Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn lại không biết, Lục Ly căn bản không nghĩ tới chuyện ở lại, thậm chí tâm hắn đều không ở Tam Trọng Thiên, hắn chỉ muốn tới nơi này một chuyến, tìm được Lục Linh hoàn thành nhiệm vụ liền đi.
- A…
Một vị trưởng lão không chịu được, thân mình hơi run lên, ngã vào bên trong hoả diễm, tiếp theo bắt đầu quay cuồng trên mặt đất, cuối cùng biến thành một khối than cốc.
Những người còn lại trơ mắt nhìn hắn chết, trên mặt đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, dường như bọn họ thấy được tương lai của bọn họ, sau khi chết cũng không có toàn thây.
Lửa càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, hoả diễm cuồn cuộn, chiếu sáng toàn bộ sơn cốc, cũng chiếu sáng vẻ mặt không của mọi người. Đám người đều có một thân chiến lực cường đại, có thể một quyền đánh vỡ một tòa sơn mạch, nhưng chỉ có thể trơ mắt chờ chết ở đây...
Thời gian trôi qua từng chút một, đám trưởng lão không ngừng ngã xuống, Thiên Vũ Kiếm, Tô Thiên Thiềm, đại trưởng lão chỉ có thể bảo vệ chính bọn họ, không cách nào bảo vệ nhiều người hơn. Hoả diễm nơi này là địa tâm chi hỏa, tuy rằng mọi người có thể miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng thời gian dài không ai chống đỡ được.
- Đáng tiếc…
Mục Vạn Vân ở bên ngoài vẫn luôn chú ý, hắn nhìn một lát khẽ lắc đầu. Hắn quan sát cẩn thận, phát hiện những hoả diễm đó có thể thiêu chết tất cả trưởng lão còn lại, nhưng không cách nào thiêu chết Tô Thiên Thiềm, đại trưởng lão cùng Tô Nguyệt Cầm.
Cấp bậc hoả diễm nơi này vẫn thấp một chút, Thiên Vũ Kiếm và bảo vật của hai người quá mạnh, dựa vào ba kiện trọng bảo vẫn có thể chống đỡ được những hoả diễm đó. Hoả diễm có nhiều hơn cũng vô dụng, trừ phi có hoả diễm mạnh hơn.
- Ồ...
Lục Ly cũng phát hiện điểm này, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói:
- Không có hoả diễm mạnh hơn, đây là địa tâm chi hỏa, hoả diễm mạnh nhất chính là những thứ này.
- Xem ra không diệt được Tô Nguyệt Cầm và hai trưởng lão khác rồi!
Lục Ly khẽ thở dài, truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói:
- Chúng ta rời đi, nhóm người này có thể phá vỡ thần văn trong sơn cốc tiếp tục đuổi theo chúng ta sao?
- Khó!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Lão giả tinh thông thần văn của bọn họ đã chết, dựa vào bọn họ mà nói rất khó phá vỡ thần văn trong sơn cốc. Trừ phi có người càng mạnh hơn lại đây mạnh mẽ phá trận, hoặc là có cao thủ phá trận.
- Vậy là tốt rồi!
Lục Ly yên tâm, hắn nói với Mục Doanh Doanh:
- Đi thôi, mặc kệ nơi này, chúng ta mau chóng đi ra khỏi Phi Hoả Sơn.
Phí trưởng lão đã chết, đại trưởng lão Tô Nguyệt Cầm Tô Thiên Thiềm rất khó phá cấm chế rời khỏi sơn cốc. Coi như đám người La Phi Yên lão phủ chủ lại đây, chờ phá vỡ thần văn đoán chừng cũng phải mười ngày nửa tháng, đến lúc đó đoán chừng hắn đã rời đi Phi Hoả Sơn, cao chạy xa bay.
Địa Ngục Thành!
Lão phủ chủ và lão gia tử Mục gia đều giống nhau, gần như mấy năm nay mặc kệ mọi chuyện, đã là trạng thái nửa thoái ẩn. Mấy năm nay hắn vẫn luôn ở trong một cái tiểu viện, ngày ngày trồng hoa nuôi cá, cuộc sống trôi qua rất nhàn nhã vui vẻ.
Quản sự Địa Ngục Phủ không phải Tô Thiên Thiềm, mà là Tô Thiên Hồng đại ca Tô Thiên Thiềm, trên cơ bản sự tình trong phủ, chỉ cần không phải đại sự Tô Thiên Hồng sẽ không tới tìm lão phủ chủ.
Nhưng hôm nay, Tô Thiên Hồng lại vội vàng đi đến, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Lão phủ chủ ngồi ở trên ghế bập bênh hơi mở hai mắt, tuy sắc mặt không có biến hóa, nhưng trong mắt lại lộ ra một tia ngưng trọng.
Có thể làm Tô Thiên Hồng vội vàng đi vào, sắc mặt còn khó coi như thế, tự nhiên là đại sự. Hai mắt lão phủ chủ hơi chuyển động, nói:
- Bên Mục gia xảy ra chuyện sao?
Tô Thiên Hồng gật đầu nói:
- Bản mạng ngọc phù của đám người Thiên Vận bị vỡ nát, mười hai người đi, hiện tại chỉ có bản mạng ngọc phù của bốn người là không vỡ.
- Đã chết tám người?
Lão phủ chủ ngẩn ra tiếp theo hỏi:
- Thiên Thiềm và Nguyệt Cầm thì sao?
- Bọn họ không có việc gì!
Tô Thiên Hồng trả lời, lão phủ chủ nhăn mày lại hỏi:
- Chỉ là đi chúc thọ mà thôi, đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại có tám trưởng lão chết đi?
- Việc này có quan hệ với Lục Ly, hắn chính là tên phản đồ bắt cóc Nguyệt Cầm lúc trước.
Lão phủ chủ cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, Tô Thiên Hồng kiên nhẫn giải thích một lần, bao gồm chuyện Lục Ly làm phản chạy trốn, đi vào Phi Hoả Sơn và chuyện về sau Tô Thiên Thiềm triệu tập Phí trưởng lão đi qua, cũng nói một lần.
- Phi Hoả Sơn?
Lão phủ chủ trầm ngâm một lát nói:
- Tiểu tử kia vẫn chưa có năng lực đối kháng nhiều người như vậy, Tề gia cũng không có dị động? Vậy có lẽ là mượn dùng lực lượng thần văn, xem ra ta phải tự mình đi một chuyến.
- Ngài cần gì tự mình xuất động chứ?
Tô Thiên Hồng suy nghĩ một chút, nói:
- Việc này để đám người Mạnh thúc ra mặt là được, với thân phận của ngài tự mình đi một chuyến, không đáng?
- Già rồi cần phải hoạt động nhiều một chút!
Lão phủ chủ vẫy tay nói:
- Tiểu tử này liên tục làm nhiều chuyện như vậy, ta không tự mình đi gặp hắn, vậy sẽ làm hắn cười Địa Ngục Phủ chúng ta không người.
- Được.
Tô Thiên Hồng thấy lão phủ chủ đã hạ quyết tâm, cũng không dám khuyên nhiều nữa, hắn nói:
- Ta đi an bài người mở vực môn ra trực tiếp đi đến Phi Hoả Sơn, ta sẽ dặn dò thám báo ở đó hội hợp với ngài.
Một lát sau, không gian trong Địa Ngục Thành dao động, một cái cánh cửa kim sắc xuất hiện, một lão giả chợt lóe lên rồi nhảy vào bên trong cánh cửa kim sắc. Rất nhiều cường giả trong thành kinh ngạc, sau khi dùng thần niệm nhìn qua phát hiện là lão phủ chủ, thì vẻ mặt càng khiếp sợ hơn.
Đã nhiều năm lão phủ chủ không xuất động, lần này đã xảy ra chuyện lớn gì, vậy mà làm phiền lão phủ chủ tự mình ra tay?
...
La Sát Đảo.
Đường chủ Tình Báo Đường tự mình đến cung điện của La Phi Yên, báo cáo sự tình cho La Phi Yên. La Sát Cung bên này thảm hại hơn, ngoài đại trưởng lão ra, toàn bộ chín trưởng lão còn lại đều bỏ mình.