Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3089 - Chương 3077: Ai Đúng Ai Sai

Bất Diệt Long Đế Chương 3077: Ai đúng ai sai

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ánh mắt mấy chục vị trưởng lão nhìn Lục Ly đều không có gì tốt. Khoảng thời gian này là thời buổi rối loạn. Sở dĩ có nhiều chuyện, là bởi vì La Sát Cung thu nhận Lục Ly, khiến Địa Ngục Phủ giận dữ. Hiện tại Lục Ly không thành thật điệu thấp, lại còn dám gây chuyện?

Gây chuyện cũng không cần gấp, vừa rồi Ngưu trưởng lão đi ra ngoài chính là ý tứ của bọn họ, hy vọng Lục Ly chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, mọi người giảng hòa coi như không có chuyện gì. Bên ngoài có kẻ địch mạnh, bên trong còn tranh đấu, chuyện này có thể không khiến cho đám trưởng lão nổi giận sao?

Sau khi Lục Ly hành lễ với đám người đại trưởng lão xong liền bình tĩnh đứng dậy, ngó lơ trước ánh mắt của mọi người. Vị trí chính giữa có ba vị trưởng lão ngồi, gômg đại trưởng lão, trưởng lão Hình Luật Đường, trưởng lão Nội Vụ Đường, các trưởng lão còn lại không ở đây, hẳn là đã được phái đi ra ngoài.

Trừ bỏ đại trưởng lão và bảy tám vị trưởng lão không có biểu tình gì ra, ánh mắt các trưởng lão còn lại nhìn Lục Ly đều rất bất mãn. Có người còn mang theo sát ý nhàn nhạt, đoán chừng những người này đều có quan hệ với Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân.

- Trước cởi xích sắt ra!

Đại trưởng lão vung tay lên, một vị trưởng lão đi qua, trực tiếp chặt đứt xích sắt, hơn nữa còn cho ba người dùng đan dược chữa thương đỉnh cấp.

- Nói một chút đi!

Đại trưởng lão liếc nhìn ba người Đàm Long một cái, không nhìn Lục Ly, mà dò hỏi ba người:

- Đã xảy ra chuyện gì, nói kỹ càng tỉ mỉ một chút.

Ánh mắt ba người Đàm Long hơi sáng lên, không ngờ đại trưởng lão hỏi bọn họ trước? Đây chẳng phải là cho bọn họ cơ hội tẩy trắng sao? Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo liếc nhau, nhưng hai người không có nói chuyện.

Đàm Long hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại tinh thần, tiếp theo lại quỳ một gối xuống, trầm giọng nói:

- Xin chư vị trưởng lão làm chủ cho ba người chúng ta.

Đàm Long dừng một chút, giống như đang sắp xếp câu chữ, sau hai tức thời gian hắn nói:

- Lần này chúng ta đi Thiên Hà Giới càn quét tà ma, lúc đầu đều rất thuận lợi. Về sau gặp phải một con Quỷ Hoả Vương, Thạch trưởng lão bảo chúng ta đi về phía trước, chúng ta lập tức rút lui, sau khi đợi hơn một ngày mà Thạch trưởng lão không trở về, chúng ta quyết định trở về Thiên Hà Thành. Nhưng Thần Tử lại không muốn đi cùng chúng ta, về sau ba người chúng ta đi ra ngoài tuần tra, bất ngờ đụng phải Thần Tử, bởi vì trong lời nói có xung đột, nên giữa chúng ta đã xảy ra chiến đấu. Sau đó hai người chúng ta bị Thần Tử phế đi thần đan, còn Thiên Quân thì bị chặt đứt chân. Thần Tử giam chúng ta lại, tra tấn đủ mọi cách, thẳng đến hôm nay mới thấy lại ánh mặt trời...

Đàm Long rất biết diễn kịch, nội dung nói chuyện hư hư thật thật, gương mặt oan ức, tình cảm dạt dào, cộng thêm hình dáng thê thảm giờ phút này, khiến người rất đồng cảm.

Lục Ly vẫn không tỏ vẻ gì, không có phản bác bất cứ lời nói nào, Đàm Long vừa nói xong, trong đại điện lập tức ầm ĩ lên, một vài trưởng lão trực tiếp lên án, nói Lục Ly quá tàn nhẫn độc ác, không đoàn kết, tay chân tương tàn vân vân.

Va vị thái thượng trưởng lão nắm thực quyền không nói một lời, ánh mắt đại trưởng lão nhìn quét qua Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo hỏi:

- Các ngươi có gì nói không?

Ninh Ngạo chắp tay, nói:

- Tất cả nhờ chư vị trưởng lão làm chủ.

Hồ Thiên Quân cũng chắp tay, mở miệng nói:

- Thiên Quân nghe chư vị trưởng lão.

Hai người này rất thông minh, không có đổi trắng thay đen, chỉ nói lời mơ hồ, ánh mắt các trưởng lão phía trên đều sáng như tuyết, không bỏ lọt hạt cát nào, nói lung tung sẽ chỉ thảm hại hơn. Đàm Long đã nói hết, bọn họ nói thêm cũng không có ý nghĩa.

Đại trưởng lão chuyển hướng sang nhìn Lục Ly hỏi:

- Thần Tử có gì muốn nói không?

Lục Ly lắc đầu nói:

- Không!

Đại điện lập tức náo loạn lên, một đám trưởng lão nhảy ra, lớn tiếng lên án Lục Ly, chỉ trích đủ kiểu, tất cả đều nói Lục Ly tàn nhẫn độc ác, coi trời bằng vung vân vân.

- Ha ha!

Lục nở nụ cười, hắn cố ý nói không có, thật ra chính là vì muốn xem vẻ mặt nhóm người này. Trong tay hắn xuất hiện một viên Ký Ức Thạch, ném cho đại trưởng lão nói:

- Đại trưởng lão tự mình xem đi, ai đúng ai sai, vừa xem liền hiểu.

- Ký Ức Thạch!

Sắc mặt Đàm Long đại biến, Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo liếc nhau cười khổ. May mắn vừa rồi hai người không có nhiều lời, nếu không giờ phút này sợ là bị hung hăng vả mặt.

Đại trưởng lão tiếp nhận Ký Ức Thạch, quán chú thần lực, nhắm mắt lại cảm ứng một phen, tiếp theo không lộ ra vẻ gì đưa cho trưởng lão Hình Luật Đường ở bên cạnh, rồi lại truyền cho vài vị trưởng lão quan trọng.

Trong Ký Ức Thạch ghi lại đầy đủ tình huống xảy ra từ khi ba người vừa xuất hiện, lời nói của Đàm Long ở bên trong rất rõ ràng, chứng cứ ba người muốn vây sát vô cùng xác thực, không ai có thể đổi trắng thay đen.

- Ba người các ngươi có muốn nhìn một chút không?

Đại trưởng lão giơ Ký Ức Thạch lên, vẻ mặt Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân lập tức như tro tàn, Lục Ly đã sớm có chuẩn bị, bọn họ có nói nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa.

Kế tiếp liền xem Trưởng Lão Điện phán quyết như thế nào, gia tộc bọn họ có âm thầm ra tay hay không, nếu việc này có thể khống chế trong nội bộ thì còn dễ nói, chỉ sợ thông báo ra toàn bộ La Sát Cung, đến lúc đó bọn họ sẽ hoàn toàn là thân bại danh liệt.

Sự tình đã quá rõ ràng, không cần đi hỏi ai đúng ai sai nữa, hiện tại chỉ xem xử lý như thế nào mà thôi, không chỉ phải cho Lục Ly một lời giải thích, còn phải cho toàn bộ La Sát Cung một cái công đạo, nếu không khó có thể phục chúng, sinh ra rất nhiều vấn đề.

Đại trưởng lão không nói gì, chỉ dùng ánh mắt nhìn mấy vị trưởng lão quan trọng còn lại, rất rõ ràng bọn họ đang âm thầm truyền âm thương nghị, các trưởng lão còn lại cũng không dám nói nhiều, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.

Lục Ly cũng không nói gì, hắn chỉ có thể chờ kết quả, chờ Trưởng Lão Điện cho hắn một cái công đạo.

Bình Luận (0)
Comment