Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đây giống như một mỹ nhân tuyệt thế bị một đại nhân vật thu nạp làm tiểu thiếp. Chuyện này đáng giá kiêu ngạo sao?
Thế giới này vẫn tôn sùng nam nhân, khả năng nữ tử trở thành cường giả quá thấp, nam nhân trở thành nam sủng của nữ tử, đây là một chuyện thật dọa người.
Lục Ly không rõ ràng tình huống của La Phi Yên, chỉ biết đây là cung chủ của La Sát Cung, hắn hơi kinh ngạc cung chủ La Sát Cung này vì sao là nữ tử?
Mục Vạn Bình, Thôi Vô Song rời đi, cũng không khiến Lục Ly mừng rỡ, ngược lại càng thêm bất an.
Thế giới này không có giúp đỡ vô duyên vô cớ, cũng không có hận thù vô duyên vô cớ. Nếu La Phi Yên này không có đòi hỏi gì thì chắc chắn sẽ không ra mặt cứu hắn.
Nghĩa là, nếu La Phi Yên không có vấn đề gì với hắn, vậy có thể có mưu đồ lớn hơn.
“Chẳng lẽ nàng biết ta có mảnh vỡ Thánh Binh?”
Nội tâm Lục Ly âm thầm hoài nghi, nếu đối phương đến vì mảnh vỡ Thánh Binh, vậy hắn chỉ có đường chết. Đáng giá nhất trên người hắn là mảnh vỡ Thánh Binh, còn có Long Hồn, lão nào… nàng muốn yêu hồn của hắn?
- Ngươi tên Lục Tứ?
Một thanh âm đáng yêu mềm mại truyền ra từ trong chiến thuyền. Nội tâm Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, nếu cung chủ La Sát Cung nói chuyện với hắn? Vậy đại biểu, hắn còn hy vọng sống sót?
Nàng không biết tên thật của mình, đại biểu không biết gì về hắn, chẳng lẽ thật đến vì mảnh vỡ Thánh Binh?
Cục diện như thế, Lục Ly sẽ không quản nhiều nữa, mạng nhỏ của mình bị nắm trong tay người khác, hắn giãy dụa cũng không có ý nghĩa gì. Hắn chắp tay nói:
- Hồi bẩm cung chủ đại nhân, ta tên thật là Lục Ly, Lục Tứ là tên giả của ta.
- A!
La Phi Yên thản nhiên lên tiếng, sau đó còn nói thêm:
- Thần Hành Thuyền này của ngươi đến từ đâu?
Lục Ly nhướng mày, không muốn nói dối, nói:
- Đây là của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. Năm đó ta giết tộc nhân của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, bị đại nhân vật của tộc bọn họ đuổi giết. Đi ngang qua La Sát Hải, bởi vì ngoài ý muốn, bọn họ bị cường giả kiềm chế, ta âm thầm luyện hóa Thần Hành Thuyền, tiến vào La Sát Hải.
Ách…
Đám người Hồ Bất Quy hơi kinh ngạc, sau đó bừng tỉnh đại ngộ. Thần Hành Thuyền là bảo vật Thượng cổ, phi thường hiếm có, một võ giả Nhị Kiếp như Lục Ly làm sao có được, không ngờ là của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc.
- Thì ra là thế!
La Phi Yên lạnh lùng nói:
- Có thể đào tẩu trong tay Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, tiến vào La Sát Hải gây ra động tĩnh lớn như thế, còn khiến Địa Ngục Phủ mất hết mặt mũi, ngươi cũng xem như là một nhân vật.
Nội tâm Lục Ly rung lên, xem ra La Sát Cung này nay có vẻ tán thưởng hắn, hắn còn có hy vọng sống sót!
- Cho ngươi hai lựa chọn!
La Phi Yên nói tiếp, lập tức dập tắt ngọn lửa hy vọng vừa bùng cháy trong lòng Lục Ly:
- Thứ nhất, chết. Thứ hai, gia nhập La Sát Cung chúng ta, hơn nữa cả đời không được làm phản hay rời đi.
Từ đầu đến cuối, ngữ khí của La Phi Yên thật nhẹ nhàng, nhưng thành thật đáng tin. Nếu Lục Ly lựa chọn điều thứ nhất, phỏng chừng không cần La Phi Yên động thủ, Hồ Bất Quy sẽ lập tức giết hắn.
Đám người Hồ Bất Quy liếc nhìn nhau, đều âm thầm hiểu được La Phi Yên vì sao xuất hiện ở đây. Xem ra La Phi Yên xem trọng nhân tài, muốn mời chào Lục Ly. Có lẽ… nàng mới đi ngang qua đây, biết tình huống của Lục Ly, cho nên không tiếc tự hạ thấp thân phận, bảo vệ Lục Ly.
Lục Ly có thể náo loạn lớn như vậy ở Địa Ngục Đảo, có thể bắt Mạnh Li và Tô Nguyệt Cầm, còn có thể chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo, hơn nữa đánh chết La Sát tam quái. Đây đều nói rõ Lục Ly là một nhân tài, chiến lực cũng được nghiệm chứng, quan trọng nhất là Lục Ly còn trẻ, không gian tiến bộ trong tương lai phi thường lớn.
Lục Ly thật rối rắm!
Ai cũng không muốn chết, hắn còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong, vô số người Lục gia ở Nhị trọng thiên và mấy thê thiếp của hắn đang chờ hắn trở về, có thể còn sống tự nhiên là chuyện tốt.
Gia nhập La Sát Cung cũng không thành vấn đề, nhưng cuối cùng vẫn phải rời đi, chuyện này khiến hắn hơi đau trứng. Hắn chỉ muốn tìm Lục Linh, chẳng lẽ phải bị nhốt ở La Sát Hải cả đời?
- Còn sống là còn hy vọng!
Hắn nhớ tới lời nói với đám người Tần Chiến, cắn chặt răng hạ quyết tâm. Đám người La Phi Yên không thể nào theo dõi hắn mọi lục mọi nơi? Có cơ hội, hắn trộm rời khỏi La Sát Hải là được, chẳng lẽ La Phi Yên còn tự mình đuổi giết?
Hắn khom người thật sâu làm lễ, trầm quát:
- Lục Ly nguyện gia nhập La Sát Cung, quên mình phục vụ cung chủ!
- Được!
La Phi Yên trả lời, sau đó hào quang Thần Hành Thuyền chợt lóe, một tự phù kim quang lòe lòe bay ra từ trong Thần Hành Thuyền, nháy mắt tiến vào mi tâm Lục Ly, biến mất không thấy.
La Phi Yên truyền lời:
- Đây là Huyền Thiên Phù, chỉ cần ngươi không phản, không rời khỏi La Sát Hải, sẽ không ảnh hưởng gì ngươi. Một khi làm phản hoặc rời đi, ngươi sẽ lập tức chết đi. Từ hôm nay, ngươi chính là thần tử đời mới của La Sát Cung chúng ta.
- Huyền Thiên Phù? Thần tử?
Đám người Hồ Bất Quy vừa nghe thấy lời trước, sắc mặt đều thay đổi, hơn nữa trong mắt lộ vẻ kinh hãi. Sau khi nghe lời sau, sắc mặt biến đổi lần nữa.
Huyền Thiên Phù, người bình thường không biết, cao tầng của La Sát Cung lại biết, đây là một loại thần thông rất cường đại của La Phi Yên. Có thể vô thanh vô tức đánh vào linh hồn của ngươi, chôn một cái đinh vào linh hồn ngươi. Thứ này khi không dùng, không có người phát hiện, cho dù ngươi có yêu hồn cường đại cũng vô dụng.
Bởi vì thời điểm Huyền Thiên Phù đánh vào không có tính công kích gì, yêu hồn sẽ không phòng ngự, vô thanh vô tức. Ngươi có thể cảm giác trong linh hồn có vật khác thường tiến vào, nhưng lại bó tay.
Lục Ly hiện giờ là như thế. Hắn phát hiện có tự phù tiến vào trong linh hồn, Long Hồn lại không có phản ứng gì. Sau khi tự phù kia tiến vào trong linh hồn, hóa thành từng luồng năng lượng kỳ dị, ẩn núp vào sâu trong linh hồn hắn, biến mất không thấy.