Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đột nhiên Lục Ly bừng tỉnh, những hắc khí đó không phải là u linh chi lực sao? Sở dĩ thanh kiếm này biến thành như vậy, còn không phải là vì U Linh Vương sao? Hiện tại U Linh Vương đã trở thành chiến thú của mình.
Cái thiên điện này rất lớn, Lục Ly quan sát một chút rồi thả U Linh Vương ra, tiếp theo truyền âm cho Huyết Linh Nhi, bảo U Linh Vương hấp thu khí thể màu đen trên thanh phi kiếm.
Dường như U Linh Vương có chút không hiểu ý tứ của Huyết Linh Nhi lắm, nhưng nhìn thấy Lục Ly đưa phi kiếm qua, sau đó chỉ vào hắc khí phía trên, trong mắt nó lập tức lộ ra vẻ thoải mái. Nó vươn móng vuốt lại, bắt lấy phi kiếm, tiếp theo trên móng vuốt loé lên hắc quang, toàn bộ hắc khí quấn quanh phi kiếm bị nó hấp thu.
- Tốt!
Nhìn thấy phi kiếm lại tản ra thần quang rực rỡ, tinh thần Lục Ly lập tức vui vẻ, phi kiếm lại biến thành thần binh, như vậy sẽ dễ luyện hóa.
Khiến Lục Ly ngạc nhiên chính là, phi kiếm rất dễ luyện hóa, không ngờ bên trong không còn tinh thần ấn ký của Mạnh Ly. Không biết là bởi vì Mạnh Ly chết hay là vì biến thành ngu ngốc? Cũng có thể là vì u linh chi lực hủy diệt tinh thần ấn ký của Mạnh Ly rồi?
Nếu thanh phi kiếm này có tinh thần ấn ký của người khác mà nói, vậy muốn luyện hóa sẽ cần rất nhiều thời gian, hiện tại luyện hóa thanh kiếm này vô cùng nhẹ nhàng, chỉ hai ngày thời gian, Lục Ly đã hoàn toàn luyện hóa nó.
- Ong!
Phi kiếm loé lên vô số lục quang, Lục Ly hơi suy nghĩ, phi kiếm bay múa, vờn quanh toàn bộ thiên điện, tốc độ không quá nhanh, bởi vì Lục Ly chưa quá quen thuộc.
Dần dần phi kiếm càng lúc càng nhanh, càng ngày lực khống chế của Lục Ly đối với thanh kiếm này càng tăng lên. Về sau hắn không thể không thu U Linh Vương vào, bởi vì tốc độ phi kiếm đạt tới trạng thái cao nhất, thiên điện lại quá nhỏ, hắn sợ thương tổn tới U Linh Vương.
- Không tồi, quả nhiên là mảnh vỡ Đế Binh, không tồi!
Lục Ly hơi gật đầu, không nói đến những thứ khác chỉ nói đến tốc độ và độ linh hoạt của thanh phi kiếm này, đã khiến cho hắn rất hài lòng. Lục Ly đã thử nghiệm qua trình độ sắc bén của thanh kiếm này, nhục thân hắn cường đại như thế cũng có thể nhẹ nhàng phá vỡ, nếu bị phi kiếm liên tục công kích, hắn đoán chừng cuối cùng sẽ bị cắt thành một bộ xương.
Còn một ngày thời gian, Lục Ly không đi ra mà tiếp tục khống chế phi kiếm bay múa ở bên trong, hắn khống chế phi kiếm bay trong đại điện, phi hành ở các góc độ khó dễ khác nhau, muốn không chế thanh kiếm này thuần thục như cánh tay.
Chớp mắt một ngày đã trôi qua, thống lĩnh hộ vệ Giản Hùng đi đến, Lục Ly thu hồi phi kiếm, đi ra phía ngoài. Hắn nhìn thấy Giản Hùng cũng đi theo, nhíu mày nói:
- Ngươi cũng đi cùng?
Giản Hùng chỉ là Tam Kiếp đỉnh, người như vậy đi theo không chỉ không giúp được gì, ngược lại là gánh nặng. Ngộ nhỡ đám công tử kia muốn hại hắn, Lục Ly còn phải nghĩ biện pháp bảo vệ Giản Hùng.
- Thần Tử!
Giản Hùng ít khi nói cười, thái độ rất kính cẩn, hắn chắp tay nói:
- Mảnh vỡ hư không chúng ta muốn đi gọi là Thiên Hà Giới, tình huống nơi đó tương đối phức tạp, thuộc hạ qua đi có thể giúp ngươi nắm rõ tình huống một chút. Ừm… Thuộc hạ chờ ở trong thành, nếu Thần Tử muốn làm nhiệm vụ, thuộc hạ sẽ không đi ra gây thêm phiền phức.
Giản Hùng rất thông minh, biết suy nghĩ trong lòng Lục Ly. Lục Ly hơi gật đầu, Giản Hùng suy nghĩ một chút lại nói thêm:
- Thần Tử muốn mang mấy thị nữ đi qua chăm sóc ngươi hay không? Lần này đi qua đoán chừng trong khoảng thời gian ngắn sẽ không về được, khả năng phải ở bên trong nghỉ ngơi một hai năm, những công tử tiểu thư khác đều mang thị nữ.
Đừng nhìn Giản Hùng chỉ là một tên thống lĩnh hộ vệ, hắn đã lăn lộn ở La Sát Cung rất nhiều năm, nếu không làm sao đến lượt hắn làm thống lĩnh hộ vệ cho Lục Ly? Hắn rất hiểu biết tình huống La Sát Cung.
Lần này tranh đấu với Địa Ngục Phủ, đoán chừng không có một hai năm thì hai bên không thể dừng lại được. Dưới tình huống chiến tranh chưa chấm dứt, khẳng định các trưởng lão không hy vọng nhóm người này ra ngoài gây thêm phiền. Cộng thêm tà ma trong Thiên Hà Giới thật sự rất nhiều, muốn quét sạch cũng cần thời gian rất dài.
- Không cần!
Lục Ly căn bản không thèm suy nghĩ xua tay, mang theo Giản Hùng và hai tên hộ vệ đi về phía Trưởng Lão Điện, hắn không phải những công tử tiểu thư nũng nịu kia, lúc nào cũng cần người hầu hạ.
Lục Ly mang theo ba người Giản Hùng đến quảng trường phía trước Trưởng Lão Điện, bên kia đã sớm có một đám người đứng, toàn là công tử tiểu thư, thế nhưng mỗi người đều mang theo hộ vệ và thị nữ.
Không có hộ vệ Tứ Kiếp đi theo bảo vệ, vì dù sao lần này cũng có trưởng lão dẫn đội, hơn nữa trong Thiên Hà Giới có cường giả tọa trấn. Cũng không phải rời khỏi La Sát Đảo, cho nên không cần lo lắng an toàn của bọn họ.
Lục Ly tạo nên một trận xôn xao, rất nhiều ánh mắt nhìn lại đây, trong ánh mắt những người đó gần như đều là vẻ ghen ghét, khinh miệt, hận ý và sát ý nhàn nhạt.
Nếu Lục Ly có bối cảnh, những người này không dám biểu lộ rõ ràng như vậy, trước kia Lục Ly chỉ là một tiểu thống lĩnh của Địa Ngục Phủ, đối với những công tử tiểu thư này mà nói, hắn là loại người tiểu nhân vật. May mắn được cung chủ khen ngợi, từ gà mái biến thành phượng hoàng mà thôi.
Lục Ly bình tĩnh quan sát toàn trường, phát hiện có thêm hai tên Tứ Kiếp trẻ tuổi, rất rõ ràng ngày đó người khiêu khích hắn chỉ là một bộ phận, vẫn còn hai tên công tử chưa xuất hiện.
Hai người này, một người dáng dấp như ngọc, trên mặt có ý cười nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn Lục Ly không có thù hận ghen ghét, rất là bình tĩnh. Người này khiến Lục Ly càng thêm kiêng kị, không phải chó mới thích cắn người.
Người còn lại có dáng dấp cường tráng như là một mãnh hán, cơ bắp vô cùng khủng bố, đôi mắt hắn hơi nheo lại, khiến cho Lục Ly có cảm giác như là một con rắn độc.
- Người này cũng không đơn giản.
Bề ngoài thô cuồng, nội tâm lại âm nhu, người như vậy cũng vô cùng nguy hiểm.