Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đi về phía trước bảy tám ngày, đám người Lục Ly gặp phải một đội nhân mã khác, vì lý do an toàn nên Thường trưởng lão, không để lộ ra sự tình của Lục Ly, cũng không có tiếp xúc quá lâu, liền dẫn người tiếp tục rời đi.
Hai tháng rưỡi sau, số lượng Phong Ma Thú mà Lục Ly thu phục được đạt tới một trăm ba mươi sáu con, hôm nay Lục Ly đã ngừng thu phục, không phải hắn ngại quá nhiều, mà là hắn cảm giác linh hồn không đủ.
Khi ký kết khế ước với mỗi một con Phong Ma Thú, Lục Ly sẽ phân ra một tia hồn lực tiến vào trong con Phong Ma Thú này. Hiện tại hắn khống chế một trăm ba mươi sáu con, cũng liền phân ra một trăm ba mươi sáu sợi hồn lực. Cái này không phải là hồn lực bình thường, mà là căn nguyên linh hồn lực.
Linh hồn hắn không tính là quá cường đại, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng, giờ phút này số lượng chiến thú thu phục đã đạt tới cực hạn, nếu tiếp tục thu phục nữa sẽ ảnh hưởng linh hồn của hắn, thậm chí ảnh hưởng hắn tu luyện.
Hắn mang tình huống nói với Thường trưởng lão một chút, Thường trưởng lão có chút tiếc nuối, còn cố ý lấy ra một gốc cây thần dược tăng cường linh hồn trong không gian giới ra cho Lục Ly, để hắn cố gắng luyện hóa.
Tăng trưởng linh hồn cần thời gian, trừ phi liên tục luyện hóa thần dược linh hồn cao nhất, nhưng trên đời này nào có nhiều thần dược đỉnh cấp như vậy? Cho dù có thì La Sát Cung cũng không có khả năng cung ứng trong thời gian dài.
- Hơn một trăm con!
Thường trưởng lão hơi gật đầu, hắn hơi suy nghĩ chỉ vào một tòa núi thật lớn ở nơi xa, nói:
- Thần Tử, thử tha toàn bộ Phong Ma Thú ra, công kích tòa núi lớn kia xem uy lực như thế nào?
- Được đấy, được đấy!
Liễu Thiên Thiên lập tức hưng phấn vỗ tay, nàng đã sớm muốn Lục Ly thử công kích để xem hiệu quả, chỉ là Lục Ly vẫn luôn không đồng ý, hiện tại Thường trưởng lão mở miệng, Lục Ly không có khả năng không cho chút thể diện?
- Được!
Lục Ly hơi gật đầu, thân thể hắn bay lên giữa không trung, tiếp theo lấy Thiên Tà Châu ra, quang mang liên tục loé lên, từng con Phong Ma Thú gào thét xuất hiện. Thương thế của những con Phong Ma Thú này đều đã khôi phục, xếp hàng chỉnh tề ở cạnh nhau, thú uy trên người tràn ngập ra, khiến không gian ở bốn phía đều cảm thấy áp lực rất nhiều.
Từng con Phong Ma Thú truyền tống ra liền sửa sang đứng thẳng lại, chờ sau khi hơn một trăm con Phong Ma Thú xuất hiện, Lục Ly vung tay lên, độc giác trên đầu tất cả Phong Ma Thú đều sáng lên.
- Xèo xèo xèo!
Hơn một trăm đạo ánh sáng màu lam gần như đồng thời bắn ra, trong nháy mắt này toàn bộ không trung đều sáng lên, tất cả những thứ trước mắt mọi người đều biến mất, chỉ còn lại đầy trời lam quang. Hơn một trăm đạo lam quang nhanh chóng bắn đi, nháy mắt đã đến phía trước tòa núi thật lớn kia.
- Ầm ầm ầm oanh!
Trong nháy mắt, một tòa núi lớn biến mất ở trước mắt mọi người, toàn bộ ngọn núi bị san bằng, chỉ còn lại đầy trời cát bụi, tình cảnh kia khiến cho người ta cảm giác giống như là một vị Đại Đế ra tay vậy.
- Khủng bố!
Mọi người, bao gồm cả Thường trưởng lão đều bị chấn động thật sâu, trong đầu Thường trưởng lão nhớ lại một kích vừa rồi, nghĩ nếu toàn bộ Phong Ma Thú động thủ với hắn, hắn có thành công né được không?
Có thể!
Đáp án rất rõ ràng, lấy năng lực của hắn có thể thành công né qua, nhưng hắn tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ bị thương.
Nói cách khác, nếu hắn chính diện chiến đấu với Lục Ly mà nói, trừ phi hắn một kích giết chết Lục Ly, nếu không hắn sẽ không có cơ hội. Nếu không chết giết được Lục Ly, hắn cần phải nhanh chóng chạy trốn, bằng không dưới mấy đợt công kích của Phong Ma Thú, hắn sẽ bị bắn thành cái rổ…
Lục Ly thu hồi toàn bộ Phong Ma Thú vào, quay đầu bay trở lại, ánh mắt mọi người nhìn hắn đã hoàn toàn khác biệt. Nếu lúc trước chỉ là kính trọng thân phận Thần Tử của hắn, thì giờ phút này ánh mắt nhìn hắn lại mang theo một tia sợ hãi.
Tuy Phong Ma Thú không phải chiến lực của bản thân Lục Ly, thế nhưng thế giới này không truy cứu quá trình, chỉ chú trọng kết quả. Không quản thủ đoạn, chỉ cần ngươi có thể giết địch, mọi người sẽ tán thành chiến lực của ngươi.
Nếu Lục Ly có thể dựa vào một ít chiến thú, xử lý một vị Đại Đế, vậy hắn hoàn toàn xứng đáng Đại Đế. Chỉ theo đuổi kết quả, không ai để ý thủ đoạn, ví dụ như ngươi là một bình dân tay không tấc sắt, nếu ngươi có thể độc chết một vị Đại Đế, có thể độc chết bất cứ địch nhân gì, vậy ai cũng sẽ sợ hãi ngươi, đều sẽ tán thành thực lực của ngươi.
Tam Trọng Thiên có một cái Ngũ Độc Tông, cảnh giới người nơi này không quá mạnh, nhưng cổ độc chi thuật lại có một không hai trong thiên hạ, không ai cho rằng Ngô Ngũ Độc Tông yếu nhược, ngược lại càng thêm kiêng kị bọn họ.
Nếu Lục Ly đã không thể tiếp tục thu phục Phong Ma Thú, Thường trưởng lão quyết định mang đội trở về. Trong khoảng thời gian này đám công tử tiểu thư và quân sĩ, đều được rèn luyện. Chiến đấu với Phong Ma Thú đã không thể tiếp tục khiến các nàng tăng lên, tiếp tục mang theo các nàng cũng không có ý nghĩa, đưa bọn họ trở về các trưởng lão càn quét sẽ càng thêm tiện.
Lục Ly có hơn một trăm đầu Phong Ma Thú, Thường trưởng lão cũng không quá lo lắng Lục Ly sẽ làm xằng làm bậy, trong linh hồn Lục Ly có Huyền Thiên Phù, Thường trưởng lão biết việc này. Hơn nữa lúc trước Lục Ly và đám người Đàm Long xung đột, đều không có giết người, từ điểm này có thể thấy được, Lục Ly xem như người có giới hạn cuối cùng.
Lục Ly trở lên mạnh mẽ, đám người Vũ Ma sẽ có điều cố kỵ, như vậy họ cũng không làm xằng làm bậy nữa. Chậm rãi ma hợp, Lục Ly không ngừng trưởng thành, về sau La Sát Cung sẽ có được một viên đại tướng.
Có thể tưởng tượng một chút, nếu Địa Ngục Phủ và La Sát Cung lại xảy ra đại chiến lần nữa, đến lúc đó phái Lục Ly ra, thả Phong Ma Thú, đoán chừng cho dù phía trước có mười vạn đại quân cũng sẽ bốc hơi trong nháy mắt...
Phong Ma Thú của Lục Ly rất thích hợp để quần chiến, hơn nữa Phong Ma Thú không chỉ dựa vào độc giác, chúng nó còn có thể phóng thích thần thông phong hệ, quần chiến vô cùng lợi hại.