Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tốt!
Lục Ly hơi phấn chấn lên, Mục Doanh Doanh thấy sắc mặt hắn biến hảo, dò hỏi:
- Sao rồi, sự tình có chuyển biến sao?
- Có lẽ có!
Lục Ly giải thích nói:
- Mị linh của ta nói cho ta biết, người bên ngoài không phá mở được thần văn nơi này, nó suy nghĩ biện pháp tìm một đường ra cho chúng ta, thoát đi từ phương hướng khác.
Hai mắt Mục Doanh Doanh sáng ngời, không nhịn được tò mò hỏi:
- Mị linh này của ngươi là sinh linh nghịch thiên gì vậy? Không ngờ có năng lực cường đại như vậy.
- Ha ha ha, nói đến khả năng ngươi không tin!
Lục Ly cười to nói:
- Ta lấy được mị linh này từ trong Phàm Nhân Giới, đi theo ta vô số năm, thiên phú thần thông của nó chính là phá giải cấm chế thần văn, mấy năm nay tiến hóa rất nhiều, hơn nữa vẫn luôn nghiên cứu thần văn, nên mới có năng lực cường đại như vậy.
- Phàm Nhân Giới?
Mục Doanh Doanh kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi là từ Phàm Nhân Giới tới?
- Đúng vậy!
Lục Ly nhếch miệng cười nói:
- Ta từ một cái giao diện vô cùng nhỏ phi thăng lên, sau đó đi đến Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên, mới đến Tam Trọng Thiên không lâu.
- Chuyện này...
Mục Doanh Doanh cảm giác như nghe nói mơ giữa ban ngày, nàng sinh ra ở La Sát Hải, rất xa lạ với các giới diện Nhị Trọng Thiên, không nghĩ tới Lục Ly lại từ vị diện cấp thấp như vậy, từng bước một đi lên?
Trên mặt nàng lập tức lộ ra vẻ tò mò, dò hỏi:
- Lục công tử, có thể kể cho ta về Phàm Nhân Giới, Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên không, từ nhỏ đến lớn ta chưa bao giờ ra khỏi La Sát Hải.
- Ha ha ha!
Dù sao cũng không có việc gì, Lục Ly kể lại đơn giản một chút, kể về Đấu Thiên Giới, Thần Giới, Nhị Trọng Thiên, kể hơn một canh giờ, nước trà cũng uống hết mấy chén mới thôi.
- Ồ…
Tuy Lục Ly không nói quá kỹ càng tỉ mỉ, nhưng Mục Doanh Doanh lại cảm giác như mở ra cánh cửa thế giới mới, nàng sửng sốt ước chừng một nén nhang, trên mặt mới lộ ra vẻ hâm mộ cảm khái nói:
- Lục công tử, nhân sinh ngươi thật đặc sắc, cả đời ta đều ở La Sát Hải, so sánh với nhân sinh của ngươi, ta quả thực như là một con linh thú được nuôi dưỡng. Ở trước mặt ngươi, ta cũng có cảm giác tự ti.
- Ha ha ha, cũng không thể nói như vậy!
Lục Ly xua tay nói:
- Có đôi khi sinh hoạt đơn giản bình bình phàm phàm lại là sự tình rất hạnh phúc, nếu cả đời người có thể hạnh phúc an khang, có ai nguyện ý chạy đây chạy đó chứ?
- Không đúng...
Đột nhiên Mục Doanh Doanh nhớ tới một chuyện, nói:
- Không phải ngươi nói muốn đi Phi Hỏa Đại Lục sao? Ngươi nói ngươi có thân nhân ở bên kia, ngươi đã xuất thân từ Phàm Nhân Giới, vì sao có thân nhân ở Phi Hỏa Đại Lục?
- Ta không lừa ngươi!
Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia nhớ nhung nói:
- Lúc trước ta đã nói qua với ngươi về tỷ tỷ của ta, thật ra tỷ của ta không phải tỷ tỷ ruột, nàng là người Nghịch Long Tộc, tuy không biết nàng tới Đấu Thiên Giới như thế nào, nhưng hiện tại ta đã xác định thân phận của nàng, cho nên ta muốn đi Phi Hỏa Đại Lục tìm nàng.
- Người Nghịch Long Tộc, thập đại thần tộc viễn cổ!
Mục Doanh Doanh dùng tay che miệng, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, cảm khái nói:
- Nghịch Long nhất tộc vô cùng cường đại, không nghĩ tới tỷ tỷ ngươi lại là người nhất tộc, ân... Ngươi đi tìm nàng, nhất tộc bọn họ có thể không vui hay không.
- Ta chẳng quan tâm nàng là chủng tộc cường đại gì!
Lục Ly nhàn nhạt nói:
- Ta chỉ muốn tìm được tỷ của ta, nhìn thấy nàng, xem nàng có sống tốt không. Nếu sống tốt ta sẽ không đi quấy rầy nàng, nếu sống không tốt, ta sẽ đưa nàng về.
Lời nói của Lục Ly rất bình đạm, ngữ khí lại vô cùng kiên định, Mục Doanh Doanh nhìn cặp con ngươi kiên nghị kia của Lục Ly, nội tâm hơi rung động lên, hơn nửa ngày mới cảm khái nói:
- Lục công tử, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, thuận lợi tìm được tỷ tỷ ngươi.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha ha nói:
- Hiện tại nói cái này không có ý nghĩa, chúng ta vẫn nên chạy trốn trước rồi nói sau, nếu chết ở này nói, vậy nói cái gì cũng không có ý nghĩa.
- Chết?
Mục Doanh Doanh cúi đầu, suy nghĩ một lát nói:
- Lục công tử, lúc ngươi tới Tam Trọng Thiên, có nghĩ tới sẽ chết ở Tam Trọng Thiên sao?
- Tự nhiên!
Lục Ly gật đầu nói:
- Thời điểm ta tới Tam Trọng Thiên, chiến lực chỉ có Tam Kiếp đỉnh phong thôi, ở Tam Trọng Thiên Tam Kiếp đỉnh phong ngay cả cặn bã cũng không phải, ở đây cường giả như mây, hiện tại ta vẫn không có biện pháp rời khỏi Tử Dương Đại Lục, Phi Hỏa Đại Lục xa như vậy, trên đường có thể bình yên sao? Cho nên trước khi tới ta đã chuẩn bị tốt cho việc tử vong. Thật ra chết cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là cả đời tầm thường vô vị.
- Tầm thường vô vị…
Đột nhiên sắc mặt Mục Doanh Doanh trở nên ảm đạm, trước kia nàng vẫn luôn vừa lòng với thân phận, sinh hoạt của chính mình. Bây giờ nghe Lục Ly kể chuyện xưa, nàng cảm giác nhân sinh của chính mình, dường như có chút quá mức bình thường, quá mức… Vô vị?
Vấn đề là, nàng là một nữ tử, gia tộc nàng ở đây, căn nguyên nàng ở đây, nàng có thể làm sao bây giờ? Chẳng lẽ một mình nàng đi ra ngoài lang bạt, đi Lẫm Đông Đại Lục, đi Phi Hỏa Đại Lục sao?
Nàng là một nữ tử rất thông minh, nàng biết rõ một võ giả muốn thật sự trở thành nhân vật tuyệt đỉnh, thì yêu cầu phải trải qua nguy hiểm, không ngừng tìm kiếm cơ duyên, không ngừng trải qua sinh tử chi chiến. Nếu không cứ ở dưới sự che trở của gia tộc, thì nhiều nhất nàng chỉ trở thành cường giả như Mục Vạn Vân, tuyệt đối không cách nào trèo lên ngọn núi càng cao hơn.
Nàng bỏ được gia tộc, bỏ được cha mẹ, bỏ được huynh đệ tỷ muội của chính mình sao? Bỏ được sinh hoạt an nhàn, dám một mình đi lang bạt, mạo hiểm sao?
- Đi theo Lục Ly, cùng nhau đi Phi Hỏa Đại Lục!
Đột nhiên trong đầu Mục Doanh Doanh toát ra một cái ý niệm lớn mật, chiến lực nàng và Lục Ly đều không tính quá mạnh, nếu hai người có mệnh đến Phi Hỏa Đại Lục, cũng thành công trở về mà nói, đoán chừng chiến lực tuyệt đối sẽ siêu việt Mục lão gia tử, thậm chí có khả năng trở thành tồn tại cấp bậc lĩnh chủ.