỷ, ta sợ là không gặp được tỷ rồi!
Hắn thì thào vài tiếng, trong mắt sáng lên vẻ quyết tuyệt. Thân mình chợt lóe lên, xuất hiện ở ngoài Thần Hành Thuyền. U Linh Vương xuất hiện bên ngoài, quỷ ảnh hiện lên, hắn biến nhỏ Thần Hành Thuyền, thu vào lòng bàn tay.
Hắn bình tĩnh đứng đó, ánh mắt đảo qua thân ảnh đám người ở bốn phía, đang không ngừng tới gần, cuối cùng dừng trên mặt Mạnh Tam gia. Khóe miệng hắn nhếch lên ý cười tàn nhẫn, cho dù chết, hắn cũng phải lôi kéo người của Mạnh gia làm đệm lưng.
Đương nhiên…
Hắn không có cuồng vọng đến mức tiến lên liều chết với hai trưởng lão. Đôi mắt hắn xoay chuyển, nghĩ ra một chủ ý. Nhưng hắn không xác định có thể thành công hay không.
Bốn đội quân bay tới từ bốn phương. Mỗi đội có không ít người, Địa Ngục Phủ có nhiều người nhất, võ giả Tứ Kiếp đến mười sáu người. Có một đội ít người nhất, chỉ có bảy võ giả Tứ Kiếp. Lục Ly cũng không quen biết, không biết ai là thế lực nào.
Xa xa còn một vài võ giả, cường giả Tứ Kiếp cũng có, nhưng chỉ đứng nhìn từ xa, không dám đến đây. Hoặc là muốn ngư ông đắc lợi? Xem có thể đục nước béo cò không?
Bốn đội võ giả cách ba trăm lý không hẹn mà cùng nhau ngừng lại, bốn đội này rõ ràng hơi cố ý lẫn nhau, đều đang âm thầm canh chừng ba phương còn lại.
Bốn đại thế lực La Sát Hải đối địch lẫn nhau, nếu không có liên minh, trong khoảng thời gian này một thế lực đánh với một thế lực khác, qua một thời gian lại có hai thế lực khai chiến, ngẫu nhiên còn có bốn đại thế lực hỗn chiến…
Lục Ly thấy một đám người đều không có động tĩnh, miệng hắn lộ ra mỉm cười, cầm Thần Hành Thuyền nhỏ trong tay, giơ lên cao, hắn phóng ra thần kỹ rồng ngâm, rống to:
- Chư vị, trước đừng lộn xộn, nếu không ta trực tiếp phá hủy Thần Hành Thuyền. Đừng hoài nghi… thứ này dựa vào thần văn khống chế, ta chỉ phá hư pháp trận thần văn bên trong, Thần Hành Thuyền này sẽ tự bạo! Đương nhiên, đây là một kiện bảo bối tốt, không phải bất đắc dĩ Lục mỗ cũng sẽ không hủy diệt, ta chỉ muốn đàm phán với các ngươi. Đàm phán tốt, Thần Hành Thuyền này ta chắp tay cho các ngươi, hơn nữa bảo vật trên người, cùng con U Linh Vương vị thành niên này đều đưa mọi người, như thế nào?
Thanh âm của Lục Ly rất lớn, phạm vi ngàn dặm còn có thể nghe thấy, gần đây đến rất nhiều người, đều bị tiếng rống như sấm của Lục Ly chấn động đến mức màng tai run lên.
Thanh âm lớn chút không sao cả, quan trọng là nội dụng hắn nói chuyện. Hắn lại muốn dùng việc hủy diệt Thần Hành Thuyền uy hiếp mọi người, hơn nữa còn muốn tặng bảo vật, U Linh Vương, muốn đàm phán với mọi người?
Một nhân vật nhỏ, gặp tuyệt cảnh này, lại can đảm như vậy, dám ra điều kiện với đám người chí cường của thế lực lớn? Khí phách này đủ khiến vô số người nhìn hắn bằng con mắt khác.