Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần thạch hắn dùng để truyền tống lúc trước, chính là từ trong không gian giới của ba người.
Quả nhiên!
Ba người này vẫn có một ít hàng tồn, Lục Ly tìm được một ít thần dược và một ít bảo vật kỳ dị ở bên trong, Lục Ly suy nghĩ một chút liền mang mấy thứ kia bày ra, nhưng không viết giá cả, chờ người biết hàng lại đây tự mình ra giá.
Hắn bày ra nhiều đồ vật như vậy, lập tức hấp dẫn rất nhiều người chạy sang bên này. Lục Ly phát hiện ánh mắt rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào một đoạn đầu gỗ màu hỏa hồng mà hắn lấy ra.
- Khúc gỗ này là trọng bảo sao?
Trong đầu Lục Ly hiện lên một tia nghi hoặc, có vài người đã vây lại đây, một lão giả mặc hoa bào chỉ vào khúc gỗ nói:
- Ta có thể nhìn khúc gỗ này không?
- Có thể!
Ở đây Lục Ly không sợ có người đoạt đồ của hắn, lão giả mặc hoa bào kia cầm khúc gỗ lên, cẩn thận lật xem một lát, mở miệng nói:
- Ta muốn thứ này, một trăm vạn thần thạch.
- Hả.
Lục Ly hơi kinh ngạc, không nghĩ tới khúc gỗ này đáng giá như vậy? Hắn đang chuẩn bị ra giá một trăm năm mươi vạn, ai ngờ một lão giả mặc áo bào trắng ở bên cạnh mở miệng nói:
- Ta trả khúc gỗ này hai trăm vạn.
Sắc mặt lão giả mặc hoa bào trầm xuống, lạnh lùng nhìn thoáng qua lão giả áo bào trắng nói:
- Trước giờ làm gì cũng có thứ tự trước sau? Bằng hữu, làm như vậy không tốt.
Lão giả áo bào trắng không cho là đúng cười nói:
- Ai trả giá cao người đó được, ngươi có thể tiếp tục ra giá!
Lão giả mặc hoa bào hơi nổi giận, trầm quát:
- Ta trả ba trăm vạn!
- Bốn trăm vạn!
- Năm trăm vạn!
- Sau trăm vạn!
“...”
- Một ngàn vạn!
Sự tình làm Lục Ly trợn mắt há hốc mồm đã xảy ra, hai lão giả kia giằng co, không ngờ lại điên cuồng nâng giá, thoáng cái đã nâng đến một ngàn vạn thần thạch.
Lục Ly bán mấy chục cây thần dược mới được mấy trăm vạn thần thạch, khúc gỗ thoạt nhìn không có bất cứ tác dụng gì này, vậy mà có giá trị tới ngàn vạn thần thạch?
Sau khi lão giả mặc hoa bào ra giá một ngàn vạn, lão giả mặc áo bào trắng kia không tiếp tục ra giá nữa, hắn cười tủm tỉm nói:
- Bản thân khúc Ngô Đồng Mộc này chỉ có giá trị ngàn vạn, vậy mà ngươi lại dùng một triệu mua lại? Ha ha, cho ngươi.
Lão giả áo bào trắng cười tủm tỉm rời đi, lão giả hoa bào giận không thể tả, nhưng không tiện phát tác, hắn nhìn Lục Ly nói:
- Ngàn vạn thần thạch, người thấy như thế nào?
Lục Ly gật đầu, lão giả hoa bào ném xuống một cái không gian giới rồi đi, Lục Ly cảm kích chắp tay về phương hướng lão giả áo bào trắng rời đi. Hắn đã nhìn ra, lão giả áo bào trắng cũng không phải rất muốn khúc Ngô Đồng Mộc này, chỉ là muốn nâng giá cả đến mức hợp lý mà thôi.
Có hơn một ngàn vạn thần thạch, trong lòng Lục Ly liền không hoảng hốt, ít nhất có thể truyền tống đi rất xa.
Hắn tiếp tục bán thần dược, bảo vật, nhưng những thứ còn lại đều không quá đáng giá, sau khi bán ba bốn canh giờ, đại bộ phận đồ vật đều đã được bán đi, Lục Ly có tổng cộng hai ngàn vạn thần thạch.
- Đi thôi, đi thôi!
Lục Ly không dám dừng lại, ở đây nhiều tai mắt, ngộ nhỡ có thám báo La Sát Hải thì sao? Hắn đứng dậy đi về phía truyền tống trận, chuẩn bị rời đi nơi này.
- Sàn sạt sa!
Đúng vào giờ phút này, Lục Ly phát hiện rất nhiều người đi về một cái phương hướng, bên kia có một cái đài cao, được rất nhiều người vây quanh. Lục Ly không được nhịn tò mò, dùng thần niệm quét nhìn bên kia một chút.
- Mười vạn nô lệ, thấp nhất là võ giả Tam Kiếp, khởi bán một ngàn tên, số lượng rất nhiều. Võ giả Tam Kiếp bình thường mười vạn thần thạch, Tam Kiếp hậu kỳ trăm vạn, Tam Kiếp đỉnh phong phong phong một ngàn vạn, nô lệ Tứ Kiếp một trăm triệu, mua nhanh mua nhanh, lần sau mà muốn sẽ phải chờ một năm.
Một tên đại hán cường tráng hô lên, trong tay hắn một quả ký ức tinh thạch lóng lánh, phía trên xuất hiện một vài bức hình. Bên trong toàn là người, tất cả đều bị hàn thiết trói buộc, thoạt nhìn như là ăn mày, trên thân rất nhiều người đều là vết thương, thảm không nỡ nhìn.
- Chuyện này...
Hai mắt Lục Ly co rụt lại, không ngờ còn có buôn bán người? Hơn nữa số lượng nhiều như vậy, quan trọng nhất là nô lệ Tứ Kiếp cũng có? Đây là người nào? Vậy mà bắt nhiều người như thế?
- Không đúng, khẳng định là một tổ chức!
Lục Ly âm thầm kinh hãi, Tam Trọng Thiên này thật đúng là vô cùng hỗn loạn, xem ra cái tổ chức này chuyên bắt những võ giả đơn lẻ, sau khi bắt lại liền thuần hóa thành nô lệ bán ra.
- Mười vạn người, cuộc mua bán này thật đúng là lợi nhuận kếch xù!
Rẻ nhất cũng là mười vạn thần thạch, cuộc mua bán này vừa giao dịch xuống, chính là giá trên trời. Nếu đúng như tráng hán này nói một năm một lần? Vậy một năm tổ chức này có thể kiếm được bao nhiêu thần thạch?
- Quá đen tối…
Lục Ly bĩu môi, bên kia đã có người bắt đầu giao dịch, rất nhiều người đều là người thế lực lớn, khẳng định mua nô lệ là mang về làm người hầu.
- Đi thôi!
Lục Ly không nhìn nữa, hắn không có tâm tư xem náo nhiệt, càng không đi lo lắng sống chết của những nô lệ đó. Nếu thực lực hắn không đủ mạnh, bị bắt cũng sẽ bị bán đi giống như nô lệ.
Lục Ly đến gần truyền tống trận, đang chuẩn bị truyền tống rời đi, không ngờ bên kia truyền đến một tiếng nổ vang, tiếp theo có người kêu lên thảm thiết.
Lục Ly hơi kinh ngạc, không phải nói ở đây không thể động võ sao? Hắn dùng thần niệm quét tới, phát hiện là một tên nô lệ bị chém giết, có khả năng tên nô lệ này muốn phản kháng.
Một đội quân sĩ phóng đến bên kia, nhưng sau khi tên thủ lĩnh cường tráng kia nói vài câu, các quân sĩ lại dồn dập tản đi. Tiếp theo đại hán cường tráng và người của hắn tiếp tục giao dịch, từng đám nô lệ bị kéo ra, sau đó bị người mua thu vào không gian giới.
- Hả?
Lục Ly đang chuẩn bị thu hồi thần niệm, đột nhiên cả người hắn run lên, hắn khoá chặt một trăm người vừa mới bị truyền tống ra, hắn phát hiện bên trong có hai hình bóng quen thuộc.
- Ong!